"Rầm!" Cánh cửa vốn sừng sững bên ngoài thư phòng, bảo vệ thư phòng, Tô Tu Cẩm đá đổ xuống đất.
Từ bên ngoài, một trai mặc vest đen, , một đàn ông, bước .
Khác với những khác, Tô Tu Cẩm dường như luôn cách đổi bản chất của một thứ.
Chẳng hạn như bộ vest thường tạo ấn tượng khuôn mẫu là trang trọng, nhưng khi mặc lên Tô Tu Cẩm khác.
Một bộ trang phục rộng thùng thình, kết hợp với một đôi giày thể thao trắng, Tô Tu Cẩm toát một vẻ phong trần, bất cần.
Nói cũng lạ, cứ như thể khí chất thể tùy ý kiểm soát. Đôi khi Tô Tu Cẩm mặc vest thì đắn, khi cho cảm giác bất cần đời.
Bất kể thế nào, Tô Tấn Niên Tô Tu Cẩm đạp cửa bước với đủ cảm xúc. Đầu tiên là ngẩn , đó là một tia an ủi, cảm thấy con trai lớn, là giận dữ, cái thằng nghịch tử !
Nhìn lão già mặt lúc xanh lúc trắng, Tô Tu Cẩm cảm thấy thú vị.
hứng thú đây trừng mắt với ông , thời gian rảnh chi bằng về nhà chăm sóc Đường Lăng Vi còn hơn.
Nghĩ đến Đường Lăng Vi, ánh mắt Tô Tu Cẩm kìm mà lộ sự dịu dàng.
vì đối diện là Tô Tấn Niên, chia rẽ và Đường Lăng Vi, nên sự dịu dàng chỉ thoáng qua.
Nhanh đến mức khiến Tô Tấn Niên nghi ngờ liệu nhầm .
"Lão già hôm nay bật camera giám sát ?" Tô Tu Cẩm lên tiếng , mở miệng là lời châm chọc hành động của Tô Tấn Niên, ngược khiến Tô Tấn Niên cảm giác như làm chuyện bắt quả tang.
Ho khan một tiếng, Tô Tấn Niên : "Có lẽ , ngày mai bảo quản gia ." Nghe Tô Tấn Niên trả lời một cách nghiêm túc, Tô Tu Cẩm vạch trần cũng gì. Đây là trọng tâm, đúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-pham-khuynh-thanh/chuong-175.html.]
"Gọi về chuyện gì?" Tô Tu Cẩm dùng câu trần thuật, thể hiện sự quan tâm đến chuyện .
Tô Tấn Niên lúc mới nhớ mục đích của , thổi râu trừng mắt : "Con và cô Đường ly hôn , đúng ?"
", bây giờ ở bên ." Tô Tu Cẩm đáp lời vẫn nhanh.
Tô Tấn Niên tự động bỏ qua nửa câu , : "Đã ly hôn thì đừng ở cùng nữa.
Cả con và cô Đường đều , đúng ?"
Tô Tu Cẩm , khiến Tô Tấn Niên chút đoán ý .
Tô Tấn Niên chỉ cảm thấy bây giờ đối mặt với đứa con trai quá uất ức, đôi khi còn sắc mặt đứa con trai mà hành động, thật là.
"Ông Tô đây là đang nhắc nhở mau chóng tái hôn với Lăng Vi để cho cô một danh phận ?" Tô Tu Cẩm tủm tỉm .
Tô Tấn Niên ý của bóp méo như , lập tức trợn mắt định mở miệng, nhưng Tô Tu Cẩm nhanh hơn ông một bước.
"Ông Tô đừng vội, đợi đến khi và Lăng Vi tổ chức hôn lễ vẫn sẽ mời ông.
Dù ông cũng xem là cá mập tài chính, đúng , ông Tô?" Mấy chữ cuối Tô Tu Cẩm nhấn giọng cực mạnh, khiến Tô Tấn Niên một cảm giác khó chịu. Đặc biệt là cách nhấn âm ba chữ "ông Tô", giống như cố tình tạo cách.
Tô Tu Cẩm mà vì một phụ nữ mà cắt đứt quan hệ với , Tô Tấn Niên nhận điều càng thêm tức giận.
Mình vất vả nuôi dạy một đứa con trai là để nó bao che cho Đường Lăng Vi ?
Lúc Tô Tấn Niên quên mất mối quan hệ giữa hai họ vốn , thậm chí còn thể gọi là hòa thuận.
Tô Tấn Niên một cách gay gắt: "Tô Tu Cẩm, con đừng tưởng những chuyện xảy trong thời gian rõ.