Nỗi Đau Trong Ký Ức - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-23 15:14:47
Lượt xem: 69

Hôm Tết Trung Thu, trai dẫn bạn gái về nhà, cầu hôn cô mặt bố .

 

Mẹ ưng ý bạn gái của , cô là giáo viên, còn khéo ăn , cái miệng ngọt ngào đó thường xuyên chọc vui đến nỗi ngớt.

 

hề từng kéo nhà vệ sinh, xé rách quần áo của để video và từng tạt mực đỏ lên đồng phục của , bôi keo dán tóc .

 

Thậm chí còn "bán" cho lũ côn đồ ngoài trường, để chúng xâm hại .

 

Tôi sẽ bao giờ quên - Kha Đồng.

 

Khoảnh khắc thấy cô , những ký ức c.h.ế.t như lũ dữ sống dậy, m.á.u trong đông cứng , cơ thể ngừng run rẩy.

 

Dường như Kha Đồng nhận , bữa ăn còn nhiệt tình nắm tay , ngọt ngào : "Chắc đây là em gái nhỉ, chị mang quà cho em nè, em thích ."

 

Sau đó cô ghé sát tai thì thầm: "Nhất định đợi đến tối hẵng xem nha!"

 

Mỗi khoảnh khắc cô tiến gần, từng lỗ chân lông đều đang kháng cự. Tôi lùi một bước một cách tự nhiên, nới rộng cách giữa chúng .

 

"Cảm ơn, tên là Ôn Kỳ." Tôi cẩn thận quan sát ánh mắt cô , hy vọng bắt gặp một tia hoảng sợ từ trong mắt cô .

 

, như thể cô đầu thấy cái tên , trong mắt là ý . Dù cô nhớ , ắt hẳn trai nhớ chứ.

 

Mấy năm đó, bố vẫn luôn làm việc ở ngoài tỉnh, chỉ trai ở nhà. Là trai cứu khi tự sát thành, là trai ở bên dẫn điều trị tâm lý.

 

Anh quên ? Anh quên , quên cả di thư để ?

 

Tôi trai nhưng ánh mắt của cố tình tránh né , điều càng khiến khẳng định vẫn còn nhớ. Anh nhớ chính phụ nữ bắt nạt nhưng vẫn yêu và cầu hôn cô .

 

Bữa cơm ăn gượng gạo, gắp thức ăn cho : "Kỳ Kỳ nhà cũng tranh thủ nha, mau mau tìm một bạn trai để và bố con còn lo lắng nữa."

 

Tôi còn kịp mở miệng, Kha Đồng xen ngay: "Không em gái thích mẫu như nào nhỉ, chị sẽ để ý giúp em, nếu ai phù hợp chị sẽ giới thiệu cho em."

 

Tôi phớt lờ cô , dường như bố sự gượng gạo của , hài lòng lườm : "Kỳ Kỳ còn bé tí mà, bố nỡ để cho mấy thằng nhóc ngốc nghếch hời , bố nuôi con cả đời chứ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-dau-trong-ky-uc/chuong-1.html.]

 

Ngày thường, bố luôn sợ , cho dù nửa đêm ném gối của ông khỏi phòng, ông cũng dám than phiền nửa lời, chỉ hậm hực nhặt gối lên ngủ cùng con ch.ó Golden Retriever trong nhà.

 

Không khí vì thế mà chùng xuống, ăn xong Kha Đồng tranh phần rửa bát, nhân cơ hội kéo phòng.

 

"Kỳ Kỳ , trông con vẻ thoải mái, ốm ? Con đừng để ý lời ban nãy, đuổi con , với bố con đều nỡ gả con , chỉ là thuận miệng thôi..."

 

Mẹ nghĩ vui vì thấy câu đó, bắt đầu giải thích.

 

Tôi cúi đầu khảy móng tay đến nỗi bật cả một mảng da ở ngón cái, bấy giờ mới nhận tính nghiêm trọng, vội vàng nắm lấy tay , lo lắng gọi : "Kỳ Kỳ... Kỳ Kỳ, con làm , đừng làm sợ..."

 

Mãi một lúc mới ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy sợ sệt thẳng : "Mẹ... Đừng… Đừng... Đừng đồng ý hôn sự của trai ạ?"

 

Giờ còn bận tâm đưa yêu cầu gì, còn dứt lời bà trả lời : "Được ... Mẹ đồng ý hết, con đừng làm hại bản ."

 

Vì bố quanh năm làm ăn xa ở tỉnh khác, trai đều lớn lên cùng ông nội nên từng thiết với họ. Mãi đến khi học cấp ba, Kha Đồng bạo lực học đường, chịu nổi nên di thư tự sát, bấy giờ họ mới vội vàng trở về, từ đó về luôn ở bên cạnh .

 

Họ nghĩ rằng tất cả là do bận rộn kiếm tiền nên mới tổn thương vì luôn cảm thấy áy náy với

 

Do đó bố cố gắng đáp ứng trong nhiều khía cạnh, tìm đủ cách để rút ngắn mối quan hệ giữa chúng , bù đắp những thiếu hụt trong tuổi thơ của .

 

Chỉ là Kha Đồng một bố giàu và quyền thế, sự việc xảy đưa cô nước ngoài du học ngay lập tức, còn đổi tên nên bố từng gặp Kha Đồng ngoài đời.

 

Ồ, đúng, bây giờ nên gọi là Kha Giai Giai mới .

 

Linlin

trai từng gặp cô mà, tại làm ?

 

Anh rõ Kha Giai Giai tổn thương đến nhường nào, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bảo vệ , mà giờ kết hôn với kẻ từng bắt nạt , thật mỉa mai.

 

Tôi chợt nhớ món quà Kha Giai Giai tặng , thế là run rẩy mở , là một chiếc áo sơ mi nhưng là một chiếc áo sơ mi bình thường. Nó giống hệt chiếc áo sơ mi xé rách của năm xưa.

 

trôi qua nhiều năm như , kiểu dáng thời. Kha Giai Giai vẫn cố tình tìm và tặng cho .

 

Loading...