Cút hết cho !”
Bỗng nhiên, một chiếc ly thủy tinh bay thẳng về phía cô, cô khẽ nghiêng né tránh cú va chạm.
Chiếc ly thủy tinh rơi vỡ tan tành chân cô.
Trong phòng bật đèn, ánh sáng duy nhất vẫn là từ tấm rèm cửa dày hắt .
Tần Uyển Như tóc tai bù xù bên mép giường, cụp mắt xuống, thấy đến gần mới ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy đến, cảm xúc bà lập tức vỡ òa, bật .
Đường Lăng Vi mặt bà, Tần Uyển Như thuận thế ôm lấy chân cô, lóc tố cáo: “Cái tên đàn ông vô lương tâm , ông nghĩ xem ban đầu là ai bất chấp tất cả đưa cho ông khoản vốn khởi nghiệp đầu tiên chứ?
Giờ ông bắt đầu chê già nua xí , ngoài tìm mấy cô gái trẻ , con thấy trong mấy tấm ảnh và cây bút ghi âm đó là gì …”
Bà , ròng rã một ngày một đêm, giọng sớm khản đặc.
Đường Lăng Vi lạnh lùng chằm chằm bà, đột nhiên bật .
Tiếng như kích thích đến dây thần kinh nhạy cảm của bà, Tần Uyển Như buông tay, mở to mắt cô, một cách quái dị: “Mẹ con bây giờ đến đây là để xem trò của , năm xưa bất chấp con mà cố chấp gả cho ông , giờ đây sa sút đến mức là đáng đời.
cái đồ vô lương tâm con cũng nghĩ xem nếu gả cho ông , con làm mà sống ?
Con tưởng căn nhà con đang ở là tiền ông ngoại con bỏ cho con ?
Nói thật cho con , trong đó cũng một phần tiền của !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-pham-khuynh-thanh/chuong-53.html.]
“Nếu như thì ?”
Đường Lăng Vi cúi xuống bên cạnh bà, đưa tay vén những sợi tóc lòa xòa của bà lên, trong mắt hề chút thương xót nào.
Người từ nhỏ đến lớn từng làm tròn nghĩa vụ của một , đối với bà , Đường Lăng Vi nhiều tình cảm sâu sắc.
Thế nhưng dù , cô vẫn lập tức chạy đến ngay khi nhận tin, cũng làm là vì tâm lý gì, lẽ đúng như Tần Uyển Như , đến xem trò của bà .
Cô giúp Tần Uyển Như buộc tóc gọn gàng, từ phòng đồ tìm cho bà một bộ quần áo để .
Sau đó, cô đến cửa sổ kéo tấm rèm dày , ánh sáng chói chang đột ngột tràn , khiến nhất thời kịp thích nghi.
Tần Uyển Như đưa tay che bớt ánh sáng mạnh, cũng còn kích động như nãy, bà cầm quần áo phòng đồ .
Thay quần áo xong bước từ phòng đồ, cả bà vẫn trông ủ rũ, thiếu sức sống. Đường Lăng Vi kéo bà bàn trang điểm, : “Trang điểm một chút , hôm nay ngoài thư giãn đầu óc.”
Nghe , Tần Uyển Như hiểu gì, nghiêng đầu cô.
Đường Lăng Vi lấy túi trang điểm , nhanh chóng bày từng món đồ lên bàn, phối hợp tông màu phù hợp với làn da của bà.
Cô làm nhanh, chỉ hơn mười phút trang điểm xong.
Hài lòng khuôn mặt trong gương, Tần Uyển Như nở một nụ lâu thấy.
“Mẹ nghĩ thông .”
Cất gọn mỹ phẩm về chỗ cũ, thấy lời cô hề bất ngờ.