Ninh Vương phi Tiểu Bạch, vẻ mặt ngạc nhiên và vui mừng : "Tuệ An quận chúa, đây là con ch.ó ngươi nuôi dưỡng ? Con ch.ó thật sự xinh , là từ hải ngoại tới ?"
Ôn Noãn gật đầu: " ! Là giống ch.ó ở hải ngoại."
An Thân Vương phi cũng thích các động vật nhỏ, nhưng mà bà nuôi ch.ó mà chỉ nuôi mèo, cả ngày lười biếng phơi nắng, hiện tại thấy con ch.ó Ba Tư thông minh như , bà cũng nuôi dưỡng nên : "Con ch.ó màu lông còn xinh hơn con mèo Ba Tư của ! Tuệ An quận chúa, con ch.ó của ngươi là đực cái ?"
Nếu còn ch.ó con, thể xin Tuệ An quận chúa một con trở về nuôi !
Mọi đều về phía Ôn Noãn.
Bọn họ cũng nuôi!
Ôn Noãn: "..."
Sao một hai đều vẻ mặt như nhắm nhi t.ử của Đại Hôi như ?
Ôn Noãn : "Tiểu Bạch là một con ch.ó cái, chỉ là phu quân của nó là một con ch.ó sói."
Phu quân?
Tuệ An quận chúa thật dùng từ!
mà một con ch.ó xinh như lai giống với một con ch.ó sói chứ!
Như một bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu ?
Mọi đều Ôn Noãn với ánh mắt ý nàng phí phạm của trời!
Thậm chí vị thái phi còn : "Con ch.ó xinh như tìm một con ch.ó sói cho nó chứ, là hù c.h.ế.t nó ? Đại tẩu nhà đẻ của cũng nuôi dưỡng một con ch.ó thuộc giống ch.ó hải ngoại, con ch.ó tuấn tú trai! Hôm nào ôm nó đây cho hai con ch.ó lai giống!"
"Chao ôi, con ch.ó Lương phu nhân nuôi thật sự , ôm đây thì quá thích hợp! Đến lúc đó chắc chắn ch.ó con sinh sẽ tệ !"
" , đúng, đúng, con ch.ó thật sự xinh ! Nếu sinh ch.ó con, cũng ôm một con trở về nuôi dưỡng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1015.html.]
Suýt chút nữa Ôn Noãn mấy ý tưởng của các thái phi và tông phụ hù c.h.ế.t, bọn họ thấy mấy Ôn Nhiên và Ngô Tịnh Mỹ, bọn họ đều làm bà mối, hiện tại đến một con ch.ó cũng buông tha ?
mà bọn họ sợ Đại Hôi diệt bọn họ , thế mà dám đội nón xanh cho Đại Hôi!
Ôn Noãn vội vàng lấy cây trâm cài đầu trong tay , dời sự chú ý của mấy bọn họ: "Ha ha, phu quân của con ch.ó trông chừng nó cẩn thận, hơn nữa nó cũng trung thành, chỉ thích con ch.ó sói ! Các vị cần bận lòng! , các vị thấy ai mang theo cây trâm cài đầu ? Tiểu Bạch nhà nhặt . Ta thấy vẻ quý trọng, chừng là ai đó cẩn thận làm rơi, đang định khắp nơi dò hỏi một chút."
Bởi vì cây trâm là đuôi phượng, vốn dĩ Ôn Noãn nghi ngờ là do mấy bọn họ cẩn thận làm rơi.
An Thân Vương phi thoáng qua cây trâm đuôi phượng trong tay Ôn Noãn, chỉ cảm thấy chút quen mắt, nhưng mà trong nhất thời nghĩ là gặp ở nơi nào, bà lắc đầu: "Không của . Trông chút quen mắt, nhưng quên mất là ai từng đeo nó. mà hôm nay thấy ai đeo nó, lẽ là lúc thấy! nhớ là ai."
Ninh Vương phi: "Cũng của ! mà cây trâm đuôi phượng thật , là cực phẩm hiếm ! Ta từng thấy ai đeo nó! Nếu gặp thì chắc chắn sẽ nhớ rõ!"
Những khác cũng sôi nổi tỏ vẻ của , cũng là của ai.
Ôn Noãn thấy bèn : "Vậy nhanh chóng tìm chủ nhân của cây trâm đuôi phượng mới , nếu đối phương sẽ sốt ruột. Các vị trở về ăn tiệc ! Bàn tiệc bắt đầu ! Ta bảo dẫn đường cho các vị."
Ôn Noãn với một nha canh giữ ở hành lang dài bên cạnh để tiện chăm sóc khách: "Tế Tân, ngươi dẫn đường cho các vị thái phi và Vương phi ."
An Thân Vương phi xua tay : "Không cần , đường! Ta đẫn đường là . Tuệ An quận chúa bận việc ! Không cần để ý đến bọn ! Bọn còn tiếp tục dạo hoa viên!"
Ninh Vương phi cũng : " , cũng đường, bọn dẫn đường là ! Tuệ An quận chúa cứ bận việc của ngươi !"
Thỉnh thoảng An Thân Vương phi và Ninh Vương phi cũng theo An Thân Vương và Ninh Vương đây ăn cơm, cho nên hai bọn họ cũng xem như quen thuộc phủ An Quốc Công.
Những khác cũng sôi nổi : " ! Cảnh sắc trong hoa viên thật sự quá ! Bọn còn ngắm đủ ! Bổn cung còn cho rằng lạc tiên cảnh đó!"
" , vội ăn tiệc, bọn còn tiếp tục thăm quan."
Mấy bọn họ đều phát hiện theo mặt trời dần về hướng tây, cảnh sắc trong hoa viên sẽ đổi thành một cảnh khác, bọn họ cảm thấy còn ngắm đủ !
Ôn Noãn : "Vậy , canh giờ khung cảnh phía đông là xinh nhất. Mọi thể đến đó xem! Tuệ An xin vì tiếp đón , tiếp đón chu đáo, mong các vị lấy làm phiền lòng!"
"Sẽ , sẽ , Tuệ An quận chúa mau bận việc ! Bọn tiếp tục khắp nơi ngắm cảnh."