Tô Tu Cẩm cố kìm nén ý nghĩ g.i.ế.c , theo nọ đến phòng họp của công ty.
Quả nhiên, thấy cả “ bụng” tranh giành gì của .
Chỉ là giờ đây, còn giữ vẻ ngoài phong độ hào nhoáng như , gương mặt lộ rõ vẻ tham lam.
Uy tín mà Tô Tu Cẩm gây dựng bao năm thể đổi phá vỡ trong một sớm một chiều, vì dù một vài cổ đông làm phản, phần lớn vẫn đầy hoài nghi, mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Không còn cách nào khác, nếu thể hạ gục Tô Tu Cẩm ngay lập tức, với tính cách nhổ cỏ tận gốc của , e rằng họ sẽ ngày lành, cuộc sống e là sẽ gặp vấn đề.
Ngay cả Tô Tu Ninh vốn điềm tĩnh cũng sốt ruột lúc .
Anh ngờ một lũ cổ hủ trong công ty từ lúc nào trở thành thuộc hạ của Tô Tu Cẩm.
Hay đúng hơn, họ giống như những con ch.ó săn trung thành mà nuôi dưỡng, dù chủ nhân mặt cũng tuyệt đối làm chuyện phản bội chủ nhân.
Thật thằng em trai của cho đám cổ hủ cố chấp uống thuốc gì mà khiến họ lời đến .
Tô Tu Ninh gõ nhẹ lên bàn một cách tùy tiện, tiếng “cốc – cốc – cốc” vang vọng trong phòng họp rộng lớn.
Bề ngoài Tô Tu Ninh tỏ bình tĩnh, ban đầu định đôi co với mấy lão già , nhất là hạ thấp yêu cầu lợi ích của họ xuống mức thấp nhất, để bản kiếm lợi nhuận lớn nhất.
ngờ mấy lão già kiên nhẫn đến .
, cho đến tận bây giờ Tô Tu Ninh vẫn chỉ nghĩ rằng mấy lão già đang làm giá, mượn cớ đó để giành thêm lợi ích cho bản và tối đa hóa lợi nhuận.
Có thể , từ đầu đến cuối từng nghĩ rằng những sợ Tô Tu Cẩm.
Dù Tô Tu Cẩm là khó thấu, nhưng từng dùng thủ đoạn gì với những .
Suy cho cùng, rõ cách thức hành xử của , chỉ thằng em trai chút thủ đoạn.
Còn về thủ đoạn sắt máu, nghĩ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-pham-khuynh-thanh/chuong-134.html.]
Thêm mười mấy phút trôi qua, Tô Tu Ninh cũng thể yên nữa, cuối cùng đành thỏa hiệp.
Anh các thành viên hội đồng quản trị đang nghiêm chỉnh mặt và mở lời: “Vậy xem, rốt cuộc là chỗ nào ý, là đạt điều gì?”
Mọi trân trân.
Tiếng xì xào bàn tán vang lên ngớt, hòa tai nhưng thể rõ điều gì.
Tô Tu Ninh chỉ thấy sự bất gương mặt của những .
Cuối cùng, một đại diện cử , râu tóc bạc phơ lên tiếng: “Tô Đại công tử đến công ty những lời là ý gì?
Chúng đều hiểu rõ.
Chắc hẳn Tô Đại công tử cũng là tìm Tô thiếu, chỉ là Tô thiếu mặt, xin ngài hãy một ngày khác.”
Đây là lời đuổi thẳng thừng.
Tô Tu Ninh chau hàng mày tuấn tú, đám đúng là lũ cổ hủ, ngay cả hợp tác cũng bàn bạc , chỉ vài lời đuổi .
Tô Tu Ninh cũng vài điều khác biệt từ lời của họ, ví dụ như cách xưng hô.
Đối với thì là Tô Đại công tử, còn đối với Tô Tu Cẩm thì là Tô thiếu.
Rõ ràng là coi Tô Tu Cẩm là chủ nhân duy nhất, nhất nhất làm theo ý .
Điều chỉ khiến Tô Tu Ninh đau đầu, những tuyệt đối vì nghĩa khí, mà chỉ là những con ch.ó cho đủ lợi lộc, thì chỉ cần cho họ lợi lộc hơn là .
Như thể hạ quyết tâm, Tô Tu Ninh định mở miệng thì cửa phòng họp bỗng bật mở.
Bị từ chối hết đến khác, giờ còn ngắt lời, Tô Tu Ninh vô cùng bực bội, xả một tràng phía cửa: “Tổng giám đốc Tô của các dạy các phòng họp báo cáo ?
Cái thứ quy tắc, còn mau cút …”
Những lời cuối cùng của Tô Tu Ninh nghẹn trong cổ họng nuốt xuống.