5
Hoà ly xong, trở về phủ Trấn Bắc tướng quân, nơi đây chỉ còn một .
Cô họ đến một . Hóa bà hết chuyện, thậm chí còn ngấm ngầm giúp đỡ Hứa Giải Ý ít .
"Chuyện của phủ Trấn Bắc tướng quân cần Lưu thái thái bận tâm. Bà là trắc phi của Sở Vương, xin đừng đến đây nữa."
Cô họ gả cho xứng, cáo mệnh, ngay cả danh xưng phu nhân cũng gọi.
"Giờ hoà ly thì cứ tiếp tục ngu ngốc !" Bà tức tối bỏ .
"Tiểu thư, tính ?" Vú nuôi hỏi lau nước mắt. Bà suốt hơn mười ngày. Trong mắt bà, phụ nữ hoà ly về nhà đẻ là xem như đời chấm hết.
"Vú nuôi, con là tiểu thư đích xuất của phủ Trấn Bắc tướng quân. Cho dù lấy chồng, con nuôi vài ba tình nhân cũng đủ vui ."
Vú nuôi thì sững , lưng lén dặn Viên Nhi mua tiểu thuyết bên ngoài cho nữa.
tiểu thuyết vẫn , vì dù thế giới trong đó cũng đẽ hơn thực tại nhiều.
Ta gom hết những thứ liên quan đến Ninh Xuyên ở trong phòng, nhóm một đống lửa lớn giữa sân đốt sạch. Không còn gì cả.
Tim đau nhói, nhưng hiểu rõ, đau một còn hơn đau triền miên.
Thật , với tính cách của , nếu Ninh Xuyên khiến hy vọng, chẳng đeo bám mãi buông.
Từ đầu đến cuối, chính khiến tưởng rằng hy vọng, rằng cũng tình cảm với .
Nói cho cùng, là quá ngây thơ.
Về chuyện hoà ly, thư về Mạc Bắc, kể tường tận điều.
Trong thư, cũng hỏi thăm tình hình trong triều và trong quân.
Cha khen hổ danh là con gái của ông: làm việc dứt khoát, gọn gàng.
Ông cũng giấu giếm điều gì, kể cho tình hình ở kinh thành và Mạc Bắc.
Ta kế hoạch sẵn trong lòng. Thế là một tháng đóng cửa ngoài, "tái xuất giang hồ".
"Viên Nhi, mang cây gậy đánh mã cầu của đây, chúng sân tập."
Ta đến sân tập ở doanh trại phía Tây thành. Những mặt ở đây đều là nhân tài xuất chúng của kinh thành.
Vừa xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của đám công tử quyền quý đang nô đùa sân.
Chuyện hoà ly với Sở Vương làm xôn xao suốt hơn một tháng nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhu-y/chuong-5.html.]
Có bảo ghen tuông, đến mức dung nổi cả tỷ tỷ ruột của .
Có ngu ngốc, bởi trong cuộc tranh đoạt ngôi vị Thái tử, Sở Vương khả năng chiến thắng cao hơn Tề Vương. Nay hoà ly chẳng khác nào tự tay vứt bỏ ngôi vị Hoàng hậu đang trong tầm với.
Ta những gương mặt quen thuộc, mỉm nhướng mày :
"Đánh một trận mã cầu thế nào? Mỗi góp một phần thưởng."
Mọi ngơ ngác , tưởng nổi cơn điên, đoán già đoán non đang chọn chồng mới nên ai nấy đều lảng tránh.
"Đây là phần thưởng của : cuốn binh thư Hứa gia bản gốc!"
Vừa đến phần thưởng , đám công tử lập tức xôn xao.
Đây là cuốn binh thư do ông nội và cha cùng biên soạn, thiên hạ ai cũng thèm nhưng từng ai trông thấy.
Ngay cả Viên Nhi cũng sửng sốt, khẽ : "Tiểu thư, đây là bảo vật gia truyền, thể đưa cho khác?"
Ta chỉ đáp, khiêu khích về phía đám công tử đối diện.
"Hứa tiểu thư định thi đấu thế nào?"
Người đầu tiên bước quả nhiên là Tề Vương Ninh Dịch. Chàng mặc áo dài màu tím nhạt, lông mày dài xếch, ánh mắt sáng, khí chất vẻ ôn hòa hơn Ninh Xuyên.
, Ninh Dịch là kẻ lòng thâm sâu, hiểm độc.
"Chia đội thi đấu. Ta thua, binh thư thuộc về đối thủ. Ta thắng, binh thư thuộc về đồng đội."
Lúc , mới hiểu đùa mà thật sự nghiêm túc.
Sau khi xác nhận cuốn binh thư là thật, ai nấy đều bắt đầu nhập cuộc. Có chọn về phe đối thủ của , cũng về phía .
Ninh Dịch dẫn đầu phe đối thủ, cưỡi ngựa từ cao, :
"Hứa tiểu thư, thua thì đừng nhè đấy nhé!"
Ta đang định đáp thì bỗng thấy trong đội xuất hiện thêm một .
Ninh Xuyên với gương mặt sầm sì đang chằm chằm. Trong mắt ánh lên cảm xúc gì đó mà rõ, nhưng cũng chẳng buồn đoán làm gì.
"Vương đến giúp Hứa tiểu thư ? Nếu tham gia thì cũng nên đặt cược một phần thưởng chứ!"
Ninh Dịch rút miếng ngọc bội đeo bên hông, bỏ chiếc rổ, khóe môi cong lên đầy chờ đợi.
Ta thấy rõ sự thích thú trong mắt Ninh Dịch. Ta cũng hứng thú, vì lát nữa sẽ đến lúc xem kịch .
Ninh Xuyên sâu mắt Ninh Dịch, lặng lẽ đặt rổ một chiếc nhẫn đeo ngón tay cái. Ta nhận đó chính là chiếc nhẫn tặng .