“Một gương mặt xa lạ, nhưng Anh Phong đó là bạn quen ở nước ngoài.”
Nghe , Đường Lăng Vi cũng tiện thêm gì.
Có lẽ cô nghĩ nhiều , thể thật sự là một tai nạn.
Chỉ là bảo cô tin rằng một nhà vô địch đỉnh cao thảm bại một phụ nữ khác, khả năng cao chút nào!
Tuyết tan cả ngày, nhiệt độ bên ngoài khiến ngần ngại đường. Đường Lăng Vi khoác áo khoác lông vũ, xách túi rác khỏi nhà, từ xa thấy một bóng dáng quen thuộc tán cây xa.
Lòng cô khẽ động, bước nhanh hơn tới.
“Không thương cần nghỉ ngơi cho ?”
Kỷ Thời Phong đút hai tay túi, khóe môi khẽ nở nụ nhạt, “ chẳng vẫn đang sờ sờ mặt em đây ?”
Anh chính là như , dù thương nặng đến cũng Đường Lăng Vi lo lắng thêm nữa.
Con phố tan tuyết lạnh lẽo lạ thường.
Kỷ Thời Phong mặc áo khoác màu xám khói, hai tay thong thả đút túi, gương mặt gầy gò lộ vẻ tiều tụy.
Anh cúi đầu bên cạnh, thở dài: “Gần đây em bận lắm ?
Mãi gặp em.”
“Ừm.”
Đường Lăng Vi vứt rác thùng, cạnh , bĩu môi : “Cũng bận lắm, chỉ là em mới làm còn nhiều việc cần làm quen.”
Bàn tay rộng lớn của đàn ông đặt lên vai cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ, “Đừng tự tạo áp lực quá lớn cho bản .”
“Ngày mai em rảnh ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-pham-khuynh-thanh/chuong-39.html.]
Anh mời ăn cơm.”
“Chúng em?”
“ .” Đường Lăng Vi vô tư, hề nhận sự dò xét cẩn trọng trong lời của Kỷ Thời Phong.
Cô kéo thang máy, tủm tỉm : “Mãi thời gian tụ tập, ngày mai đúng dịp cuối tuần, chúng chơi một bữa cho .”
Bao nhiêu lời đều đến cửa miệng, nhưng khi thấy nụ rạng rỡ của cô, cuối cùng vẫn nuốt .
Kỷ Thời Phong khỏi bệnh nặng, nhà giám sát chặt, thậm chí còn lệnh c.h.ế.t cho đụng xe đua nữa.
Dù phản kháng đến mấy cũng vô ích, thái độ của nhà vô cùng cứng rắn, bất đắc dĩ đành hứa miệng , nghĩ bụng đợi cơ hội sẽ thuyết phục gia đình .
Hôm nay đến thuần túy là để báo tin cho Đường Lăng Vi, nhưng thấy cô hăm hở sắp xếp chuyện ngày mai, đành nuốt lời.
“À, mãi dịp hỏi , ngoài chuyện thì dự định gì ?” Cô bưng hai ly nước nóng hổi đưa cho Kỷ Thời Phong, còn ôm ly còn ghế sofa đối diện, khuấy ly nước nóng bốc khói nghi ngút, nghiêm túc : “Đây là một thử thách tột cùng, chúng đều yêu thích xe đua, nhưng chỉ cần sơ suất một chút, nó thể lấy mạng sống của chúng .”
Hàm ý trong lời kín đáo, Kỷ Thời Phong ngốc, đương nhiên Đường Lăng Vi đang khuyên nhủ .
Chỉ là hai mươi mấy năm , xe đua là tất cả cuộc đời , đột nhiên bảo buông tay, e rằng khó.
Bấy nhiêu năm nay từng gặp chuyện gì, nếu sơ suất phát hiện phanh xe động tay động chân, lẽ chuyện vẫn diễn đúng như dự kiến.
Sự im lặng của đối diện khiến Đường Lăng Vi lập tức sốt ruột, “Anh thể thử tiếp nhận công việc kinh doanh của gia đình, coi xe đua chỉ là một phần nhỏ thôi.”
“Đây cũng là cuộc sống của em, đúng ?”
Anh bất chợt mở miệng, Đường Lăng Vi mím đôi môi đỏ mọng gật đầu.
Đối với xe đua, cô tình yêu cuồng nhiệt đến mức cực đoan, đương nhiên sẽ đem sinh mạng so sánh với nó.
Câu trả lời của cô khiến trái tim Kỷ Thời Phong chợt thắt .
Dù là chuyện đoán , nhưng chính tai thấy vẫn khiến thể bình tâm .