Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 50: Tôi thấy cũng đáng

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:46:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lâm Thanh Việt đưa em đàm phán hợp tác, nhưng bước phòng bao, em đàm phán với bảy tám , đây là tiếp khách, đây là làm khó.” Lộ Thiên Ninh mở lời.

Còn chuyện Trương Nguyệt Lượng gì về nhân viên phục vụ, là Trương Nguyệt Lượng còn quá non nớt.

Sắc mặt Trương Nguyệt Lượng căng thẳng, do dự một lúc mới , “Chị, em sẽ tự bảo vệ , nếu chỉ cần uống thêm chút rượu là thể nhận mức lương cao như , em thấy cũng đáng.”

Cô bé Lộ Thiên Ninh vất vả như nữa.

So với việc Lộ Thiên Ninh theo Chu Bắc Cảnh, cô bé uống thêm chút rượu thì là gì?

“Nếu tối qua chị đến, em sẽ , nghĩ đến ?” Lộ Thiên Ninh hỏi ngược .

Trương Nguyệt Lượng im lặng.

“Hơn nữa chỉ là Hoa Ngự Phong cảnh cáo chị, nên mới tiết lộ hành tung của em , nhưng nếu thì chuyện sẽ dễ giải quyết như , tuyệt đối sẽ cho chị cơ hội cứu em .”

Lộ Thiên Ninh ngầm bắt Trương Nguyệt Lượng chấp nhận sự thật, rời khỏi Hoa Thị mới là an nhất.

trong lòng cô cũng phần day dứt, dù cũng vì cô mà Trương Nguyệt Lượng nhắm đến.

Cô khẽ nhíu mày, trong đôi mắt trong veo ẩn chứa cảm xúc phức tạp.

Trương Nguyệt Lượng thở dài một thật dài, đột nhiên nở nụ , “Chị, chị cần cảm thấy khó chịu, em nghỉ việc là , em cũng thích Hoa Thị, chỉ là tiếc mức lương cao thôi, cả!”

Lộ Thiên Ninh thoáng ý định đưa Trương Nguyệt Lượng đến Bắc Chu, nhưng thoáng nghĩ thì thôi, cô cũng chừng nào sẽ rời .

“Tại em lúc đầu sáng suốt, chỉ chăm chăm lương cao mà cố chấp Hoa Thị, nhưng em đổi việc kiếm ít hơn, chị đừng chê em khả năng là .”

Trương Nguyệt Lượng cố tình tỏ đáng thương để chọc Lộ Thiên Ninh vui, Lộ Thiên Ninh bớt cảm giác day dứt.

Lộ Thiên Ninh nhịn , trong lòng càng thêm cảm động, “Được , hợp đồng hôm qua , chắc em xin nghỉ họ cũng làm khó quá , thôi, chị đưa em .”

Hai cùng dọn dẹp bát đĩa, Lộ Thiên Ninh lái xe đưa Trương Nguyệt Lượng đến Hoa Thị, Trương Nguyệt Lượng bước cổng Hoa Thị mới rời .

Bắc Chu, Lộ Thiên Ninh cần lấy biên bản cuộc họp tối qua để làm báo cáo đánh giá, Hoa Vân Nhiên vẫn đến.

Cô trực tiếp văn phòng Chu Bắc Cảnh để lấy, kịp đóng cửa một cánh tay mạnh mẽ ôm lòng.

Hơi thở quen thuộc ập đến, lưng cô tựa lồng n.g.ự.c mạnh mẽ của đàn ông, kịp đầu thì những nụ hôn dày đặc của rơi xuống vành tai cô.

nhịn rụt cổ , “Anh về nhà ?”

“Muốn gặp em ngay lập tức.” Đôi môi mỏng của Chu Bắc Cảnh thốt vài chữ nóng bỏng, làm rối loạn trái tim Lộ Thiên Ninh ngay lập tức.

Hai hôm còn khẳng định giữ cách, bây giờ thứ đều đổ sông đổ bể.

Bàn tay ôm eo cô khẽ siết , buông cô vẻ hài lòng, “Gầy quá, béo thêm chút nữa là .”

Môi Lộ Thiên Ninh ướt át, ánh mắt trong veo rũ xuống căn bản dám , sợ ánh lửa nhỏ trong mắt phát hiện thì mất mặt lắm.

Đến cả một nụ hôn của cô còn cưỡng .

“Để Trương Nguyệt Lượng đến Bắc Chu , cô cứ tùy tiện sắp xếp cho cô một vị trí.”

Chu Bắc Cảnh là như thế nào? Lập tức chuyện Trương Nguyệt Lượng say rượu tiếp khách là do Hoa Ngự Phong giở trò.

Lộ Thiên Ninh sững sờ, buột miệng hỏi, “Tại ? Anh sợ Tiểu thư Hoa tức giận ?”

Câu hỏi chỉ một thốt từ miệng cô, vì cô bao giờ nhận câu trả lời.

Lần Chu Bắc Cảnh vẫn trả lời thẳng, mà , “Đây là vấn đề nguyên tắc.”

Chu Bắc Cảnh luôn là một nguyên tắc, dù tính Lộ Thiên Ninh cũng là của , theo hiệu ứng bươm bướm Trương Nguyệt Lượng cũng chèn ép vì .

Anh vốn dĩ che chở.

Lộ Thiên Ninh chỉ thể hiểu như , trong lòng cô hẳn là vui, nhưng ít nhất khó chịu.

Nụ hôn của rơi xuống, cô chìm đắm trong sự dịu dàng của , ở bên và thỉnh thoảng thấy một mặt độc đáo của .

Trong đầu cô chợt nảy một ý nghĩ.

Có nên chuyện thẳng thắn với Chu Bắc Cảnh , mặc dù Hoa Vân Nhiên là yêu, nhưng cô ngoài việc hòa hợp với , còn là vợ .

Có lẽ, nguyên tắc như , sẽ... hự!

Cô khẽ rên một tiếng, đôi mắt mơ màng run lên, đôi mắt dài rực lửa của Chu Bắc Cảnh.

Trong mắt lời cảnh cáo, về việc cô mất tập trung, gì, thỉnh thoảng kích thích thần kinh cô để cô luôn tỉnh táo.

Bộ đồ công sở Lộ Thiên Ninh vứt bừa bãi sàn, nhiệt độ phòng tăng vọt, ánh nắng sớm xuyên qua khe rèm chiếu , miễn cưỡng thể rõ khuôn mặt ửng hồng của cô.

Bốn mươi phút , Chu Bắc Cảnh với vẻ mặt thỏa mãn bước khỏi phòng nghỉ, phía Lộ Thiên Ninh vành tai vẫn còn đỏ, nhưng mái tóc đuôi ngựa lỏng lẻo buông vai thể che một chút.

Cầm biên bản cuộc họp tối qua, Lộ Thiên Ninh thấy Chu Bắc Cảnh nhíu mày chặt, sắc mặt tệ vô cùng, nhịn .

Chu Bắc Cảnh vui sang, “Không làm nữa ?”

“Không .” Lộ Thiên Ninh vội vàng thu nụ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-50-toi-thay-cung-dang.html.]

Vừa khỏi cửa thấy Hoa Vân Nhiên đang ở vị trí làm việc thất thần, tiếng mở cửa cô về phía cô.

Sững sờ vài giây, Hoa Vân Nhiên nhanh chóng dậy, “Cô làm gì mà từ văn phòng bước ?”

“Tôi đến lấy biên bản cuộc họp.” Lộ Thiên Ninh trả lời câu hỏi của cô , lách qua tiếp.

Hoa Vân Nhiên giơ tay chặn , “Một biên bản cuộc họp cần lấy nửa tiếng ? A Cảnh cũng ở bên trong ?”

đây nửa tiếng , tưởng Chu Bắc Cảnh còn đến!

Ai ngờ Lộ Thiên Ninh và Chu Bắc Cảnh ở trong văn phòng ?

Nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt cô tái xanh và khó coi, “Lộ Thiên Ninh, cô thật ti tiện! Cô thực sự nghĩ làm gì ?”

“Cô làm gì , là cô làm gì Chu Bắc Cảnh.” Lộ Thiên Ninh chuyện vô ích với cô nữa, ở cũng chỉ lăng mạ, dứt khoát vượt qua cô .

Hoa Vân Nhiên nghiến răng cô rời , điện thoại bàn reo lên, cô cầm lấy góc, “Alo—”

Giọng cô tệ, Liễu Phương Phi ở đầu dây bên giật , “Chị họ, chị ?”

“Còn nữa? Bị Lộ Thiên Ninh chọc tức.” Hoa Vân Nhiên thể cho bất cứ ai Lộ Thiên Ninh lên giường với Chu Bắc Cảnh, vì sĩ diện, cô hỏi, “Em gọi việc gì?”

“Chuyện là, công ty bố em tổ chức kỷ niệm, em hỏi chị, liệu thể mời Tổng giám đốc Chu đến lộ diện một chút .” Liễu Phương Phi giải thích.

Hoa Vân Nhiên trầm ngâm một lát, “Tối nay lịch trình, nhưng chị cách để đến, nhưng em làm theo lời chị một chuyện.”

“Được.” Liễu Phương Phi hỏi chuyện gì đồng ý, bất kể chuyện gì, thể mời Chu Bắc Cảnh đến dự lễ kỷ niệm công ty là mục đích của cô !

Lộ Thiên Ninh bữa tối đàm phán hợp tác tại đột nhiên đổi thành dự lễ kỷ niệm nhà họ Liễu.

quyết định của Chu Bắc Cảnh cô chỉ thể gọi điện cho khách hàng đổi thời gian, năm giờ chiều cô xuống lầu lái xe đúng giờ, đợi Chu Bắc Cảnh cổng công ty.

Hoa Vân Nhiên cùng Chu Bắc Cảnh, cô xuống mở cửa xe, Hoa Vân Nhiên thèm để ý cô, vui vẻ lên xe cùng Chu Bắc Cảnh.

Cô đóng cửa xe ghế phụ an phận đóng vai trò là tài xế, trong xe chỉ giọng yểu điệu của Hoa Vân Nhiên.

Lễ kỷ niệm nhà họ Liễu tổ chức ở khách sạn, mà là tại một khu thắng cảnh hồ tự nhiên ở Tây Giao.

Mặc dù những đến đều là giới kinh doanh, nhưng quy tắc của lễ kỷ niệm nhà họ Liễu từ đến nay là chỉ vui vẻ chuyện hợp tác.

khí tại hiện trường vui vẻ, từng nhóm tụ tập chén chú chén .

Sự xuất hiện của Chu Bắc Cảnh gây một tiếng vang nhỏ, bộ vest đen khoác , tay thong thả đút túi quần bước chậm rãi đến, cử chỉ toát khí chất cao quý.

Phía là Hoa Vân Nhiên e ấp như chim nhỏ, và Lộ Thiên Ninh tinh tế, nhanh nhẹn.

Liễu Thanh Sơn thấy Chu Bắc Cảnh thực sự đến, vui mừng ngậm miệng, “Bắc Cạnh và Vân Nhiên đến , bên chuẩn rượu ngon, Ngự Phong qua đó , các cháu cũng qua .”

Chu Bắc Cảnh khẽ gật đầu, liếc hỏi, “Thầy Phó ?”

Liễu Thanh Sơn sững sờ, chỉ về một hướng , “Ông đến một lúc , đang ở bên đó cho yên tĩnh.”

“Tôi qua xem .” Chu Bắc Cảnh đổi hướng, Lộ Thiên Ninh đang định theo, Hoa Vân Nhiên chặn cô .

“Thiên Ninh, Thầy Phó là ân sư của và A Cảnh, hai chúng qua đó là , cô đừng .”

Lộ Thiên Ninh Chu Bắc Cảnh, khi sự cho phép của Chu Bắc Cảnh mới đáp, “Vâng.”

Chu Bắc Cảnh và Hoa Vân Nhiên cùng , trong lòng cũng hiểu thảo nào Chu Bắc Cảnh hủy bỏ bữa tối để đến đây.

Thầy Phó, mỗi dịp lễ Tết Chu Bắc Cảnh đều đến thăm Thầy Phó, cô cũng gặp vài , mặc dù rõ ý nghĩa đặc biệt của Thầy Phó đối với Chu Bắc Cảnh.

từ những gặp gỡ đó cô , Thầy Phó quan trọng với Chu Bắc Cảnh.

Không là tiếp khách thương mại nên đối với cô quá khó khăn, chỉ cần tìm một nơi yên tĩnh là .

Chơi hai ván game của Ngô Sâm Hoài, nhân tiện lặp lặp ghi nhớ tên các nhân vật đó.

Hôm nay chỉ một Thầy Phó đến, mà còn vợ Thầy Phó, Chu Bắc Cảnh và họ gọi bà là Sư mẫu.

Hoa Vân Nhiên từ khi nước ngoài gặp họ, Sư mẫu luôn kéo Hoa Vân Nhiên hỏi thăm cô sống .

Cuối cùng chủ đề loanh quanh, rơi chuyện của Chu Bắc Cảnh và cô .

“Ngày xưa hai đứa chia tay như , và Lão Phó đều thấy tiếc, nhưng may mắn là bây giờ hai đứa về bên .”

“Tôi , tình cảm là thể cắt đứt .” Ánh mắt Sư mẫu hiền từ Hoa Vân Nhiên và Chu Bắc Cảnh.

Hoa Vân Nhiên thẹn thùng, về phía Chu Bắc Cảnh, vẻ mặt thản nhiên đang chuyện với Thầy Phó, thấy cuộc trò chuyện của họ.

Thậm chí dường như nhận ánh mắt nồng cháy của Hoa Vân Nhiên, ngay cả một ánh mắt cũng .

Thầy Phó thấy tìm cớ đưa xa hơn một chút, hỏi thẳng, “Mấy năm gặp, tình cảm nhạt phai ?”

Chu Bắc Cảnh khẽ nhíu mày, nhấp một ngụm rượu trong ly, nghĩ đến điều gì, hỏi, “Nếu thực sự tình cảm, sẽ nhạt phai ?”

“Lời cũng lý, tình cảm thật sự là thứ mà thời gian thể xóa nhòa, con sẽ luôn nhớ đến việc gặp cô , làm gì cũng nghĩ đến cô , chung là quên ăn quên ngủ.” Thầy Phó vợ khẽ, “Không gặp sẽ cảm thấy trống vắng trong lòng.”

Khoảnh khắc đó, trong đầu Chu Bắc Cảnh hiện lên bóng dáng Lộ Thiên Ninh, cô cũng ở bên ba năm , lúc nào cũng ở bên.

full truyện nhắn zl 034..900..5202

Loading...