Nhường Anh Cho Cô Ấy - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-23 23:34:45
Lượt xem: 900

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên bàn ăn, ba chúng vui vẻ, dường như chuyện xảy trong suốt một năm qua từng tồn tại, thứ như thể vẫn hề đổi.

“Nguyệt Nguyệt, mà, cái thằng họ Lý em bằng ánh mắt bình thường chút nào, em cứ bảo là do ghen bóng ghen gió, giờ thì tin ? Hắn chính là ý đồ !”

“Thẩm Khê, bớt ngậm m.á.u phun , trong làng chỉ mỗi Ôn Nguyệt là phụ nữ chồng bằng tuổi , tỏ tình với cô thì tỏ tình với ai? Tôi chỉ sớm lập gia đình thôi mà.”

Nghe đến đây, nụ môi chợt vụt tắt.

Hiện giờ là một phụ nữ chồng.

Mọi thứ chung quy vẫn đổi .

Ngày hôm , Lý đưa Hoắc Lâm Thần đến bệnh viện nhất Bắc Kinh để khám.

Bác sĩ ung thư vòm họng của Hoắc Lâm Thần mới ở giai đoạn đầu, trong vòng năm năm chắc chắn nguy hiểm đến tính mạng.

Kết quả quá nhưng cũng chẳng quá tệ, nhưng ít cũng khiến thở phào nhẹ nhõm.

“Hoắc Lâm Thần, bác sĩ bảo hạn chế tiếp xúc với những nơi gây kích ứng mũi, cũng may giờ là tổng tài , bao giờ về làng chài làm cá nữa.”

“Giờ thấy may vì giúp tìm phận đấy, chứ nếu ngày c.h.ế.t ở làng chài, thành góa phụ chứ chẳng ly hôn nữa!”

Tôi mỉm vỗ vai Hoắc Lâm Thần, nhưng nổi.

Anh Lý lén ghé tai nhỏ:

“Hắn đang buồn lắm đấy.”

“Bác sĩ cho tiếp xúc với môi trường kích ứng mũi, nghĩa là thể đến làng chài tìm em nữa. Chậc chậc chậc, vốn dĩ định dùng chiêu khổ nhục kế để em chăm sóc thêm một chút, ngờ cuối cùng xôi hỏng bỏng .”

Nhìn dáng vẻ im lặng của Hoắc Lâm Thần, trong lòng cũng nảy sinh vài phần nỡ.

Ngư dân là nhóm nguy cơ cao mắc ung thư vòm họng.

Nói một cách công bằng, mới liều mạng làm cá như , vì mới mắc căn bệnh .

còn là Thẩm Khê của nữa, cũng nỡ cứ thế bỏ mặc .

Thế là dùng tiền mà Tống Tang Nhiễm đưa cho, thuê cho Hoắc Lâm Thần một hộ lý nhất.

Lúc Hoắc Lâm Thần hộ lý dìu về nhà, khuôn mặt đầy vẻ oán hận.

Anh Lý bên cạnh đến đau cả bụng.

“Lão Hoắc, tưởng tượng nổi cảnh Ôn Nguyệt sẽ dọn đến nhà để tự tay chăm sóc nhỉ? Mơ !”

“Anh già đầu , con cũng tám tuổi , thể bớt ngây ngô chút ? Cái bộ dạng xanh đó còn hợp với nữa ~ ha ha ha ha!”

Trước khi , Hoắc Lâm Thần gọi .

“Ôn Nguyệt, em sẽ đến thăm chứ?”

Tôi gật đầu, rằng sẽ đến.

Tôi cũng nuốt lời, cứ cách một hai tháng bay tới Bắc Kinh thăm Hoắc Lâm Thần một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhuong-anh-cho-co-ay/chuong-7.html.]

Sau đợt điều trị xạ trị, bác sĩ phục hồi , ít nhất trong vòng mười đến hai mươi năm tới sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Tôi thường xuyên bay tới Bắc Kinh, dĩ nhiên tránh khỏi việc tiếp xúc với Tống Tang Nhiễm.

đổi, cả như lột xác .

Trở nên phóng khoáng, rạng rỡ, tràn đầy sức sống, cô hồi trẻ cô vốn dĩ như thế .

Tống Tang Nhiễm khoe chiếc nhẫn tay cho xem.

“Ôn Nguyệt, sắp kết hôn .”

“Là bạn đại học của và Hoắc Lâm Thần, thầm yêu bao nhiêu năm trời đấy, cái gã đó vì đợi mà cứ độc mãi. Tôi đúng là mắt kém thật, năm xưa chọn trúng cái lão Hoắc Lâm Thần lắm bệnh lắm tai ương , coi như xui xẻo .”

“Tôi khuyên cô cũng nên cân nhắc kỹ, thiên hạ thiếu gì đàn ông ?”

Tôi mỉm chúc phúc cho Tống Tang Nhiễm.

Việc thường xuyên bay đến Bắc Kinh khiến cô hiểu lầm rằng sẽ làm hòa với Hoắc Lâm Thần.

Thật .

Lần khi xác nhận với bác sĩ rằng bệnh tình của định, định sẽ yên tâm ở làng chài luôn.

Lần cuối cùng bay đến Bắc Kinh thăm Hoắc Lâm Thần.

Hai tháng .

Hoắc Lâm Thần vì mãi đợi nên đuổi tới tận làng chài, đợi suốt một đêm bên mỏm đá.

Vẫn là Lý nhận tin báo của mấy đứa nhóc trong làng, một gã ngốc đang ở mỏm đá.

Anh cầm đèn pin xem mới nhận đó là Hoắc Lâm Thần.

Tôi buộc mỏm đá trong đêm tối.

“Hoắc Lâm Thần, sắp thủy triều lên .”

Hoắc Lâm Thần mỉm với .

“Ôn Nguyệt, em đến đón về nhà hả?”

Tôi gật đầu.

“Tôi đưa về nhà họ Hoắc.”

Ánh mắt sâu thẳm, đắm đuối.

“Ôn Nguyệt, gọi là Thẩm Khê .”

Tôi lắc đầu, bỗng nhiên mỉm .

“Thẩm Khê của là một chú cá, bơi về biển cả .”

“Hoắc Lâm Thần, cũng ngoan ngoãn trở về nhà của .”

【Hết】

Loading...