Như Ý. - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-07-14 04:55:49
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta Ninh Dịch, lòng đầy cảm xúc. Chàng rót thêm một ly, nghiêng mặt về phía :

"Hồi nhỏ nàng giận vì vẽ mặt nàng thành mèo lớn. Hôm nay mặt đây, nàng vẽ gì thì vẽ."

"Vẽ ngươi thành ma quỷ, lỡ dọa sợ khách của , làm hỏng việc buôn bán thì ai chịu trách nhiệm?"

"Nàng cứ vẽ , hậu quả gì thì để gánh."

Ta bật .

Chàng đưa cánh tay vết roi cho xem, :

"Vết thương , nàng chịu trách nhiệm đấy."

Ta uống rượu liếc một cái. Chàng vòng tay qua bàn, nắm lấy tay .

---

Ngoại truyện hôn nhân

Hai năm , gả cho Ninh Dịch.

Ngày đại hôn, giường cưới, lòng thấp thỏm yên. Một cây cân nhẹ nhàng vén lên lớp khăn voan đỏ.

Ninh Dịch mặc bộ hỉ phục đỏ rực, mỉm .

Nụ của thật rạng rỡ, ánh mắt sáng trong như chứa đựng tất cả điều đời.

Ta chợt nghĩ đến Ninh Xuyên năm đó. Hắn giật khăn voan của ném xuống đất, như thể đó là thứ dơ bẩn nhất đời.

Khi ngã xuống đất, cũng chẳng buồn đầu lấy một .

Thì , khác yêu thương, nâng niu trong tay, trân trọng trong lòng... là một cảm giác ấm áp đến .

"Chàng tiền sảnh mời rượu ?" Ta khẽ hỏi, miệng mỉm .

"Không ." Ninh Dịch tháo mũ phượng cho xuống bên cạnh.

"Ta thành , họ tự giác chứ. Tự uống tự về."

Ta buồn bất lực, cuối cùng vẫn đuổi tiền sảnh tiếp khách.

Sau khi tắm rửa y phục, cùng Viên Nhi sân hóng mát.

Lần thành là mùa đông, lạnh lẽo và tủi hổ đợi suốt một đêm. Lần , cố ý chọn mùa xuân – một mùa xuân ấm áp và rực rỡ hương hoa.

Ninh Dịch chẳng bao lâu , ôm lên đùi, mang theo mùi rượu nhè nhẹ, cọ cọ tai .

"Hoàng đến." Giọng trầm xuống. "Uống ít rượu, còn tặng nàng một món quà mừng. Nàng xem ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhu-y/chuong-14.html.]

Chàng liếc , giọng đầy thăm dò.

Ta nhíu mày:

"Quà mừng đều do quản sự thu nhận ? Mai ghi sổ đưa kho là . Ngày khác cưới Sở Vương phi, chúng cứ theo lệ mà đáp lễ."

"Chẳng lẽ phu quân còn bắt tân nương nửa đêm đầu giường kiểm quà mừng ?"

Nghe , mắt Ninh Dịch càng lúc càng sáng, cuối cùng bật .

"Vậy thì tất nhiên là , chúng còn nhiều việc khác làm." Ninh Dịch ôm lấy mặt , hôn lên hôn xuống.

"Như Ý, Như Ý, thích nàng lắm!"

Ta véo tay , lườm một cái: "Nói như thể thích ."

"Kinh thành mười ngôi chùa, Như Ý dát vàng tượng Phật ở chùa nào để tạ lễ?"

"..."

Ta nhắc : "Suỵt, thấy bây giờ."

"Ta cưới con gái yêu, chẳng giấu giếm gì cả. Cứ để thiên hạ ghen tị ."

Ta lắc đầu, chê ngốc.

"Thực , ngày nàng gả cho Hoàng , cũng đến dự cưới... cũng uống say." Ninh Dịch hôn nhẹ lên mi mắt .

"Hôm nay, giống như giấc mơ tương tư thành bệnh của thành hiện thực."

"Như Ý, hãy để mãi mãi sống trong giấc mơ ."

giấc mơ suýt nữa tan vỡ khi sinh con.

Ta khó sinh, đau suốt một ngày một đêm. Nghe Ninh Xuyên xông đánh với Ninh Dịch, bắt hứa rằng để sinh thêm nào nữa.

Ninh Dịch trong sân suốt một đêm. Khi con trai chào đời, quỳ gục bên giường , kiệt sức.

Sau , quả thật sinh thêm đứa nào nữa. Ta Ninh Dịch làm cách nào.

Ninh Xuyên thỉnh thoảng vẫn đến chơi. Hắn Hứa Giải Ý mất tích, và cũng tìm.

Ta cũng còn bận tâm nữa. Mọi chuyện năm xưa như thuộc về kiếp , xa xôi đến mức tưởng như từng xảy .

"Bảo Nhi, phụ vương về , chúng đón nào."

Ta dắt con trai ở cửa, đợi Ninh Dịch. Chàng nắm tay , ôm lấy con, rạng rỡ trở về nhà trong tiếng ấm áp.

Ta tên Hứa Như Ý. Cuộc đời thể trải qua nhiều gian truân, nhưng hôn sự của , vô cùng như ý.

Loading...