Nơi Nào Dài Tương Tư - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:56:04
Lượt xem: 20
Khi Tạ Diễn thu dọn di vật của , phát hiện điện thoại một cuộc gọi nhỡ, ghi chú là cha.
Anh do dự một chút gọi , tim thắt . Đừng gọi, lúc , cô con gái nuôi mà ông luôn tự hào đang bục nhận giải Ảnh hậu, ôm chiếc cúp mà vuột mất năm xưa.
Ông sẽ nhận cuộc gọi từ .
Tôi lướt tới, linh hồn xuyên qua lòng bàn tay , tốn công vô ích.
Điện thoại kết nối. Đầu dây bên nhanh chóng nhấc máy, mắng xối xả: “Ninh Vô, mày cút ?”
Tạ Diễn nhíu mày, hít sâu một : “Cô Ninh c.h.ế.t .”
Đầu dây bên khinh bỉ châm chọc: “Ngoài việc lừa tao, mày còn trò nào khác ? Lần tìm diễn viên ở , cần tao trả tiền cho mày ?”
Tôi đau đến mức ôm chặt ngực. Ông luôn dùng ác ý lớn nhất để suy đoán về , nào cũng .
Khi chịu đựng nổi và nuốt thuốc an thần thì ông đều làm màu.
Con gái mà ông nhận nuôi dẫn đến bắt nạt , lóc cầu xin ông giúp, ông gây sự vô cớ, đổ oan cho .
Đầu ngón tay Tạ Diễn nắm chặt điện thoại trắng bệch, giọng điệu : “Cô Ninh một cha như ông, quả thực là bi thảm.”
“Cậu bênh vực cô như , nuôi cô luôn ?” Cha mỉa mai một câu chút do dự cúp máy.
Tiếng cuối cùng từ điện thoại truyền đến là “âm hồn tan.”
Câu đó đ.â.m thẳng tim .
Tôi tự giễu cợt , ông yêu đến , một cô gái chỉ giống ba phần thôi ông cũng nâng niu bảo vệ nhưng đến lượt con gái ruột là đây, chỉ còn một câu thừa thãi.
Ninh Vô, Ninh Vô, thà rằng .
“Không .”
Tôi ngạc nhiên sang.
Tạ Diễn thất thần tự lẩm bẩm: “Cô Ninh như .”
Anh bất lực xổm xuống.
Ánh hoàng hôn còn vương , dịu dàng và đẽ. Dần dần, bật thành tiếng.
Tôi và Tạ Diễn chỉ là những xa lạ thoáng qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-nao-dai-tuong-tu/chuong-1.html.]
Tôi ngờ làm vì đến mức .
Tạ Diễn đến quầy lễ tân khách sạn trả phòng, mang theo hành lý ít ỏi của mà trở về nước.
Hôm nay, sân bay phóng viên vây kín như nêm.
Ninh Tư nhận giải Ảnh hậu, phanh phui là thiên kim của Ninh thị.
Cô từ chối máy bay riêng của cha , cố chấp cùng ông khoang hạng nhất trở về.
Cha vốn cưng chiều cô thì thể đồng ý yêu cầu nhỏ của cô chứ?
Lúc Tạ Diễn xuống, vặn gặp phóng viên hỏi cô : “Ảnh hậu Ninh, cô là con gái độc nhất của Ninh thị?”
Khóe môi cô cong lên, định thì đột nhiên cha chen một câu.
“Tôi hai cô con gái, Tư Tư là chị.”
Hóa ông vẫn còn coi là con gái của ông .
Tôi còn tưởng ông chỉ mỗi Ninh Tư là con.
Tạ Diễn vì lý do gì mà chen trong đám đông.
Ninh Tư khoác tay cha : “Tiếc là em gái mặt.”
Cô xong, còn thở dài một , cứ như thể thật sự tiếc nuối vì đến.
Phóng viên ngửi thấy mùi bát quái, xúm hỏi: “Em gái bận quá nên ?”
Cha nhíu mày: “Con bé bận ư? Con bé gây thêm rắc rối cho lắm .”
Bảo vệ thấy thì lập tức xua đuổi phóng viên.
Ninh Tư hì hì : “Cha đừng em gái như , dù tính cách con bé tệ đến mấy thì cũng là nhà của chúng mà.”
Cha dừng bước, đầu hỏi thư ký: “Con bé đó vẫn về ?”
“Cô chủ vẫn ở Na Uy, cần tìm cô về ?”
“Không cần.” Cha lạnh lùng : “Con bé c.h.ế.t mới .”
Tôi lướt bên cạnh ông , lời độc địa thấu tim gan của ông .