Những chuyện thường ngày khi trêu vợ: Bùi tổng lại chiều vợ đến khóc rồi - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-08-12 14:51:23
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi Mộ Linh nhận lấy cuốn sổ, tùy ý liếc mắt một cái, : “Không ý kiến gì.”

Y tá ngờ phản ứng của cô bình thản như , những lời khen ngợi chuẩn sẵn cũng đành nuốt ngược .

Chờ y tá rời , Thôi Mộ Linh lập tức dậy xuống giường.

Trong những ngày viện , cô suy nghĩ thông suốt, cuộc hôn nhân của cô và Bùi Sách từ đầu đến cuối đều là một sai lầm, cần thiết tiếp tục nữa.

Thà dứt khoát buông tay, để mỗi bình yên còn hơn là tiếp tục dây dưa.

Cô đặt lá thư sẵn từ lên cạnh giường, đó rời khỏi bệnh viện.

Bốn năm .

Một phụ nữ ăn mặc thời trang, đeo kính râm bước một quán cà phê, bên cạnh cô còn cùng một cặp song sinh một trai một gái với vẻ ngoài ngây thơ đáng yêu.

Cậu bé thần thái điềm tĩnh, ít khi , cô bé vẻ mặt hồn nhiên, dọc đường đều nhảy nhót, cả hai đều dung mạo xuất sắc, khách trong quán kìm thêm vài .

Người phụ nữ chọn một chỗ gần cửa sổ, đó lấy điện thoại từ trong túi .

“Mami, dì Nguyệt vẫn đến ạ?” Cô bé chống cằm hỏi, vẻ ngoài của bé cơ bản là phiên bản thu nhỏ của bé, đáng yêu và xinh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhung-chuyen-thuong-ngay-khi-treu-vo-bui-tong-lai-chieu-vo-den-khoc-roi/chuong-118.html.]

Người phụ nữ bất lực đỡ trán : “Dì Nguyệt của con lạc đường .”

“Dì Nguyệt ngốc thật, nào cũng lạc.” Cậu bé kìm mà càu nhàu.

Người phụ nữ mỉm , giải thích: “Dì Nguyệt của con là vì mới sinh em bé, nên đầu óc vẫn hồi phục . Mẹ ngoài đón dì , hai đứa ngoan ngoãn đây nhé, ?”

“Biết ạ!” Hai đứa trẻ đồng thanh đáp.

Thôi Mộ Linh ngoài, bước khỏi quán, thấy màn hình lớn của trung tâm thương mại đối diện đang phát tin tức về Tập đoàn Bùi Thị, đó còn đặc biệt chiếu một đoạn video Bùi tổng Thị trả lời phỏng vấn.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trong lòng cô vô vàn cảm xúc, cô chậm rãi thu hồi ánh mắt.

Đứng đợi thêm một lúc ở cửa, Thôi Mộ Linh vẫn thấy bóng dáng Liễu Trục Nguyệt , thế là cô gọi điện thoại .

gọi , điện thoại reo lên ở xa.

Thôi Mộ Linh vội vàng , chỉ thấy một đàn ông đang cách hơn mười mét.

Người đó rõ ràng đó từ lâu, khi Thôi Mộ Linh về phía , mới bước về phía .

Trong lòng Thôi Mộ Linh chuông cảnh báo vang lên dữ dội, theo bản năng cô định bỏ , nhưng đàn ông bước dài, chỉ vài bước đuổi kịp đến mặt cô.

“Trốn lâu như , còn chạy nữa ?”

(Toàn văn hết)

Loading...