NHƯ KHÚC TÌNH CA (6)
Tác giả: Thạch Anh
Tôi ấp úng:
“Anh Đạt… cao hơn em gần ba mươi phân… tại… tại áo của ngắn như ?”
Tiến Đạt tủm tỉm , giải thích:
“Áo là tiểu tứ mua cho nhưng mặc. Hình như nó lộn . Anh cứ nghĩ lấy áo nhỏ để với em hơn.”
Tôi nổi cáu, lấy tay đánh mạnh đối diện:
“Là cố tình đúng ?”
Tiến Đạt bật :
“Không nha. Anh trong sáng. Làm em sẽ đẻ trứng ở nhà chuẩn như chứ.”
Dứt lời, nắm lấy hai tay đang làm loạn của .
“Nếu còn đánh nữa sẽ để nhóc yên .”
Tôi dừng lập tức dừng nhưng do lời đe doạ của Tiến Đạt mà vì phát hiện mấy thú vị. Mỗi vung tay đánh là chiếc áo kéo lên một chút. Chắc chắn sợ “bổ mắt” nên nhắc khéo đây mà.
“Ở nhà máy sấy ạ?”
“Em lạnh hỏi máy sấy?”
“Em thể cứ như mà về phòng trọ . Phải làm khô váy .”
Tiến Đạt nhoẻn miệng :
“Uống tạm gừng pha . Lát nữa mang đồ tới cho em.”
Dứt lời, Tiến Đạt mang váy của treo ở ban công ngay cạnh bộ đồ làm của :
“Cứ phơi tạm ở đây . Anh sẽ mang tới cho em .”
lúc , tiếng chuông cửa tầng một vọng lên khiến giật .
“Hình như tìm .”
Tiến Đạt khẽ gật đầu:
“Chắc là giao hàng đó.”
Tiến Đạt mở cửa, một giọng nữ vang lên:
“Trời ơi… ông giấu bạn gái ở ? Cho xem bảo bối của ông . Tin mà lộ nhóm chat lớp sẽ nổ mất thôi.”
“Không việc của bà.”
“Ông làm gì dữ ? Ông nuôi bạn gái kiểu gì mà bé như cái kẹo . Đừng là ông “bắt nạt” con gái nhà nhiều quá nên lớn nhé.”
“Bà bớt bớt cái mồm . Hạ Linh sẽ hổ đó.”
“Được … … Vì ông trả gấp đôi tiền ship nên sẽ tạm giữ kín tin hết ngày hôm nay.”
Dứt lời, chị gái bên lớn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhu-khuc-tinh-ca/chuong-6.html.]
“Hạ Linh… Tiến Đạt là cuối cùng lấy vợ ở lớp bọn chị đấy. Em mà đưa nó 12C1 đội ơn em.”
Tôi Tiến Đạt gì thêm, chỉ thấy chị gái thành tiếng nổ máy rời .
Tiến Đạt ngượng ngùng, đưa túi đồ tay :
“Sinh viên trường Y nhiều thời gian rảnh, làm cũng bận rộn, thực sự dám nghĩ tới hẹn hò, yêu đương.”
Tôi ngước đối diện:
“Anh đang giải thích lý do bản ế đấy hả? Em suy nghĩ nhiều nhưng ở cái tuổi mà mảnh tình nào vắt vai thì xem đấy.”
Dứt lời, xoay định rời nhưng Tiến Đạt nhanh chóng nắm lấy tay .
Tôi giật , lập tức cảm nhận thở nóng rực đến từ phía .
Tôi bất ngờ tới mức chỉ nhắm tịt hai mắt khi đột ngột đặt lên môi một nụ hôn.
Do tâm thế phòng nên Tiến Đạt khiến chẳng còn đường lui. Cơ thể cả hai cứ như mà dính chặt . Mãi tới khi cảm thấy sức lực ai rút cạn mới dừng .
“Mong là đầu của khiến em thất vọng. Tuy rằng mới tìm hiểu nghiêm túc vấn đề nhưng học cũng đến nỗi tệ cô giáo?”
Tôi , vội vàng ôm túi đồ chạy thẳng nhà vệ sinh gần đó.
“Em về đây. Cảm ơn vì bữa tối. Em giặt sạch áo , lát nữa phơi hộ em nhé. Còn bộ váy , mấy hôm nữa em nhận học bổng sẽ gửi tiền cho .”
Tiến Đạt bật :
“Nếu áy náy thì nhận học bổng mời một bữa. Anh nhận tiền của em .”
Nói xong, tiếp lời:
“Để đưa em về. Người em khoẻ như an tâm.”
Thấy ánh mắt đầy nghi ngờ của , Tiến Đạt ôm bụng :
“Anh làm gì em nữa .”
Tôi còn kịp gì kéo tay :
“Đi thôi. Về muộn quá khi em ngủ bên ngoài đấy. Tới lúc đó, hứa điều gì Hạ Linh.”
…
Tôi nhẹ nhàng mở cửa phòng, thở phào nhẹ nhõm khi đám Quỳnh Hoa và Phương Anh mải xem phim Hàn Quốc sụt sùi tới nỗi thấy .
“E hèm… về ? Khi mặc váy xanh nhạt về thành màu vàng như ?”
“Nói mau. Nếu còn quanh co sẽ triệu tập bác sĩ để hỏi cho nhẽ đấy.”
Tôi vội vàng đặt túi hạt dẻ còn ấm tay hai đứa nó.
“Tao… tao bất ngờ đẻ trứng ở nhà …”
Hai đứa phá lên .
“Anh bác sĩ tâm lý phết. Bọn tao duyệt đấy.”
Đột nhiên, Phương Anh im bặt, trông mặt nó vẻ đăm chiêu.
“ mà Hạ Linh, nếu chỉ như mày kể thì làm môi mày tím bầm thế ?”