Nhất Phẩm Khuynh Thành - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-10-31 03:37:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ năng thận trọng, cố gắng uyển chuyển nhất thể, nhưng Khuông Tần hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Khuông Tần đồng hồ, Tô Tu Cẩm đến nơi vẫn còn một lúc nữa, nhưng thấy cô gái giường vẻ khó chịu, lạnh mặt : “Tìm cách khiến cô tạm thời yên một chút, ít nhất là đừng để cô khó chịu như nữa.”

Lời Khuông Tần thẳng thắn nhưng mất chút khí chất nào, bác sĩ thấy liền vội vàng lời.

Đường Lăng Vi hạ thuốc, nếu những đó giành thì họ cũng giải cứu mạng sống của cô .

Chỉ là, sự giải cứu như thì gì khác với việc cứu?

Khuông Tần khẩy, vớ lấy áo khoác định rời .

Bác sĩ chút sốt ruột, hiểu đàn ông mặt đồng ý.

Cô gái xinh , là vợ chồng, việc tự giải thuốc cho cô rõ ràng là hơn bất kỳ phương pháp nào khác.

Chẳng lẽ, ?

Nghĩ , bác sĩ liếc Khuông Tần từ xuống với vẻ đầy ẩn ý.

Khuông Tần lạnh lùng lườm ông , bực bội : “Còn sững đó làm gì? Ông là bác sĩ là bác sĩ?”

Khụ khụ khụ—

Đột nhiên sặc, bác sĩ gia đình vội vàng lấy thuốc chuẩn tiêm cho Đường Lăng Vi, ít nhất là để giữ cái mạng nhỏ .

Bác sĩ gia đình hành động nhanh nhẹn, rút kim xong, đẩy gọng kính sống mũi, mang chút ý khuyên nhủ, “Thưa ngài, cô gái chống đỡ bao lâu nữa, cứ kéo dài e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

“Ông hiểu lầm , là bạn.” Một giọng nữ trong trẻo, yếu ớt vang lên, giúp Khuông Tần giải vây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-pham-khuynh-thanh/chuong-147.html.]

Cô gái giường, đôi mắt nhắm nghiền, tỉnh từ lúc nào, bác sĩ lúc mới thể tỉ mỉ quan sát cô.

Vẻ ngoài của cô hề mang tính công kích, ngược còn mang cảm giác như gió xuân thổi qua, cộng thêm đôi mắt to linh động thật sự dễ khiến khác phạm .

Sự tự tin bẩm sinh và niềm kiêu hãnh trong việc sắp đặt chuyện là phong cảnh nhất mà từng thấy.

Bác sĩ rõ ràng còn gì đó, Đường Lăng Vi lên tiếng cắt ngang : “Phiền bác sĩ để một ít thuốc ức chế hãy rời , cảm ơn.”

Đây rõ ràng là đuổi , bác sĩ lúc mới nhận cô gái tưởng chừng dễ gần thực hề dễ gần chút nào.

ý thức tự chủ mạnh mẽ, suy nghĩ riêng của , khác khó mà kiểm soát đổi .

Bác sĩ mở lời: “Thật sự thuốc giảm nhẹ, nhưng đối với xuân dược cực mạnh thì tác dụng lớn, cho rằng…”

“Bác sĩ, ông vượt quá giới hạn .” Lần Đường Lăng Vi đợi bác sĩ hết mà trực tiếp cắt ngang.

Bác sĩ cũng nhận những hành động của , đối với bệnh nhân mà , hành vi của ông thực sự là vượt quá giới hạn.

Ông gượng gạo, kê thuốc đặc trị Khuông Tần mời ngoài.

vì vấn đề sử dụng thuốc, đó vẫn mời ngoài mà chỉ ở phòng khách.

“Sao ?

Còn chịu đựng ?”

Khuông Tần liếc đôi má ửng hồng của cô, chân dài vòng qua một bên, đưa túi nước chuẩn sẵn cho cô.

Đường Lăng Vi lắc đầu, cô hiện giờ cả quả thật khó chịu.

Đã khó mở miệng trả lời bất kỳ câu hỏi nào, cho nên mới vội vàng đuổi bác sĩ , nếu vì đây là nhà của Khuông Tần, cô nhất định sẽ đuổi cả Khuông Tần luôn.

Loading...