NHƯ KHÚC TÌNH CA - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-07-21 08:59:03
Lượt xem: 4

NHƯ KHÚC TÌNH CA

Tác giả: Thạch Anh

CHƯƠNG 1

Tết mưa rét nên quyết định tranh suất “gác đền” với đứa em gái. Thà ở nhà nhăn nhăn nhở nhở tiếp khách bố còn hơn thò cổ đường.

Năm nay trúng lớn , mấy bác đến chơi lì xì kèm theo câu: 

“Làm con dâu bác nhé.”

Khỏi vui tới mức nào. Gái “ê sắc” lâu năm câu là nhất đấy. Tôi cất kỹ mấy bao lì xì, tự nhủ tranh thủ “kiếm thêm” vài năm nữa.

lúc , giọng bác Thắng - bạn của bố vang lên:

“Có ai ở nhà ?”

Tôi giật :

“Cháu chào bác. Bố cháu chúc tết từ sáng ạ.”

Tưởng chỉ đơn giản là chúc tết, nhận lì xì các kiểu, ngờ bác Thắng cũng tham gia “đặt chỗ giữ dâu”. Bác cho xem ảnh bốn con trai như kiểu xem menu chọn món .

Bác :

“Xem . Có mắt nào ?”

Tôi khẽ gật đầu, cầm lấy điện thoại từ tay bác chăm chú xem ảnh.

Có thể mấy em nhà họ Phùng thực sự khiến trầm trồ.

Anh cả nghiêm nghị trong bộ quân phục.

Anh thứ tư mang vẻ lãng tử, tạo dáng bên cây đàn violin. Có lẽ chạc tuổi , đang là sinh viên nhạc viện.

Hai còn giống hệt , họ là thứ hai và thứ ba mà bố từng nhắc tới. Tôi cũng kể một là bác sĩ khoa sản còn là bác sĩ pháp y.

Tôi nén nổi tò mò, chỉ một trong hai em sinh đôi:

“Anh …”

Còn hết câu, bác Thắng hô lớn:

“Cho vời tiểu nhị.”

Tôi dở dở :

“Cháu… cháu chỉ hỏi đó là thứ hai thứ ba nhà bác thôi ạ.”

Bác Thắng bật :

“Là duyên trời định đấy. Hôm nay vô tình bác sai thằng thứ hai đưa tới đây. Thôi. Hai đứa làm quen với . Bác qua nhà mấy ông bạn trong xóm nữa.”

Nói xong, bác Thắng bỏ và “tiểu nhị” trong phòng.

Tôi lí nhí hỏi:

“Anh… là bác sĩ pháp y bác sĩ khoa sản ạ?”

Anh nhếch môi nhưng cái khiến khỏi rùng . Tôi nghĩ là câu trả lời . Hu hu. Âm khí bám đầy kìa má ơi.

Lúc , giọng trầm ấm của vang lên khiến mấy thứ âm khí đó rớt xuống:

“Bác sĩ khoa sản.”

Tôi mở to hai mắt.

Chẳng lẽ nhầm ?

Anh lên tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhu-khuc-tinh-ca/chuong-1.html.]

“Em hứng thú với bên pháp y ? Để gọi tiểu tam tới làm quen với chị dâu.”

Tôi liền chắp tay vái ba vái:

“Thôi ạ. Cảm ơn .”

Anh tủm tỉm :

“Gặp xem như duyên . Hôm nào rảnh qua chỗ chơi. Anh khám miễn phí.”

Tôi chỉ đen mặt . Đầu năm gặp bựa nhân .

“Này… về ?”

Tôi sốt ruột khi thấy “tiểu nhị” vẫn chình ình ở phòng khách nhà .

Anh nhoẻn miệng :

“Anh nghĩ làm rõ vài chuyện. Thứ nhất, tên Tiến Đạt. Em thể gọi bằng tên. Thứ hai, là bố ép chúc tết bạn bè, tranh thủ gặp gỡ đối tượng. Anh ý trêu chọc em. Dù cũng đang là Tết, cả và em cần làm các cụ mất hứng.”

Tôi khẽ gật đầu, thành thật :

“Mưa rét chỉ là cái cớ để em ở nhà thôi. Bố em cũng đấy. Lúc nào cũng chỉ lo con gái ế.”

Tiến Đạt mỉm :

“Anh nghĩ là một hồi chuyện cùng em hiểu em ế đấy.”

Tôi cao giọng:

“Đừng sẽ phán giống mấy cô bạn cùng phòng em nha. Em khách khí .”

Tiến Đạt vội xua tay:

“Anh sợ … Anh sẽ im lặng.”

Tôi bật :

“Cứ như đấy.”

lúc , chuông điện thoại của vang lên. Người gọi tới là Minh Ngọc.

“Chiều mai lớp tới thăm cô Lan đấy. Mày Linh?”

Tôi hào hứng:

“Đương nhiên . Tao chỉ trốn chơi cùng bố chứ lớp thì thoải mái.”

Tôi , cuối cùng chốt với Minh Ngọc là ba giờ chiều mai sẽ qua đón nó cùng đến nhà cô chủ nhiệm.

Tiến Đạt mỉm :

“Bố nhắn tin. Anh về .”

Dứt lời, Tiến Đạt đặt tay một bao lì xì đỏ chót:

“Tới nhà nào gặp trẻ con cũng mừng tuổi.”

Tôi còn đang ngơ ngác thì tiếp lời:

“Hay ăn chóng lớn nha cô nhóc.”

tiền cũng là thứ chê bao giờ. Tôi nhăn nhăn nhở nhở:

“Cảm ơn đại ca.”

Tiến Đạt bật , lấy tay xoa lên mái tóc xù mì của một tiếng:

“Ngoan.”

Loading...