NHƯNG MÀ, EM ĐÃ PHẢI LÒNG ANH RỒI - CHƯƠNG 9: MƯA TRẮNG VÀ NHỮNG VẾT NỨT

Cập nhật lúc: 2025-10-30 08:29:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Lý Giai A thức dậy với một cảm giác nặng nề. Trên bàn làm việc, email từ bên đối tác nhấp nháy. Một tin nhắn mập mờ, gây hiểu lầm, khiến cô tim đập nhanh:

“Chúng thảo luận chi tiết với Thanh Thần về các khoản chi ngoài dự án, chị cần tham gia ?”

Cô nhíu mày, tay run run. Ba năm nay, cô từng tự nhủ sẽ để ai chạm trái tim dễ dàng. giờ đây, ngay cả cô yêu thương nhất – Cố Thanh Thần – cũng xuất hiện trong thông tin mập mờ báo .

Cảm giác bỏ rơi, bỏ qua, tràn ngập trong lòng cô. Cô thở dài, cố gắng trấn tĩnh, nhưng mỗi cú click chuột khiến cô càng nghi ngờ và đau khổ.

Vào văn phòng, cô cố giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng khi thấy ở phòng họp, ánh mắt nghiêm túc, trái tim cô nhói. Anh vẫn như ngày, bá đạo, sủng, nhưng sự hiểu lầm trong lòng Giai A khiến cô còn thấy sự ấm áp mắt.

“Chào buổi sáng, Tổng giám đốc,” mỉm , giọng trầm ấm.

Cô gật đầu, nhưng giọng khẽ lạnh:

“Anh… việc gì cần với ?”

Anh nghiêng đầu, kịp trả lời thì cô , bước phòng họp. Không khí vốn thường ngọt ngào, giờ trở nên lạnh lùng, và chỉ đó, ánh mắt lộ vẻ trầm tư, như cảm nhận cách bất ngờ hình thành giữa hai .

Buổi sáng tiếp tục với hàng loạt biến cố. Dữ liệu dự án liên tục báo sai, bên đối tác tỏ lo lắng. Giai A căng thẳng, tim đập mạnh, cảm giác mất kiểm soát lan tràn.

Cố Thanh Thần chạy tới, thao tác nhanh nhẹn, giải quyết chuyện. trong mắt cô, quá tập trung công việc bên đối tác mà quên , tạo nên vết rạn sâu trong lòng Giai A.

“Anh… cho chuyện?” – cô lặng lẽ hỏi, giọng khẽ run.

Anh , ánh mắt trầm ấm nhưng khó diễn tả:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhung-ma-em-da-phai-long-anh-roi/chuong-9-mua-trang-va-nhung-vet-nut.html.]

“Anh chỉ em tập trung dự án. Anh phiền em với những chuyện vụn vặt.”

lời giải thích xoa dịu trái tim đau khổ của cô. Cô cảm thấy bỏ rơi trong lòng tin tưởng nhất.

Chiều hôm đó, một sự kiện khác xuất hiện: bên đối tác nhấn mạnh cần gặp riêng để thảo luận “vấn đề khẩn cấp”. Giai A từ xa , trái tim đau như cắt. Cô thấy bước phòng khác, ánh mắt nghiêm túc, cúi đầu trao đổi.

Trong khoảnh khắc , một dòng suy nghĩ đen tối len lỏi: “Anh… đang giấu … hoặc… còn thuộc về nữa?”

Cảm giác giận, đau, hụt hẫng tràn ngập. Cô tự nhủ mạnh mẽ, nhưng mỗi bước chân nặng nề, mỗi thở là một nhịp tim đau nhói.

Tối, khi Giai A trở về căn hộ, tay run run mở điện thoại, tin nhắn của :

“Anh giải quyết xong chuyện. Em đừng lo.”

dòng chữ, nước mắt lăn dài. Không sai, mà vì sự hiểu lầm ngấm ngầm khiến cô cảm giác bỏ rơi. Cô đặt điện thoại xuống, cửa sổ, mưa lất phất rơi, ánh đèn thành phố lấp lánh, nhưng trong lòng cô chỉ còn cảm giác trống rỗng và cô độc.

Cô tự nhủ: “Biến cố … quá âm ỉ. Nó len lỏi tim , khiến đau khổ từng chút một… và nhận .”

Cố Thanh Thần bên ngoài căn hộ, cửa kính, ánh mắt trầm tư. Anh cô đau khổ, nhưng hiểu rằng những việc làm với đối tác, dù , trở thành nguồn cơn cho nỗi nghi ngờ ngấm ngầm trong lòng cô.

Anh tự nhủ: “Anh tìm cách xoa dịu cô … nhưng nhẹ nhàng, từng bước… nếu , biến cố sẽ tạo cách mà sợ nhất.”

Đêm hôm , Giai A ngủ . Cô lật qua những kỷ niệm đây, từng ngày sủng bá đạo, từng nụ ấm áp của . giờ đây, tất cả như một cách vô hình, khiến cô giận đau.

Cô ôm gối, tựa cửa sổ, mưa ngoài như hòa nhịp tim cô: nỗi đau, nỗi nghi ngờ, và sự cô đơn trong chính mối tình cô tin tưởng nhất.

Loading...