Nhẹ Nhàng Dỗ Dành Nhóc Mít Ướt Ngốc Nghếch - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-08-12 13:10:55
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Hạo Nam bên cạnh kêu lên một tiếng “ui”, cẩn thận giữ miệng chai rượu, tránh chạm cô gái nhỏ, dùng sức dịch chai rượu xa.

“Anh trốn gì chứ, là bán rượu ? Ở đây cho cô thoải mái bán.”

Nguyễn Điềm Điềm: “...”

đầu , thấy Tần Hạo Nam đang ghế sofa với vẻ mặt lười biếng, như , cứ như đang chờ xem kịch , còn thích thú nháy mắt với cô.

Hóa ...

cô bán loại rượu vang sủi bọt ngọt lịm cho chú...

giải thích thế nào đây, chào hàng ? Dù thì mới ban ngày cô ký hợp đồng với đàn ông , còn cầm tiền của chú nữa.

Đau đầu.

Phía bên , Bạc Dực Hàn dập tàn thuốc gạt tàn, giọng trầm ấm đầy từ tính vang lên: “Cậu dẫn một cô bé như đến đây làm gì, hứng thú.”

“Ơ?” Tần Hạo Nam Bạc Dực Hàn với ánh mắt càng thêm ẩn ý, nụ tươi rói: “Anh quen cô ?”

Bạc Dực Hàn nhíu mày: “Tôi nên quen cô ?”

Tần Hạo Nam lắc đầu, chỉ : “Cô bé bán rượu, nếu thấy trong lòng đang khó chịu, để loại rượu vang sủi bọt mà cô bé bán làm dịu nỗi khó chịu trong lòng ?”

Nghe lời mà... lạ thế?

Nguyễn Điềm Điềm đầu , khẽ chớp mắt, trong đôi mắt ánh lên vẻ mơ màng.

“Chú ơi, loại rượu của cháu đắt một chút, chú thử ạ?”

“Phụt!” Không đợi Bạc Dực Hàn trả lời, tiếng phá vỡ khí của Tần Hạo Nam vang lên.

Bạc Dực Hàn khó chịu lườm Tần Hạo Nam.

Ánh mắt hung dữ.

Chê quá to.

“Trời ơi, hóa cô thường gọi những bằng tuổi là chú ?” Tần Hạo Nam tò mò chỉ : “Vậy cô xem , gọi là gì?”

Đôi mắt to tròn mơ màng của Nguyễn Điềm Điềm chớp chớp, cái miệng nhỏ mấp máy, cô thử hỏi: “Vậy, họ gì ạ?”

“Tần.”

“Ồ, Tần.”

“Khụ!” Tần Hạo Nam Nguyễn Điềm Điềm chọc , nghiêng ngả.

Chẳng thèm để ý đến khuôn mặt Bạc Cửu Gia bên cạnh đen như đ.í.t nồi.

Anh lạnh: “Anh tình nhân? Nguyễn Điềm Điềm, cô gan gọi nữa xem!”

Nguyễn Điềm Điềm vốn dĩ vô thức gọi ‘ lời đe dọa của làm cho giật , hóa chú còn chơi chữ với cô.

“Chú ơi... chú đừng giận mà, uống rượu hạ hỏa , cháu rót cho chú một ly thử nhé?”

thì hai vị giờ là kim chủ của cô mà.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tần Hạo Nam hứa với cô, chỉ cần cô bán rượu cho chú , sẽ mua hết tất cả rượu còn .

Cơ hội làm ăn thế , kẻ ngốc mới bỏ qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/nhe-nhang-do-danh-nhoc-mit-uot-ngoc-nghech/chuong-14.html.]

Nhiệm vụ thành, cô cũng thể về ngủ sớm.

Nguyễn Điềm Điềm lon ton đến bên Bạc Dực Hàn, rót đầy một ly cho .

Màu của rượu vang sủi bọt khi rót , ánh đèn phản chiếu, lung linh bảy sắc cầu vồng, kỹ thì chất lỏng bên trong màu hồng.

Ngay đó, cả căn phòng tràn ngập mùi ngọt ngào.

Đây chắc chắn là thứ mà trai thẳng sợ nhất, loại rượu vang sủi bọt ngọt đến phát ngấy , chỉ mấy cô gái nhỏ mới thích thôi đúng ?

Tần Hạo Nam tò mò ghé đầu .

Anh nhớ, Anh Cửu thích đồ ngọt.

Loại rượu ngọt lịm , e là... hết hy vọng .

Nguyễn Điềm Điềm nhiệt tình nâng ly rượu đến mặt đàn ông, cái miệng nhỏ hồng hào mím , dùng giọng mềm mại đến mức khiến rụng rời cả xương mà : “Chú thử xem, chú ơi nếu chú thích, cháu còn cả một thùng đấy ạ.”

Chưa uống mà chắc thích ?

Bạc Dực Hàn thầm lạnh trong lòng.

Cô bé thì vô hại, nhưng nào tiếp cận cũng đều mục đích.

Anh động đậy.

Nguyễn Điềm Điềm vẫn nâng ly, “Chú ơi~~”

“Đã là chào hàng thì cũng chẳng thấy hứng thú gì, bỏ !”

Giọng điệu lạnh lùng sắc bén của thật đáng sợ!

Nguyễn Điềm Điềm thở dài: “Chú ơi, chú thật sự thử một chút ? Thử một cũng thiệt thòi, lừa , ngon thì lấy tiền, tuyệt đối lừa chú ạ.”

Bạc Dực Hàn mím môi gì.

Tần Hạo Nam bên cạnh im lặng, chỉ cố gắng giả vờ vô hình.

Mặc dù giờ cô bé đang nhảy múa bãi mìn của Anh Cửu, vẫn với thái độ xem kịch .

Xem thái độ của Anh Cửu, e là chị dâu Cửu ... đặc biệt .

Giọng Bạc Dực Hàn càng thêm ghét bỏ, chỉ tăng chứ giảm: “Bỏ , thứ ba!”

Nguyễn Điềm Điềm trong lòng cứ thế dập tắt sự nhiệt tình bán rượu, cô lập tức dậy, nghiến răng, cuối cùng ôm chai rượu của bỏ .

--- 《Dỗ Dành Cô Vợ Bé Bỏng Ngốc Nghếch Hay Khóc Nhè》Chương 12 ---

Vừa đến cửa, đàn ông quát: “Đứng !”

Cô hậm hực hỏi: “Ông, còn chuyện gì khác ạ?”

Từ “Ông” nhấn mạnh.

“Cô ?”

Nguyễn Điềm Điềm đầu , cũng chẳng Bạc Dực Hàn phía đang nhíu mày với vẻ mặt lạnh lùng, cô : “Đương nhiên là tìm ông chủ khác mua rượu chứ, như chú giàu như , lo lắng gì đến nỗi khổ của những dân thường như chúng .”

Cô hừ hừ hì hì ôm chai rượu rời .

Tần Hạo Nam bên cạnh cứ tặc lưỡi khen ngợi mãi.

Loading...