Lời thốt , Nguyễn Minh Đường còn kịp phản ứng thì Phó Hoài ngẩn .
Anh ngơ ngác, chán ghét ? Sao nghĩ Nguyễn Minh Đường cảm xúc đó?
Trong giới, ai mà Nguyễn Minh Đường yêu đến nhường nào!
Bất kể lúc nào cô cũng luôn đặt lên hàng đầu.
Một như , làm thể ghét ?
Là nghĩ nhiều .
ý nghĩ một khi xuất hiện, giống như ngọn cỏ mọc mưa, ngừng lớn lên và bén rễ, khiến thể phớt lờ.
Yết hầu khẽ chuyển động, nhất thời thể thốt nên lời.
Nguyễn Minh Đường nhận sự khác thường của , mà hùng hồn phản bác: "Không lẽ đúng?"
Phó Hoài lời cô chọc vì tức: "Sao nào, sự xuất hiện của phá hỏng chuyện của cô ? Cô đa tình đến mức đó ? Vừa mới ly hôn với xong kìm quyến rũ khác? Tần Xuyên thể cho cô gì?"
Những lời thật chói tai, như thể Nguyễn Minh Đường là một phụ nữ lẳng lơ, từ thủ đoạn để câu dẫn đàn ông .
Cô bật vì tức, men rượu khiến những tủi vốn đè nén nơi đáy lòng trào dữ dội, cô thể kiềm chế: "Tôi đa tình? Phó Hoài, mấy chữ đó mà thấy hổ ? Người đa tình chẳng là ?"
"Hồi đó bắt chuẩn triển lãm tranh cho Đường Lệ, còn thì lặng lẽ nước ngoài ở cạnh cô , ngay cả ảnh tình cảm của hai cũng lên hot search! Khi đó, từng nghĩ đến cảm xúc của ? Bây giờ đa tình? Anh tư cách gì để ? Dựa tờ giấy chứng nhận ly hôn mà chúng ký cách đây lâu ?"
Dưới tác động của rượu, cảm xúc của Nguyễn Minh Đường khuếch đại.
Càng , cô càng tủi , nước mắt rơi lộp bộp như hết những bất công trong ba năm hôn nhân.
"Phó Hoài, khi một trong bệnh viện, từng nghĩ đến dù chỉ một chút ? Bây giờ lấy tư cách gì mà lên giọng trách móc ? Còn nữa, suốt ba năm kết hôn, tất cả những gì làm cho , đều coi như thấy. Anh từng coi là một con ?"
Cô , hề lộ vẻ thảm hại, ngược còn khiến mềm lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/noi-co-phu-phiem-muon-ly-hon-ly-hon-that-anh-lai-khoc-pho-hoai-nguyen-minh-duong/chuong-43-nguyen-minh-duong-co-dang-hoi-han-sao.html.]
Những lời trách móc mang theo uất ức đó khiến tim Phó Hoài như bóp nghẹn, chua xót đến khó chịu.
Cơn giận vốn đang tràn ngập trong lòng bỗng chốc tan biến, giọng dịu : "Khi xưa cô đối với , chẳng vì cô mục đích trong sáng ?"
Nguyễn Minh Đường bật vì tức, cơn say dường như cũng tan một nửa. Cô mục đích?
Khi Phó Hoài tai nạn xe và mất thị lực, chính cô chăm sóc suốt một năm trời!
Trong năm đó, ngoài cô , ai thể chịu đựng tính khí cố chấp và khó chịu của !
Chính cô kiên nhẫn an ủi, nghĩ cách để cảm thấy dễ chịu hơn.
Khi , ai liệu Phó Hoài thể hồi phục , thậm chí ngay cả gia đình cũng còn hy vọng.
Nếu Nguyễn Minh Đường, nghĩ rằng sẽ chăm sóc tử tế như ?
Cô tức đến run . Nếu Phó Hoài là như , cô mù quáng mà từ bỏ tất cả để chăm sóc !
Cũng nên kết hôn với !
Cô ngẩng đầu thẳng mặt , từng chữ từng lời rành rọt: "Khi xưa nên mềm lòng, đáng lẽ để một trong căn phòng tối tăm đó mà tự sinh tự diệt! Phó Hoài, xứng với tấm chân tình của !"
Lời dứt, trái tim Phó Hoài lập tức trĩu nặng.
Sự mềm lòng len lỏi trong tim nay hóa thành gai nhọn, đ.â.m đau đến thắt ruột.
Đôi môi hồng xinh của cô mấp máy, nhưng lời thốt là những điều !
Phó Hoài kìm , cúi xuống, chiếm lấy đôi môi khiến tức giận .
Hơi rượu nồng nàn tràn đến, khiến càng thêm điên cuồng.
Anh dùng răng cắn từng góc môi của cô một cách cẩn thận nhưng đầy giận dữ, giọng gằn lên: "Nguyễn Minh Đường, cô đang hối hận ?"