NHƯ KHÚC TÌNH CA - CHƯƠNG 11

Cập nhật lúc: 2025-07-21 09:03:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

NHƯ KHÚC TÌNH CA (Ngoại truyện)

Tác giả: Thạch Anh

Tiến Đạt nhẹ nhàng đặt tay cốc tía tô :

“Em nghĩ kĩ ? Thực sự tổ chức lễ cưới giản đơn nhất thể?”

Tôi khẽ gật đầu. Tôi Tiến Đạt đủ khả năng để tổ chức một đám cưới như cổ tích nhưng nghĩ hai bên trọn đời phụ thuộc độ hoành tráng của đám cưới. 

“Vậy lấy một phần tiền dự tính chi cho đám cưới để góp sức tu sửa điểm trường xa nhất của huyện ?”

Tôi gật đầu lia lịa:

“Vâng ạ.”

Tiến Đạt vươn tay nhéo :

“Có việc gì cứ với . Nếu thể giúp thì luôn sẵn sàng.”

Tôi ngước , thành thật :

“Ngày chụp ảnh cưới . Áo dài trắng may tháng … chật. Em nới nhưng sợ hỏng.”

Tiến Đạt bật :

“Xem tay nuôi vợ.”

Tôi cúi gằm mặt. Cũng tại mê đồ ăn nấu nên mới nông nỗi .

Hiện giờ ở xa trung tâm như , chạy xe cũng kịp về để ngày chụp hình sớm.

Tiến Đạt nhẹ nhàng cầm chiếc áo dài trong tay .

“Đưa kim chỉ và lưỡi d.a.o lam cho .”

Tôi tròn mắt ngạc nhiên:

“Anh khâu á?”

Tiến Đạt thành tiếng:

“Đương nhiên.”

Tôi tò mò hỏi:

còn nới nhiều ít mà.”

Tiến Đạt nháy mắt với :

“Anh nuôi em theo kiểu tăng cân trọng điểm. Vòng một tăng hai phân, eo tăng lên. Anh ôm em là , việc gì dùng thước đo.”

Tôi ngạc nhiên tới nỗi thốt nên lời khi qua đôi tay của , những đường chỉ đều tăm tắp lượt hiện .

“Xong . Em mặc thử .”

Tôi lời cảm ơn mang đồ phòng tắm để . Vì chúng nhờ tiểu tứ chụp hình nên quyết định tự lo phần trang điểm và làm tóc.

“Anh thấy em để tóc như ?”

Tiến Đạt :

“Xinh lắm cô nhóc ạ.”

Tôi nhoẻn miệng :

“Em nhóc con nữa. Em sắp lấy chồng đó.”

Tiến Đạt bước gần, nhẹ nhàng ôm lấy :

“Hạ Linh…”

Tôi cảm nhận thở nóng rực của từ phía .

Tiến Đạt xoay , khẽ thì thầm:

“Hôm nay em ở ?”

Dù rằng quen một thời gian nhưng ngoại trừ qua đêm trong bệnh viện thì từng ở nhà .

Tôi còn kịp trả lời thì Tiến Đạt bế bổng lên đặt xuống giường ở gần đó.

Tôi ngượng ngùng, vội để né tránh ánh như thiêu đốt của kế bên.

Tiến Đạt mỉm , nhẹ nhàng xoay , khiến cho thẳng .

“Hạ Linh, giấy tờ em là vợ , pháp luật công nhận. Ngôi nhà cũng là tên hai đứa nhưng em chịu ở nào. Anh điều gì khiến em hài lòng mà luôn trốn tránh như ?”

Tôi thấy hai má của nóng ran, lẽ còn đang đỏ bừng nữa. Tôi lí nhí giải thích:

“Em điểm gì chê trách cả. Chỉ là… chỉ là…”

Tôi ngập ngừng một chút reo lên:

“Em đang đau bụng. Giống như “đẻ trứng” ở nhà ạ.”

Tiến Đạt nheo mắt :

“Vừa kết thúc tuần . Không lẽ em rối loạn?”

Tôi gật đầu lia lịa khiến nhịn thành tiếng.

“Em lừa ai đấy hả? Nói mau. Rốt cục chuyện gì?”

Tôi thể bản hai cô bạn cùng phòng hù doạ. Các bạn đều lập gia đình và tất nhiên quên kể cho về “ đầu” đáng sợ .

Tôi lấy tay che mặt:

“Anh đừng hỏi em…”

Tiến Đạt dường như hiểu suy nghĩ của . Anh nhẹ nhàng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhu-khuc-tinh-ca/chuong-11.html.]

“Hạ Linh. Chẳng lẽ em định sẽ bao giờ gần gũi chồng ?”

Tôi hổ, cúi đầu đáp:

“Không ạ.”

“Vậy em tin tưởng ?”

Tôi ngập ngừng trong giây lát, khẽ gật đầu:

“Em… tin …”

Tiến Đạt khẽ nâng cằm của lên nhẹ nhàng đặt lên môi một nụ hôn nhưng nó nhanh chóng chuyển thành nụ hôn sâu, mãnh liệt đam mê hơn bất kỳ nào đó.

Tôi thở nổi, chỉ còn hô hấp dựa tiết tấu của . Nụ hôn mỗi lúc một sâu hơn khiến thần trí mê loạn.

“Đừng căng thẳng…”

Nói , nhẹ nhàng hôn lên môi mang theo sự nhẫn nại vô bờ, giống như đang dỗ dành .

“Hạ Linh. Anh yêu em.”

“Em tỉnh ?”

“Anh… dậy từ khi nào thế ạ?”

Tiến Đạt mỉm , đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của .

“Từ hai tiếng .”

Nói xong, tiếp lời:

“Hạ Linh, em thấy bản chứ?”

Tôi khẽ gật đầu. Ngoài việc mỏi nhừ thì chuyện vẫn .

Tiến Đạt nhoẻn miệng :

“Có tiếp tục nữa ?”

Tôi vội xua tay.

“Em đùa . Em nghĩ là hai đứa còn nhiều việc làm đấy.”

Vừa , chỉ chiếc áo dài cuối giường.

“Ngày mai tiểu tứ đến .”

Tiến Đạt tủm tỉm :

“Nếu thể xử lý em tin ?”

Tôi lắc đầu. Niềm tin bên cạnh trong gần như bay biến đêm hôm qua.

“Chuyện thì thật. Có thể xử lý . Vợ yên tâm. Bây giờ bế em tắm nha.”

“Không cần. Em tự .”

Nói , vội vàng quấn chăn về hướng phòng vệ sinh. Chỉ điều lúc mới thế nào là vững.

Người thấy vội vàng đỡ lấy :

“Đều là tại . Lát nữa làm bánh mì ốp la đền cho em nhé.”

Tôi bật . Thầm nghĩ, chỉ cần từ giờ về giữ lời là .

Nhiều năm .

Tới lúc sắp sinh, Tiến Đạt run tới mức bác sĩ Hương đuổi cổ ngoài.

Cửa phòng mở , bác sĩ Hương mới chỉ một từ “xin” mà lăn ngất. Thì nghĩ tới câu chia buồn thường thấy mấy bộ phim, báo hại ông bà nội ngoại chăm và bé Bin đảo qua phòng của Tiến Đạt.

Cũng may là nhanh chóng tỉnh tới chỗ con .

“Xin con bé Bin nhé.”

Thấy thành thật nhận , cũng trêu chọc gì thêm, từ từ đặt bé Bin tay .

“Bin với bố nha.”

Dường như bé con cảm nhận sự đổi khi trong vòng tay của Tiến Đạt, bé khẽ cựa , hai mắt hé mở để xung quanh.

Tiến Đạt xúc động, khoé mắt dần đỏ lên. Anh khẽ thì thầm:

“Chào con trai.”

Bé Bin giọng quen thuộc liền nở một nụ tươi rói.

“Con nhận đấy.”

Tiến Đạt mỉm :

“Nó chào đón bố bằng một bãi “mít” đây nè. Để bố xem nào…”

“Sao ?”

“Anh là bác sĩ mà.”

Lần bác sĩ của sai các bạn ạ. Bé Bin chỉ tè thôi nhưng ai mở bỉm đúng lúc khiến cho “tia nước ấm áp” b.ắ.n trọn .

Tôi nhịn , vội vàng xua đồ.

Thực lúc bầu Tiến Đạt còn lo lắng hơn nhiều. Nếu bác sĩ sản khoa hàng đầu chăm sóc thì chắc chắn con khoẻ mạnh như ngày hôm nay.

Chỉ điều tính nhây luôn chọc Tiến Đạt. mà các bạn đừng thử trêu nha. Từ hồi thành bố trẻ con đến giờ nhạy cảm lắm.

Đấy. Biết ngay mà. Lại tủi đón bé Bin đúng lúc con chào đời. Tôi an ủi đây. Tạm biệt cả nhà nhé.

Loading...