Chuyện nghĩ manh mối gì vì kết hôn vốn dĩ vớ vẩn.
Ngoài một tờ giấy thì chẳng cảm giác chân thật gì.
Tôi bảo bảo mẫu đóng gói cơm, mang cơm hộp tình yêu đến cho Quý Hoài Khiêm.
Tôi còn đường đường chính chính đến công ty quấy rầy bao giờ.
Bảo mẫu làm xong cơm hộp, cùng bảo mẫu và vệ sĩ ngoài.
Khi đến công ty , lễ tân chặn : "Thưa cô, hẹn thì thể ."
"Tôi đến tìm chồng ."
"Vậy cô thể gọi xuống đón cô."
"Ồ."
Tôi gọi điện cho Quý Hoài Khiêm.
Chưa đến hai giây máy, điên mất, đây chính là đặc quyền của bà bầu ?
Trước đây gọi cho , nhiều lúc căn bản máy.
Toàn là một diễn độc thoại.
"Alo, chuyện gì?"
Tôi nũng nịu : "Ông xã, đến đưa cơm cho , lễ tân cho em . Anh xuống đón em ."
Chưa đợi trả lời, thấy xuất hiện giữa một nhóm vây quanh.
Anh cũng thấy , cúp điện thoại đưa đối tác ngoài.
Đợi thì mới tới, xách hộp cơm của đó đường đường chính chính nắm tay , đưa lên thang máy.
Những xung quanh hít một khí lạnh.
Đây là đầu tiên đến văn phòng , rộng rãi, tông đen trắng, lạnh lùng nghiêm túc.
"Em làm phiền làm việc ?"
"Không." Anh mở hộp cơm, chúng xuống bắt đầu ăn.
Ăn đến giữa chừng thì bước .
Tôi ngọt ngào chào: "Hi, của con, con về đây."
Mẹ trừng mắt một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-ky-thang-cap-cua-chim-hoang-yen/chuong-7.html.]
Quý Hoài Khiêm cảnh cáo một cái, với : "Mẹ, đến đây?"
"Chuyện lớn như con trai kết hôn mà làm như , thể đến hỏi ?"
Quý Hoài Khiêm : "Đâu là gửi thiệp cưới cho ."
Oa!
Còn cả đám cưới nữa, là trong cuộc mà cũng .
Tôi lập tức lên tiếng: "Mẹ, chào mừng đến tham dự hôn lễ của chúng con."
Mẹ lập tức chĩa mũi dùi về phía : "Có phần cô chuyện ở đây ? Cô còn về làm dâu, đừng gọi là !"
Quý Hoài Khiêm : "Mẹ, nếu vui thì cứ trung tâm thương mại mua sắm ạ, chuyện của con và Tiểu Đồng, cần bận tâm."
Mẹ lập tức tức đến nên lời.
Tôi hiểu ý, : "Ôi da, dì ơi, đừng giận, chồng con ăn , nhưng con hiểu ý của dì, tiền mừng dâu còn đưa, con quả thật nên gọi dì là ."
Tôi nháy mắt với bà : "Con mong chờ tiền mừng dâu của dì đó."
Chọc tức bỏ , lập tức mách: "Mẹ thích em, em sống đây?"
Anh gắp cho một đũa rau: "Sợ gì, em cần sắc mặt ai cả."
Vâng, cần sắc mặt ai, vì cũng , cái lão chó nhà .
Tôi bĩu môi.
Ăn cơm xong, chu môi dính dầu mỡ hôn : "Ông xã, tối đợi ăn cơm nha."
Anh ghét bỏ lau mặt , lau miệng , khẽ : "Chỗ đây cũng thể——"
Lời còn hết, thư ký xin theo Lương Tuyết: "Tổng giám đốc Quý, cô Lương cứ đòi , cản ..."
Tôi trừng mắt thư ký: "Một cô mà cũng cản , cô làm cái gì?!"
Còn dám diễn hoa sen trắng mặt ?
Tôi trừng mắt Lương Tuyết: "Cô tìm chồng chuyện gì?!"
Lương Tuyết lập tức : "Tôi tìm Hoài Khiêm, cần đến lượt cô hỏi ?"
Cãi sợ , lập tức chống nạnh: "Anh là chồng , cô giữ thể diện , ngang nhiên tìm chồng ! Tin lập tức bóc phốt cô!"
Lương Tuyết tức đến nhẹ, trong mắt là nước mắt, đáng thương Quý Hoài Khiêm.
Quý Hoài Khiêm nhàn nhạt : "Ý của vợ chính là ý của , Tiểu Trần, cô hợp làm thư ký, chuyển sang bộ phận kinh doanh . Cô Lương, mong cô tìm , thể đặt lịch hẹn, cần tránh tiếng."
Tôi đắc ý hừ một tiếng.