Nỗi Đau Trong Ký Ức - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-23 15:15:46
Lượt xem: 246

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ giáo viên chủ nhiệm thích học sinh tính cách , thấy Kha Đồng, sắc mặt cũng trở nên hiền hậu hơn: “Ồ, Kha Đồng, em đến đúng lúc lắm. Chẳng Ôn Kỳ ở chung phòng ký túc xá với em ? Em chuyển phòng ký túc xá, chuyện gì ?”

 

Tôi sợ, liệu Kha Đồng cho rằng gì đó với cô giáo chủ nhiệm trả thù .

 

“Dạ? Bạn chuyển phòng ký túc xá ạ? Đừng mà, cô, Ôn Kỳ chỉ thấy bơ vơ quá thôi ạ, em sẽ dẫn bạn chơi cùng em là ạ.”

 

Cô giáo chủ nhiệm xong thì gật đầu đáp: “Được , nếu chuyện gì to tát thì đừng chuyển phòng ký túc xá. Hiện các em đang là học sinh, nhiệm vụ hàng đầu là học tập, đừng cả ngày chỉ nghĩ đến việc kết bạn.”

 

Tôi gật đầu đáp , đó Kha Đồng kéo .

 

Mãi mới , cho dù lúc đó với cô giáo chủ nhiệm về việc Kha Đồng bắt nạt, Kha Đồng cũng sẽ cả. Bởi vì bố của Kha Đồng là một doanh nhân m.á.u mặt ở thị trấn của chúng , sức ảnh hưởng lớn thời điểm đó.

 

Khi Kha Đồng phân lớp , bố cô chuyện với cô giáo chủ nhiệm, cô giáo sẽ đắc tội với ông .

 

Linlin

Trên đường , Kha Đồng gì, cứ thế kéo về phòng ký túc xá. Tôi yếu ớt : “Tôi cho cô giáo .”

 

“Câm mồm.” Kha Đồng trừng mắt một cách độc ác.

 

Về đến ký túc xá, Kha Đồng ấn tường tát tới tấp. “Mẹ kiếp, ranh con, mày còn dám mách lẻo ?”

 

Cơn đau nóng rát mặt kích thích , nước mắt cứ thế chảy xuống. “Tôi …”

 

Kha Đồng chẳng thèm quan tâm gì, đánh mệt thì đẩy xuống sàn. Dưới sàn là nước, bộ đồng phục học sinh đen trắng của dính đầy vết bẩn.

 

Kha Đồng xắn tay áo lên, nhận lấy điếu thuốc mà cô gái bên cạnh châm cho cô , hút thuốc dùng giày giẫm lên ngón tay .

 

“Mẹ kiếp, thế mày tìm bà chuyện chuyển phòng ký túc xá làm gì? Chẳng bọn tao bắt nạt mày ?”

 

“Tao cho mày , đừng là tìm cô giáo mách lẻo, dù mày tìm hiệu trưởng cũng vô dụng thôi. Mày bố tao là ai ?”

 

Đó là đầu tiên cảm thấy tuyệt vọng gần đến thế, đầu óc trống rỗng. Lời của Kha Đồng lặp lặp trong tai , cuối cùng chìm tiếng ù tai. Tôi thấy tiếng của , cũng thấy bất kỳ âm thanh nào xung quanh, chỉ còn tiếng nức nở co giật từng hồi, cơn đau cũng trở nên tê dại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-dau-trong-ky-uc/chuong-3.html.]

 

Cô gái gần nhất thấy , vội vàng với Kha Đồng: “Chị Đồng, là thôi , hình như cô thở nổi, liệu xảy chuyện gì ?”

 

Tôi Kha Đồng dời chân khỏi tay từ lúc nào, khoảnh khắc đó, mất thính giác và cảm giác, thậm chí ý thức cũng tạm thời biến mất.

 

Tiểu Đan giường với kéo dựa tường, đó vén mí mắt của lên, ngẩng đầu : “Chị Đồng, hình như cô hoảng sợ quá độ đến mất hồn .”

 

Các cô gái khác trong ký túc xá bắt đầu hoảng loạn, tuy họ thường bắt nạt khác, nhưng từng gặp tình huống như thế , ai cũng về phía Kha Đồng.

 

Trong mắt Kha Đồng thoáng qua một tia hoảng sợ, cô nhanh chóng chớp chớp mắt: “Sợ… sợ gì chứ, cũng lắm thì chỉ ngốc thôi chứ mất mạng. Tụi mày thì ai mà cái gì dọa sợ. Không , chuyện gì cứ để tao lo.”

 

Mọi Kha Đồng trấn an, gì nữa, theo Kha Đồng khỏi ký túc xá đến căng tin ăn cơm.

 

Tiểu Đan thấy họ hết, mới đưa cho một ngụm nước, nhẹ nhàng vỗ n.g.ự.c : “Không , , bà nội kinh hãi uống ngụm nước lạnh là khỏe thôi.”

 

Tôi dần dần lấy ý thức, run rẩy, nhưng cơ thể vẫn chút sức lực nào. Tiểu Đan kéo hai vẫn kéo dậy , cuối cùng đành để tiếp tục dựa tường.

 

Nửa tiếng , cuối cùng cũng chút sức lực, run rẩy dậy, bộ đồng phục ướt sũng . Tôi dám khỏi cửa ký túc xá, sợ sẽ đụng bọn họ, vì để quần áo bẩn chậu, định tan học buổi tối sẽ giặt.

 

Nằm giường, nhớ những gì Kha Đồng làm với trong hai ngày qua, nước mắt lặng lẽ chảy xuống, lăn qua sống mũi, thấm ướt gối. Tôi dám nhắm mắt bởi vì nhắm mắt , cảnh tượng những đó tát mặt hiện .

 

Tôi hiểu làm sai điều gì, là vì đầu gặp mặt đến hứng tàn thuốc, là vì nhận với cô .

 

Có lẽ phản ứng của làm bọn họ sợ hãi, đó một quãng thời gian, họ làm khó nữa, nhưng giờ chơi, họ sẽ cùng các bạn nam khác trêu chọc ở trong lớp.

 

Họ hèn nhát, sợ đến tè quần, những lời khó đó cứ lặp lặp rót tai , thậm chí còn dám bịt tai , chỉ thể cúi đầu thấp hơn nữa.

 

dùng vật gì đó ném gáy , suýt nữa sợ phát , nhưng dám đầu xem ai làm, chỉ thể dè dặt liếc xuống sàn, là một cục giấy vụn.

 

Phía truyền đến tiếng ha hả của các bạn nam, tiếp theo là tiếng bước chân, sợ hãi nhắm mắt .

 

Loading...