Nhẹ Nhàng Dỗ Dành Nhóc Mít Ướt Ngốc Nghếch - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-08-12 13:22:56
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu nghĩ đến việc thầy A.King và cửa hàng thời trang cao cấp mối quan hệ hợp tác lâu năm, Lục Tĩnh Nhã thật sự dám tin, xem thầy A.King đổi phong cách ?

liếc Nguyễn Điềm Điềm.

“Bộ bao nhiêu tiền?”

“Cô Lục, bộ hai triệu, độc nhất vô nhị cầu, tuyệt đối bộ thứ hai.”

Làm độc nhất vô nhị cho .

Bộ quần áo do thầy A.King thiết kế, mà là do cô nhận gợi ý từ trợ lý Lý Nghiêm, đặc biệt lục trong kho một mẫu cũ từ hai năm , cùng với một chiếc áo khoác lông chồn giả mà nhân viên nghỉ việc bỏ .

Biểu cảm của Lục Tĩnh Nhã chút đau khổ.

Nguyễn Điềm Điềm : “Cô Lục, nãy cô kêu ghê lắm , là tuyệt đối mua nổi mà? Giờ dám mua nữa?”

Sắc mặt Lục Tĩnh Nhã càng khó coi hơn.

như đeo lên chiếc mặt nạ đau khổ, ánh mắt hung hăng lườm Nguyễn Điềm Điềm.

“Được, mua!” Cô nghiến răng nghiến lợi.

“Vâng, cô Lục, thanh toán ở đây ạ.”

Đợi Lục Tĩnh Nhã khỏi, Nguyễn Điềm Điềm kéo cúc tay áo của Bạc Dực Hàn: “Đại thúc, cứ lấy bộ , nếu bạn gái của vóc dáng tương tự , bộ hợp.”

Vừa kín đáo cao quý.

Bạc Dực Hàn rủ mắt cô nhóc mặt.

Chiếc váy dài màu xanh lam khiến vóc dáng mảnh mai của cô càng thêm uyển chuyển, thon gọn.

Gấu váy là voan xanh, điểm xuyết những viên kim cương lấp lánh như tinh tú, che đôi chân dài thẳng tắp phía , ẩn hiện.

Chiếc váy hội thực sự hợp với Nguyễn Điềm Điềm, tôn lên làn da trắng nõn của cô, như chiếc váy hồng chọn đó, khiến cô trông trẻ con.

Lúc mới hiểu , hóa Nguyễn Điềm Điềm chỉ hợp với màu hồng.

Ánh mắt từ từ di chuyển lên, dừng đôi vai trần của cô.

Là cổ ngang.

Cô nhóc chiếc cổ thon dài, đôi vai mỏng manh, xương quai xanh nổi bật.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

thật sự gầy.

Lần vô tình thấy vóc dáng của cô nhóc

Anh liền nhíu mày : “Không hợp.”

“Chỗ nào hợp…” Nguyễn Điềm Điềm định hỏi, cắt ngang.

“Lấy mẫu mới nhất mà quản lý , đưa đây, cho cô mặc.”

Quản lý cửa hàng khó khăn lắm mới tiễn ông tướng Lục Tĩnh Nhã , thấy Bạc Dực Hàn phân phó, liền vội vàng “ay” một tiếng, nhanh chóng lấy.

Chiếc váy hội độc nhất vô nhị thế giới do thầy A.King thiết kế, đương nhiên là dành cho vị khách quý nhất.

Khi quản lý mang đến, cô với Bạc Dực Hàn: “Thưa , thể hỏi một chút, mối quan hệ của hai vị là…”

--- Chương 74 ---

“Vợ chồng, chuyện gì ?”

Nghe đàn ông mặt đổi sắc trả lời câu hỏi , Nguyễn Điềm Điềm ngẩn .

Quản lý cửa hàng nở một nụ dì ghẻ: “Có chút chuyện ạ, chiếc váy hội nặng, cần giúp phu nhân mặc, nhân viên của chúng tiện giúp đỡ.”

Mắt Nguyễn Điềm Điềm trợn tròn xoe.

Cô chỉ : “Tôi tự thể…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nhe-nhang-do-danh-nhoc-mit-uot-ngoc-nghech/chuong-93.html.]

“Được, giúp.” Lại Đại thúc cắt ngang.

Biểu cảm của Nguyễn Điềm Điềm lúc là vô cùng đặc sắc, chút xoắn xuýt, chút uất ức, chút phiền muộn.

Trong đầu cô hồi tưởng cảnh tượng xã giao c.h.ế.t tiệt ngày hôm đó.

Cảnh tượng trần trụi đất, Đại thúc thấy từ đầu đến chân.

Những ký ức xã giao c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t một nữa tấn công cô…

Vành tai cô khẽ ửng hồng.

Quả là một sự hổ lớn.

Cô suýt nữa thì nghi ngờ quản lý cửa hàng là gián điệp do Bạc lão gia phái tới, cứ gán cô với Đại thúc thế .

Quản lý cửa hàng hài lòng đưa chiếc hộp cho Nguyễn Điềm Điềm.

Nguyễn Điềm Điềm nhận lấy, suýt chút nữa thì làm gãy eo .

Thật sự… nặng vãi chưởng!

“Mời hai vị .” Quản lý đẩy cửa phòng thử đồ cho hai , “Nếu chỗ nào , thể xem hướng dẫn sử dụng ở .”

Bạc Dực Hàn: …

Nguyễn Điềm Điềm hình giữa gió: …

Cánh cửa phòng thử đồ đóng .

Nguyễn Điềm Điềm đó nên lời, như một cái cọc gỗ cứng ngắc.

Bạc Dực Hàn lưng cô trầm giọng lệnh: “Cởi .”

“Ưm, ồ, .” Cô luôn cảm thấy gì đó đúng, nhưng nhất thời nghĩ chỗ đúng ở , liền đưa tay phía tìm khóa kéo.

Bàn tay nhỏ nhắn mò mẫm mãi tìm thấy vị trí khóa kéo.

lấy mạng mà.

“Cần giúp ?” Ai ngờ, Đại thúc phía còn chậm rãi hỏi.

Đại thúc, thấy hỏi thế lịch sự hả?

hổ thế , thể cần giúp ?

Nguyễn Điềm Điềm nghiến răng: “Đại thúc, thấy ?”

Xoẹt một tiếng ~

Anh kéo khóa giúp cô.

Trong gương phản chiếu hình dáng , trưởng thành định, trong mắt thậm chí nổi lên chút gợn sóng nào.

Có lẽ thấy cô cẩn thận dè dặt, đàn ông đột nhiên : “Che che giấu giấu làm gì, vóc dáng của cô, thể khiến hứng thú ?”

Nguyễn Điềm Điềm: --||

Đệt!

Đại thúc gì thì vẫn là mê hoặc.

Hễ mở miệng, cô đạp .

Nguyễn Điềm Điềm hắng giọng: “Tôi chỉ là thấy, hai chúng thôi.”

Khóe môi mỏng của đàn ông khẽ cong lên một đường: “Ha ~”

Nguyễn Điềm Điềm thầm nghĩ trong lòng, cô cũng sai.

“Không ?” Anh trầm giọng lặp .

Nguyễn Điềm Điềm gật đầu, ai ngờ liền thấy lạnh.

Loading...