Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong bóng tối truyền đến một tiếng : “Vậy xem chúng chỉ thể sống nương tựa lẫn thôi.”
Anh dẫn một lúc, Nhậm Điềm Điềm đột nhiên hét lên lao từ bên cạnh.
Cùng lúc đó, Tức Viêm đang ôm cũng phát một tiếng hét t.h.ả.m thiết, nhanh chóng kéo chắn ôm chặt lấy!
Bạn hỏi cảm động ?
Tôi dám động luôn .
“Bạch lão sư, ... thứ gì đó kỳ quái lắm!” Tức Viêm đột nhiên thốt giọng "nãi cẩu" mềm nhũn.
Cái kiểu giọng nũng nịu khiến thể khước từ!
Da đầu tê dại, lấy hết can đảm kỹ: “Là Điềm Điềm mà...”
“Chắc chắn là Điềm Điềm ?” Tức Viêm gắt gao ôm lấy , trốn lưng .
Nhỏ bé, vô tội, đáng thương.
Cảm ơn bạn đã ủng hộ cho truyện của Chiqudoll nha!
Tôi gật đầu như tế : “Vâng, là cô , cô dọa phát kìa...”
“Tôi tin, dám , sợ lắm.” Tức Viêm vùi mặt vai : “Bạch lão sư em đang lừa đấy?”
[Ha ha ha ha ha nhát thế !]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nhap-dien/chuong-16.html.]
[Điềm lão sư mà cũng thấy cạn lời luôn.]
[Không thể gọi là Viêm ca nữa, gọi là , đúng là kiểu đàn ông hệ Omega.]
[Không ngờ Bạch lão sư và Tức lão sư là kiểu 'nữ cường nam nhược', đột nhiên thấy thời thượng ghê.]
Nam chính thấy nữ chính là sợ đến vỡ mật.
Kịch bản tự nhiên phá sản.
Tức Viêm sợ đến mức dám đầu , nắm lấy tay cắm đầu chạy một mạch ngoài trời.
“Gan hóa nhỏ ? Trước đây chẳng thấy bao giờ.”
“ .” Tức Viêm tóc tai rối bời, đôi mắt ửng đỏ lên: “Cũng mới gần đây mới trở nên nhát gan như thế, đặc biệt sợ hãi khi em bên cạnh.”
[Lời thả thính gì mà đột ngột thế, mở miệng là ngay chẳng báo gì .]
[Ngọt quá mất thôi.]
[Thật kỳ quặc, xem đến đây đột nhiên thấy Bạch Sanh cũng thuận mắt hẳn, nhất là lúc cô chắn mặt Viêm ca. Oài, đột nhiên chút hoài niệm nhân vật Vân Phi, nếu là đại Boss biến thái Vân Phi đó thì chắc thể quét sạch cả cái nhà ma trong một nốt nhạc nhỉ.]
[Lầu ý tưởng đấy! Đi cắt ghép clip kiếp kiếp thôi.]
Tôi há miệng, đầu óc như một đống hồ nhão: “Anh sợ quỷ ?”
“Thứ đáng sợ hơn quỷ thần chính là lòng .” Anh khẽ nghiêng đầu, về phía Nhậm Điềm Điềm đang chạy với đôi mắt đỏ hoe: “ cũng may tính tự giác, rõ thuộc về ai. Tôi vẫn luôn duy trì tín điều, quyền sở hữu đối với Tiểu Bạch Sanh là thần thánh thể xâm phạm.”