Nói Thẳng Luôn, Vợ Của Sếp Chu Chính Là Tôi - Chu Bắc Cánh & Lộ Thiên Ninh - Chương 144: Cô hứng thú với anh ta?
Cập nhật lúc: 2025-10-07 06:59:01
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây là cách liên lạc của , lát nữa liên lạc."
Lộ Thiên Ninh trả điện thoại cho Diêu Kinh Khai, lịch sự hỏi, "Bây giờ thể ?"
Diêu Kinh Khai lướt qua dãy cô nhập, nhấn gọi.
Cô nhíu mày, cô đổi vị trí hai cuối của điện thoại , ngờ Diêu Kinh Khai gọi thẳng.
Điện thoại gọi , nhưng ai máy, Diêu Kinh Khai nhướng mày cô.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh , "Điện thoại để trong phòng, mang theo."
"Được, để tên ." Diêu Kinh Khai cúp điện thoại, bắt đầu lưu .
"Lưu Thúy Hoa." Lộ Thiên Ninh tùy tiện bịa một cái tên, đợi Diêu Kinh Khai qua, cô hỏi, "Quê mùa lắm , tiếc là mang theo chứng minh thư để chứng minh."
Diêu Kinh Khai lập tức bật , ánh mắt ẩn chứa sự tinh quái, tùy ý nghịch điện thoại một chút, nhường đường.
Lộ Thiên Ninh thẳng, Ôn Thành lớn, cô và Diêu Kinh Khai là ở hai thế giới khác .
Anh say mê những nơi như thế , cô bận rộn trong cuộc sống thường nhật, cơ hội gặp ít.
Vì thoát lúc là quan trọng nhất, cũng sợ gặp .
Cô phòng thì thấy Chu Bắc Cảnh ghế sofa, mà đang bên cửa sổ điện thoại.
Ngón tay kẹp thuốc, khóe môi nhếch lên, giữa lông mày tràn ngập sự dịu dàng và cưng chiều.
Trong lúc chuyện tiếng liên tục, là vẻ ngoài mà cô từng thấy.
"Oanh Oanh về nước ?" Triệu Tiểu Điềm và Cố Nam đang trò chuyện, phát hiện cô , ánh mắt đồng loạt về phía Chu Bắc Cảnh.
Cố Nam đáp, "Mới về lâu, Chu Bắc Cảnh chạy đến Ôn Thành , chỉ thể dựa điện thoại liên lạc, hai họ bao nhiêu năm gặp ."
"Chậc chậc chậc..." Triệu Tiểu Điềm liên tục lắc đầu, "Thảo nào dính như thế."
Lộ Thiên Ninh xuống góc, mím môi lẳng lặng cuộc trò chuyện của hai .
Lòng cô chùng xuống mấy phần, tên Oanh Oanh đầu tiên cô thấy.
đây là đầu tiên cô thấy Chu Bắc Cảnh gọi điện thoại cho phụ nữ khác mà dịu dàng đến .
Thậm chí xa như cô vẫn lờ mờ thấy tiếng trầm thấp của .
Ngón tay cô cuộn mái tóc của vòng quanh hết đến khác, ánh đèn đỏ đầu bao phủ, làm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng thêm trắng nõn.
vì cúi đầu, rõ biểu cảm mặt, chỉ thấy một đôi môi đỏ.
Chu Bắc Cảnh dựa bệ cửa sổ, liếc cô, tự chủ mà cổ họng thắt .
Có lẽ vì hẹn tối, háo hức thử.
"Bắc Cạnh, bác trai và bác gái đang giục về , rốt cuộc định thế nào?"
Đầu dây bên , Thịnh Oanh Oanh hỏi.
Thu nụ , sắc mặt Chu Bắc Cảnh lạnh nhạt hơn mấy phần, "Không thì em tránh xa một chút, cùng lắm là cùng họ mắng hai câu, miễn là đừng liên lụy đến bản là ."
" cứ thế là cách, chẳng em cũng vì mà nghĩ ?" Thịnh Oanh Oanh hừ hai tiếng, "Anh yên tâm, em sẽ chịu tiếng cho , nếu họ hỏi em sẽ đẩy sang cho ."
Nghe , Chu Bắc Cảnh , "Được, cứ thế ."
Anh cúp điện thoại, ánh mắt vẫn rời khỏi Lộ Thiên Ninh.
Cúp máy vội, nên thấy Thịnh Oanh Oanh còn lời hết, "Em bảo..."
Anh nhét điện thoại túi, lấy áo khoác ngoài từ ghế sofa khoác lên cánh tay.
Nói với Cố Nam, "Khuya , tan ."
"Cũng ." Cố Nam dậy, đầu mới thấy Lộ Thiên Ninh đang ở góc.
Anh ngẩn , Triệu Tiểu Điềm, hỏi nhỏ, "Lộ Thiên Ninh lúc nào ?"
Triệu Tiểu Điềm cũng ngẩn lắc đầu, "Không ."
Trong lúc họ chuyện nhỏ, Lộ Thiên Ninh mặc áo khoác ngoài cầm túi, đút hai tay túi khỏi phòng .
Khu vực trung tâm thành phố đêm khuya vẫn náo nhiệt và ồn ào, câu lạc bộ nhiều vô kể.
Bên ngoài gió, mái tóc dài của Lộ Thiên Ninh thổi bay thành hình vòng cung, cô vén tai nhưng thổi xuống ngực.
Chu Bắc Cảnh theo sát phía cô, tiếng bước chân vững vàng truyền tai cô.
Cô đột nhiên nhớ đến câu 'tối nay tiếp tục'.
Nhìn cái bóng của bên cạnh, lòng cô đập thình thịch.
"À, Oanh Oanh bảo mang đồ cho ." Cố Nam đột nhiên , "Ban đầu định bảo giao cho sớm nhất thể, nhưng hai hôm thời gian, lát nữa ngang qua nhà , đưa cho ."
Chu Bắc Cảnh im lặng vài giây đáp, "Được."
Lộ Thiên Ninh đến bên xe, mở cửa xe Triệu Tiểu Điềm, "Cậu về nhà ?"
"Cô về." Cố Nam nghiêm túc , "Cô chăm sóc ."
Hai từ 'chăm sóc' đặc biệt rõ ràng.
"Vậy về , tạm biệt thiếu gia Cố, Chu."
Lộ Thiên Ninh cúi xe, thắt dây an khởi động xe rời .
Cố Nam bước tới đụng vai Chu Bắc Cảnh, "Anh Chu? Cách mạng thành công, đồng chí còn nỗ lực đấy!"
"Cút!" Chu Bắc Cảnh vui thốt một câu, lên chiếc G lớn.
Cửa sổ xe hạ xuống, gió đêm thổi mát lạnh, Lộ Thiên Ninh chống tay lên đầu, dừng ở ngã tư đèn đỏ.
Cô mấy cầm điện thoại lên xem, đều tin nhắn gì.
Một lát về đến nhà, bước cửa dép lê, căn nhà trống , đột nhiên cảm thấy trống rỗng trong lòng.
Có lẽ vì Triệu Tiểu Điềm mấy ngày nay cũng ở nhà.
Cô tắm rửa xong lên giường, suy nghĩ một hồi gửi một tin nhắn WeChat cho Thịnh Khuyết Hành.
[Từ ngày mai, cô sẽ đưa Chương Oánh Dĩnh đến nhà học thêm mỗi ngày.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-thang-luon-vo-cua-sep-chu-chinh-la-toi-chu-bac-canh-lo-thien-ninh/chuong-144-co-hung-thu-voi-anh-ta.html.]
Đợi mười phút, đối phương mới trả lời tin nhắn.
[Biết .]
Cô mím môi, đoạn hội thoại ngắn gọn màn hình phản chiếu trong mắt cô.
Một lúc lâu, cô gửi thêm một tin nhắn.
[Cậu và Chu Bắc Cảnh quan hệ gì?]
Cô nhớ Chương Hoàn Ninh chị gái Thịnh Khuyết Hành là bạn của Chu Bắc Cảnh.
Bạn của Chu Bắc Cảnh cô quen ít, nhưng nhớ ai họ Thịnh.
[Cô hứng thú với ?]
Tin nhắn trả lời của Thịnh Khuyết Hành lập tức khiến Lộ Thiên Ninh tỉnh táo.
Cô hỏi thăm chuyện của Chu Bắc Cảnh làm gì? Chị gái Thịnh Khuyết Hành và Chu Bắc Cảnh quan hệ gì... cũng liên quan gì đến cô!
Dứt khoát trả lời hai chữ, [Không .]
Rồi đặt điện thoại xuống bàn ngủ.
________________________________________
Màn đêm buông xuống, Chu Bắc Cảnh cửa sổ sát đất, ánh mắt nheo lướt qua lịch sử trò chuyện.
Đôi mắt dài càng thêm sâu thẳm, điếu thuốc kẹp môi ẩn hiện ánh lửa, hít một sâu nhả khói .
Đặt điện thoại xuống, cầm lên một hộp quà cao cấp bàn.
Xé , bên trong là một chiếc đồng hồ nam, đó dán một mẩu giấy nhỏ.
[Chúc mừng sinh nhật ~]
Ánh mắt chùng xuống, cầm điện thoại lên, mặt biểu cảm trả lời Thịnh Oanh Oanh một chữ 'cảm ơn'.
Rồi phòng tắm, thì Thịnh Oanh Oanh trả lời tin nhắn.
[Khách sáo gì chứ, mấy cái sinh nhật em ở bên , đợi em sắp xếp xong công việc ở Bắc Chu sẽ đến Ôn Thành, bù cho !]
________________________________________
Đông đến, thời tiết Ôn Thành chênh lệch nhiệt độ ngày đêm khá lớn, nhưng chỉ cần một chiếc áo khoác là thể giải quyết .
Chiếc áo khoác màu đen của Lộ Thiên Ninh vẫn là mua ở Giang Thành hai năm , Chu Bắc Cảnh từng khen một cô mặc chiếc áo toát lên vẻ lạnh lùng tuyệt diễm.
Cô cũng hiểu rõ ý nghĩa là gì, nhưng chiếc áo giá rẻ nên cô vẫn mặc, cũng mua cái mới.
hiểu , hôm nay cô đột nhiên mặc chiếc áo khoác đó nữa.
Cô lấy một chiếc áo khoác da lộn hai mặt lông cừu từ tủ, mặc bốt cao cổ, bên trong là một chiếc váy dài màu trắng tinh.
Lái xe đến trung tâm giáo dục, xuống xe gặp vài quen, họ khen ngợi một hồi.
Cô chỉ khách sáo, mở cửa bắt đầu làm việc.
Không hề phát hiện con đường đối diện trung tâm giáo dục, một chiếc xe đang đậu.
Một đàn ông trong xe chụp ảnh cô, gửi cho Diêu Kinh Khai.
Diêu Kinh Khai đang ôm một phụ nữ mặc quần áo, mở điện thoại trong khoảnh khắc đôi mắt lóe lên ánh sáng.
Lập tức cảm thấy phụ nữ trong lòng còn hấp dẫn nữa, đẩy sang một bên, dậy gọi một cuộc điện thoại.
"Chính là cô , theo dõi kỹ cho , đợi giải quyết xong việc trong tay tối nay sẽ qua đó, nhớ canh chừng cô thật kỹ."
"Vâng!" Người đàn ông trong xe đáp lời, bắt đầu theo dõi Lộ Thiên Ninh.
Văn phòng của Lộ Thiên Ninh ở tầng hai gần cửa sổ, cô xuống bắt đầu làm việc, gần như động đậy chỗ nào ngoài việc ăn uống.
Cho đến sáu giờ chiều, cô quần áo cầm túi xuống lầu, đàn ông trong xe mới vội vàng gọi điện cho Diêu Kinh Khai.
"Cô sắp , lẽ là tan ca!"
Diêu Kinh Khai bực bội , "Bên đang kẹt xe, theo dõi cô , xem nhà cô ở , gửi định vị cho , sẽ đến thẳng, như cũng , tặng hoa ăn cơm xong, ngủ nhà cô luôn..."
Giọng điệu đầy vẻ nôn nóng, đàn ông trong xe hiểu, dù Lộ Thiên Ninh là một phụ nữ tuyệt sắc!
Trước đây khi Lộ Thiên Ninh ở bên Chu Bắc Cảnh luôn cảnh giác phóng viên theo dõi .
Đến Ôn Thành thì mất thói quen , nên phát hiện theo dõi .
Từ trung tâm giáo dục đến nhà họ Chương, đón Chương Oánh Dĩnh đến Thủy Cầm.
Khi cô khu dân cư nhà họ Chương, của Diêu Kinh Khai theo , nên phát hiện xe cô thêm một .
Và khi cô đến Thủy Cầm đỗ xe , đó mới rẽ qua, cũng Chương Oánh Dĩnh và cô cùng .
Diêu Kinh Khai thấy Lộ Thiên Ninh ở Thủy Cầm, nơi đó ai cũng thể tùy tiện .
nghĩ , Lộ Thiên Ninh là một 'nữ hải vương', bao nhiêu đàn ông vì cô mà ném tiền, mua một căn hộ cũng gì lạ.
Vấn đề mà tiền thể giải quyết, gọi là vấn đề!
[Điều tra rõ cô ở tòa nhà nào!] Anh trả lời tin nhắn cho cấp .
Sau đó nhanh chóng lái xe đến Thủy Cầm.
________________________________________
Chương Oánh Dĩnh đầu tiên đến đây nên tỏ rụt rè, theo Lộ Thiên Ninh xung quanh.
Vào trong thấy Chu Bắc Cảnh đang ghế sofa, cô bé lập tức ngoan ngoãn gọi, "Chú Chu."
Chu Bắc Cảnh nhíu mày, đầu qua, một lớn và một nhỏ ở hành lang, cũng đang .
Anh nhíu mày sâu hơn mấy phần, cuối cùng cũng gì, "Ừ."
"Cô đưa con lên." Lộ Thiên Ninh thấy gì, liền dẫn Chương Oánh Dĩnh thẳng đến phòng sách của Thịnh Khuyết Hành.
Có lẽ chuẩn , chiếc bàn học dành cho một ban đầu bằng bàn đôi.
Thịnh Khuyết Hành đang ngủ bàn, Lộ Thiên Ninh gõ gõ mặt bàn, mới mở đôi mắt đỏ hoe .
Vươn vai, lấy sách giáo khoa .
Mặc dù họ cùng tuổi, nhưng giai đoạn học tập giống , nên cô bảo Chương Oánh Dĩnh củng cố kiến thức cơ bản.