Nhất Định Phải Là Em - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-30 05:14:18
Lượt xem: 1,916

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba ngày .

Là sinh nhật hai mươi bảy tuổi của Lê Dương. Anh chọn ở riêng với .

Tôi cho phép đòi hỏi một điều ước.

Trong phòng riêng tắt đèn, ánh nến nhảy múa đôi mắt và hàng lông mày của .

Ánh mắt chằm chằm hề né tránh, bao bọc lấy những tình cảm đang cuộn trào ngầm. vẫn luôn kiềm chế ở một mức độ , đến mức khiến trốn tránh.

Anh nghiêm túc : "Tiểu Ôn, thích em, chúng hẹn hò ."

Tôi cụp mắt suy nghĩ.

Anh kiên nhẫn im lặng, chờ đợi câu trả lời của .

Lê Dương xắn tay áo sơ mi trắng, rót cho một cốc nước chanh. Ánh mắt dừng vết sẹo dài hơn mười centimet cánh tay trái của . Sau khi dừng vài giây, như hạ quyết tâm, trả lời: "Được."

Sự chần chừ của chắc chắn về tình cảm dành cho . Mà là vì sự điên cuồng và đòi hỏi ngừng nghỉ thể hiện đêm đó khiến vẫn còn sợ hãi.

Khoảnh khắc dứt lời, Lê Dương cúi xuống thổi tắt nến. Khóe miệng cong lên một nụ mãn nguyện.

Anh bật đèn lên, ánh mắt tràn đầy nụ và niềm vui.

Tôi cân nhắc mở lời: "À, từng hẹn hò, cũng làm thế nào."

"Anh đấy, quen với các mối quan hệ mật."

Mặc dù chuyện gì cũng làm, nhưng vẫn cảm thấy gượng gạo, quen.

Tôi ngừng một chút, quan sát sắc mặt Lê Dương.

Anh nghiêm túc . Tình yêu mãnh liệt cuộn trào trong mắt , nóng đến mức khiến chút hoảng hốt.

Anh vòng từ bàn đối diện sang chỗ .

Quỳ một gối mặt .

Anh nắm lấy tay trái của , buộc một sợi dây đỏ lên đó. Và đặt một nụ hôn lên cổ tay , nơi mạch đập.

Tôi giật , theo bản năng rút tay .

Anh thuận thế đan mười ngón tay , siết chặt. Ngăn cản động tác lùi bước của .

😁

"Sợi dây đỏ là do cầu, sợi của , em giúp đeo lên ?"

Trong ánh mắt đầy hy vọng và yêu thương của .

Tôi đeo cho sợi dây đỏ giống hệt.

Nét và quyến rũ nhất khuôn mặt Lê Dương chính là đôi mắt và hàng lông mày lạnh lùng, kiêu ngạo. Khi nghiêm túc một , nó sẽ khiến bạn cảm giác duy nhất ánh trăng chiếu rọi. Lúc , đang cảm giác đó.

"Tiểu Ôn, chỉ cần em bằng lòng ở bên , những chuyện khác sẽ theo em."

"Em đừng sợ, sẽ tôn trọng ý của em, cứ từ từ thôi."

Sự chu đáo và tôn trọng của khiến cảm thấy .

, một câu khiến bản hối hận về .

"Anh thể dạy, em sẽ phối hợp với ."

Ánh mắt khẽ lóe lên: "Thật ? Đây là một lời hứa chứ?"

Lúc đó hề nghi ngờ gì , đúng hơn là với sự hiểu ít ỏi của về tình yêu, thể tưởng tượng cái gọi là "dạy dỗ" của .

Tôi đáp: "."

Lê Dương : "Em là giữ lời, nhớ kỹ những gì em hôm nay đấy."

Tôi cau mày hài lòng: "Chuyện em hứa đương nhiên sẽ giữ lời. Anh cần xác nhận xác nhận ."

Anh thỏa mãn, nâng cằm lên và đặt xuống một nụ hôn sâu.

Tôi và Lê Dương chính thức hẹn hò.

Anh trở nên đeo bám. Thậm chí còn làm nũng.

Cứ như mắc hội chứng đói khát da thịt, luôn gần gũi với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhat-dinh-phai-la-em/chuong-8.html.]

Buổi hẹn hò đầu tiên, dỗ dành . Nói rằng dạy cách thích nghi hơn với quan hệ mật.

Dưới ánh mắt của , nắm lấy tay .

Từng chút một, chậm rãi l.i.ế.m láp. Cứ như đang chơi đùa với một viên kẹo.

Cảm giác tê dại xa lạ chạy dọc cơ thể .

Trong sự kinh ngạc, hoảng sợ chạy trốn, nhưng bàn tay nắm chặt.

Lê Dương với vẻ mặt nghiêm túc dỗ dành :

"Tôi em quen với quan hệ mật, nhưng em đồng ý để dạy em còn gì?"

"Muốn tiến triển tuần tự thì hết thực hành chứ? Không thể thất hứa ."

Mặt đỏ bừng, vành tai nóng ran.

Những chuyện tương tự như thế, cứ thế mà càng sâu hơn .

Tôi cảm thấy trở nên lưu manh, vô .

Hoặc đây chính là bản chất sâu kín che giấu. Đã vùng bên cạnh nhiều năm, giờ mới bộc lộ ngoài.

Nhu cầu của cao, khiến chịu nổi.

Tôi chỉ trích : "Anh thể đừng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến… chuyện ngủ ?"

Anh một cách chính đáng: "Muốn ngủ với yêu là chuyện thiên kinh địa nghĩa."

Tôi thể phản bác .

Sau nửa năm hẹn hò.

Dưới sự thúc ép ngừng nghỉ cả ngày lẫn đêm của Lê Dương, đồng ý kết hôn.

Trong ngày cưới.

Tiểu Bối say rượu, than phiền với .

"Chị Lục Ôn, chị , Lê Dương là một tên biến thái đó!"

"Anh giả vờ là quân t.ử mặt chị, nhưng lưng bóp c.h.ế.t hết đối tượng theo đuổi chị."

"Còn thu thập cả những thứ chị dùng nữa."

"Trước đây chị đối xử với em mà thấy, liền tìm cớ chỉnh em, bắt em tránh xa chị."

"Anh chính là một tên biến thái cuồng si, chiếm hữu cực mạnh, chị cẩn thận đấy."

Giữa ánh mắt kinh ngạc của , Tiểu Bối Lê Dương kéo .

Sau khi hôn lễ kết thúc, hỏi Lê Dương những lời đó là thật .

Anh gật đầu thừa nhận.

Anh đỡ eo , hỏi: "Em sợ ?"

Tôi lắc đầu: "Em chỉ đang nghĩ, nhiều năm như , tại nhất quyết là em."

Anh c.ắ.n một miếng phần thịt vai , trả lời.

: "Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, chúng làm chuyện ý nghĩa hơn ."

Lê Dương hôn .

Lần cực kỳ kiên nhẫn, từ từ săn mồi. Khiến run rẩy khắp , nhưng chịu thỏa mãn dứt khoát.

Anh ghé tai , cố chấp lặp lặp những lời thì thầm: "Ngoan, gọi tên ."

Tôi c.ắ.n chặt môi, cuối cùng nhịn mà nức nở gọi thành tiếng: "Lê Dương."

Anh hài lòng khẽ: "Tôi đây."

Đêm tối mộng mị, tình yêu đong đầy căn phòng.

Tôi thấy Lê Dương : "Không lý do gì cả, chính là nhất quyết là em."

(Hoàn văn)

Loading...