Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 157: Không nói chuyện với đồ đần
Cập nhật lúc: 2025-10-09 03:12:20
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy... cũng , cô chú ý an ."
Cố Nam gãi gãi gáy, vẫy tay chào tạm biệt Lộ Thiên Ninh.
Lộ Thiên Ninh nhẹ, luôn đầu Chu Bắc Cảnh, khi hiệu bằng mắt với Triệu Tiểu Điềm thì rời .
Nơi ở trung tâm thành phố, dễ bắt xe, đặc biệt cô bên đường, tà váy sườn xám gió thổi bay.
Trang phục vô cùng bắt mắt, ngay lập tức một chiếc taxi dừng bên cạnh cô.
Sau khi lên xe, cô mới về phía Chu Bắc Cảnh, điếu thuốc trong tay hút hết, Cố Nam và Triệu Tiểu Điềm lên xe.
Thân hình cao ráo của vẫn dựa xe, cúi đầu đang nghĩ gì.
Anh một lời nghi ngờ nào, nhưng cử chỉ đều toát lên vẻ tin tưởng...
Cố Nam lên xe, thắt dây an và hòa dòng xe cộ, suy nghĩ lâu vẫn hiểu.
"Cậu hai họ vấn đề gì? Chẳng lẽ lúc chúng để ý ai giẫm chân ai?"
Cũng đến mức đột nhiên mặt lạnh tanh như chứ!
Triệu Tiểu Điềm vắt chéo chân, im lặng vài giây , "Tôi kể cho một câu chuyện nhé, một phụ nữ bán cho đàn ông để kiếm tiền chữa bệnh cho , một thời gian dài xa cách, đàn ông phát hiện cô dính líu đến những giàu khác, sẽ nghĩ gì?"
"Sẽ nghi ngờ cô bán cho đàn ông khác!?" Cố Nam buột miệng , ngay đó nhận nhân vật chính trong câu chuyện của Triệu Tiểu Điềm chính là Chu Bắc Cảnh và Lộ Thiên Ninh.
Anh chần chừ vài giây hỏi, "Vậy ý cô là, chuyện Lộ Thiên Ninh dây dưa với hai đàn ông là thật?"
Không khí trong xe đột nhiên đổi, Triệu Tiểu Điềm trợn mắt mặt , "Bà đây chuyện với đồ đần."
Chu Bắc Cảnh là quá quan tâm, lo lắng quá mức nên rõ sự thật.
Cố Nam nghĩ như , thuần túy là não tàn!
"Cô mắng ai đấy?" Cố Nam tức giận vung tay đánh vô lăng, dừng xe bên đường, định túm đầu Triệu Tiểu Điềm.
Kéo cô , "Ý cô là những tin Lộ Thiên Ninh đều là đồ đần ? Vậy Chu Bắc Cảnh cũng là đồ đần!"
Triệu Tiểu Điềm giãy giụa một lúc vẫn thoát , tức đến mức dùng hai tay ôm đầu Cố Nam, hết sức húc trán .
Lập tức Cố Nam buông cô , húc đến hoa mắt, đó cả hai cãi trong xe.
Trời tối hẳn, đèn đường bật sáng, ánh đèn vàng bao phủ đầu Chu Bắc Cảnh, chân là đầy rẫy tàn thuốc.
Hút hết điếu thuốc cuối cùng trong túi, lấy điện thoại gọi cho Trương Văn Bác.
"Đi điều tra hành động của Lộ Thiên Ninh kể từ khi đến Ôn Thành, bao gồm cả... cô làm thế nào để chiếm chỗ trong ngành giáo dục trong thời gian ngắn như ."
Dặn dò xong, trầm ngâm một lát , "Xuất viện ."
Trương Văn Bác nhanh chóng đáp lời, "Vâng, nhưng dù đây cũng là Ôn Thành, lẽ cần thời gian để điều tra chuyện của cô Lộ."
"Nhanh nhất thể." Dứt lời, Chu Bắc Cảnh cúp điện thoại.
Mặc dù thể xuất viện... nhưng trực giác mách bảo Trương Văn Bác rằng gì đó .
Hễ điều tra Lộ Thiên Ninh, tức là vấn đề, sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng Chu Bắc Cảnh.
Anh sẽ gặp rắc rối...
________________________________________
Lộ Thiên Ninh đến cửa phòng bệnh, tay đặt lên tay nắm cửa đang hé mở, liền thấy giọng Trương Nguyệt Lượng vọng từ bên trong.
"Mẹ, cuộc sống của chúng con ngày càng hơn, chị con quan hệ , chị một bạn tên là Lâm Thanh Việt, đây ở Giang Thành giúp đỡ chúng con nhiều, chúng con đến Ôn Thành, giới thiệu tất cả nguồn khách hàng quen ở đây cho chị con, khách hàng cứ như quả cầu tuyết, ngày càng lớn dần."
Trước giường bệnh, Trương Nguyệt Lượng cầm khăn ấm lau cho Trương Hân Lan, lẩm bẩm, "Chị còn quen Triệu Tiểu Điềm, chính là hôm đó đến, cô đầu tư cho chúng con, nếu trung tâm giáo dục cũng thể mở ..."
Kể từ khi Trương Hân Lan ý thức, Trương Nguyệt Lượng sẽ kể cho bà nhiều về cuộc sống hiện tại.
tuyệt nhiên nhắc đến Chu Bắc Cảnh, dù Lộ Thiên Ninh ly hôn với .
Cô bé nhắc đến Lâm Thanh Việt và Triệu Tiểu Điềm, là Trương Hân Lan yên tâm, tiền Lộ Thiên Ninh kiếm bây giờ đều sạch sẽ.
Số tiền họ dành dụm , đủ để chữa bệnh cho Trương Hân Lan !
"Nói với những chuyện làm gì?" Lộ Thiên Ninh bước , đóng cửa và đặt túi xách lên ghế sofa.
Tiện tay nhận lấy chiếc khăn trong tay Trương Nguyệt Lượng, giặt sạch trong chậu, "Để chị làm, em nghỉ ngơi chút ."
Trương Nguyệt Lượng ngăn cô, xuống cuối giường, đánh giá cô nhỏ giọng , "Mẹ chắc chắn hiện tại chúng sống thế nào, em kể cho thôi.".
Lâm Thanh Việt hầu như liên quan gì đến cuộc sống hiện tại của họ, khi Trương Hân Lan khỏi bệnh, cũng sẽ dính dáng gì đến Lâm Thanh Việt.
Trương Nguyệt Lượng , Lộ Thiên Ninh thêm gì nữa.
"Chị, hôm nay chị ăn mặc thế ?" Trương Nguyệt Lượng tò mò trang phục của cô, "Chị ?"
Động tác tay Lộ Thiên Ninh khựng , một lát , "Đi tham gia một buổi họp bàn."
Cuối cùng, thấy Trương Nguyệt Lượng im lặng, nhưng đôi mắt vẫn cô.
Cô thêm, "Triệu Tiểu Điềm cũng ."
Nghe , sắc mặt Trương Nguyệt Lượng mới dịu xuống.
Không cô cố tình giấu, mà là... cũng mối quan hệ hiện tại với Chu Bắc Cảnh coi là gì.
Sớm muộn gì Chu Bắc Cảnh cũng sẽ trở về Giang Thành và đường ai nấy , nhiều khiến Trương Nguyệt Lượng lo lắng, chi bằng nhắc đến.
"À , Ngô Sâm Hoài hai ngày nữa sẽ đến, một trận đấu ở Ôn Thành, lẽ sẽ ở một tuần."
Lau cho Trương Hân Lan xong, Lộ Thiên Ninh giặt sạch khăn trong chậu, liếc thấy Trương Hân Lan ngủ từ lúc nào.
Cô mới , "Vậy đến lúc đó để y tá chăm sóc , em gặp , cổ vũ cho , bạn bè mà."
Im lặng lâu, Trương Nguyệt Lượng mới gật đầu, "Được, đến lúc đó tính."
"Mẹ tuần thế nào ? Bác sĩ Nghiêm ?" Lộ Thiên Ninh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-157-khong-noi-chuyen-voi-do-dan.html.]
Trời khuya, ánh đèn neon mới bật chiếu phòng bệnh, Lộ Thiên Ninh và Trương Nguyệt Lượng đối diện .
Cuộc chuyện nhỏ nhưng rõ ràng, cô tiện tay vén mái tóc lòa xòa của Trương Nguyệt Lượng tai.
Trương Nguyệt Lượng lộ vẻ thất vọng, thở dài nhỏ giọng , "Không tiến triển gì, bác sĩ Nghiêm ban đầu tiến triển nhanh nhất, đó sẽ chậm ."
Từ lúc Trương Hân Lan mở mắt đến lúc phản ứng chỉ trong vòng vài ngày, giây phút đó Trương Nguyệt Lượng vui mừng khôn xiết, nghĩ rằng ngày hồi phục gần kề.
trạng thái kéo dài gần một tháng, bất kỳ tiến triển nào, cô bé thất vọng.
"Bây giờ thuốc nhắm trúng đích sử dụng , bác sĩ Nghiêm dùng thuốc hai, ba tháng nữa, bệnh ung thư của thể khỏi hẳn, khi đó chúng thể đưa về nhà từ từ tập luyện hồi phục."
Lộ Thiên Ninh vỗ vai Trương Nguyệt Lượng, an ủi, "Để thấy chúng cả ngày, dùng xe lăn đẩy ngoài dạo, đều lợi cho việc hồi phục của , khi đó tốc độ hồi phục chắc chắn sẽ nhanh hơn."
"Thật ?" Trương Nguyệt Lượng dồn hết tâm trí việc chăm sóc Trương Hân Lan, những vấn đề cô bé chú ý nhiều bằng Lộ Thiên Ninh.
"Chị lừa em làm gì? Cố gắng thêm hai, ba tháng nữa, chúng sẽ đón về nhà!"
Hai chữ "về nhà" khiến khóe mắt Trương Nguyệt Lượng đỏ hoe.
Mặc sườn xám vướng víu, Lộ Thiên Ninh tìm một bộ quần áo của Trương Nguyệt Lượng để .
phong cách ăn mặc của Trương Nguyệt Lượng hợp với cô, là một chiếc váy ngắn đầu gối và áo crop-top.
Chiếc eo thon ẩn hiện, khác với phong cách ăn mặc thường ngày của cô, nhưng cô chỉ thể tạm dùng hai ngày.
Khi trời tối đen , cô nhận tin nhắn WeChat của Triệu Tiểu Điềm.
【Cái giả mạo cô chat với Diêu Kinh Khai, cô định xử lý ?】
Lộ Thiên Ninh thì xử lý, nhưng bắt đầu từ , hơn nữa cô đoán Diêu Kinh Khai đó là giả.
Có lẽ đánh động đến rắn, điều tra gì nữa.
【Tôi xin nhắc cô một câu, nếu cô đưa bằng chứng xác thực, nhà họ Diêu chịu bỏ qua, sẽ gây ảnh hưởng đến cô đấy.】
Triệu Tiểu Điềm thấy cô trả lời, liền cô định bỏ mặc.
Lộ Thiên Ninh là gia sư, học sinh đều là những công tử, tiểu thư trong giới thượng lưu.
Để nhà họ Diêu làm ầm lên như , sẽ ai dám thuê cô dạy kèm nữa.
【Biết .】
Lộ Thiên Ninh trả lời ba chữ, Triệu Tiểu Điềm thuyết phục.
Suy tính , chuyện vẫn bắt đầu từ Diêu Kinh Khai.
Nghĩ đến Diêu Kinh Khai, khỏi nghĩ đến Chu Bắc Cảnh, cảm xúc cô trở nên hỗn loạn.
Đột nhiên cảm thấy trong phòng bệnh ngột ngạt đến khó thở, cô dậy lấy một chiếc áo khoác và nhẹ nhàng rời khỏi phòng bệnh.
Cô xuống công viên nhỏ của bệnh viện, hơn chín giờ tối, chỉ một cô ghế dài.
Trong đầu hiện lên hình bóng Chu Bắc Cảnh, từng cử chỉ, từng đổi biểu cảm nhỏ nhặt khuôn mặt góc cạnh như tượng khắc của .
Đều như khắc sâu tim cô.
Một cơn gió đêm thổi qua, cô giật tỉnh giấc, Chu Bắc Cảnh ảnh hưởng ?
Lần đến Ôn Thành, cũng chỉ là một khúc nhạc dạo xuất hiện trong cuộc đời cô.
Bất kể chuyện gì xảy cô cũng nên để tâm...
Cô hít hít mũi, lấy điện thoại gọi cho Diêu Kinh Khai.
Cô gọi chặn từ ban đầu, chắc là của Diêu Kinh Khai.
Điện thoại đổ chuông đầy vài giây thì nhấc máy, giọng Diêu Kinh Khai vẻ chắc chắn, "Lộ Thiên Ninh?"
"Là ." Cô bình tĩnh , "Tôi gọi là chuyện với về việc giả mạo chat với ."
Nhắc đến chuyện Diêu Kinh Khai đau đầu, đường đường là một cao thủ tình trường, mà lừa!
đột nhiên nghĩ, Lộ Thiên Ninh chủ động liên lạc với , chắc chắn là chuyện nếu rõ sẽ ảnh hưởng đến cô.
"Tôi đó là ai."
Lộ Thiên Ninh nhíu mày, "Anh ?"
"Đương nhiên." Diêu Kinh Khai giọng cô tin, giải thích, "Tôi Diêu Kinh Khai thèm dối, nếu lừa cô thì gọi cô bằng bà nội."
thẳng như , chắc chắn là ý đồ.
Nhất thời, Lộ Thiên Ninh im lặng.
"Cô yên tâm, coi như kẻ thù chung của hai chúng , chỉ cần cô chặn điện thoại của , và thêm WeChat của , sẽ cho cô cô là ai."
Diêu Kinh Khai gọi cho Lộ Thiên Ninh mấy hiểu rõ, Lộ Thiên Ninh ăn mềm ăn cứng.
Anh từng gặp phụ nữ nào như , ý chinh phục lập tức trỗi dậy.
Hôm nay, dù mềm mỏng cứng rắn cũng "hạ gục" Lộ Thiên Ninh!
"Những chuyện đều dễ , nhưng điều kiện tiên quyết là làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của ." Lộ Thiên Ninh thấy thẳng thừng như , cũng lùi một bước.
"Thỏa thuận." Diêu Kinh Khai dường như nghĩ đến điều gì, "WeChat của cô là điện thoại luôn ?"
Lộ Thiên Ninh "ừ" một tiếng, đột nhiên thấy tiếng bước chân, nghiêng đầu qua thì thấy Chu Bắc Cảnh cách đó xa.
Phía là Thịnh Khuyết Hành và Trương Văn Bác đang xách hành lý, trông vẻ là đến đón họ xuất viện.
Và ánh mắt Chu Bắc Cảnh đang dừng trang phục của cô, giữa đêm khuya mặc váy ngắn, áo crop-top.
Ánh mắt dò xét đó khiến cô vô cớ chột , cô cúp điện thoại nhưng vô tình bấm nhầm loa ngoài.
Giọng dễ nhận của Diêu Kinh Khai vang lên, "Vậy , liên lạc qua WeChat nhé, lát nữa tiện thì gọi video..."
________________________________________