Cơ thể áp sát , ấm từ cơ thể liên tục truyền sang .
Bàn tay vuốt ve tấm lưng , từng chút từng chút một, dịu dàng lả lướt, ám đến tận xương tủy.
Hai tay vốn đang chống n.g.ự.c Bùi Trạch cũng bất giác buông lỏng, nhẹ nhàng vòng qua ôm lấy lưng .
Môi lưỡi dường như chẳng còn là của chính nữa.
Cảm giác truy đuổi, chiếm hữu, trêu chọc khiến cả tê dại.
Cũng khiến luân hãm.
Đột nhiên còn thấy bất kỳ âm thanh nào của Giang Thần nữa.
Những gì thể cảm nhận , chỉ môi lưỡi mạnh mẽ của Bùi Trạch, nhiệt độ nóng bỏng, cùng thở nồng đậm đang bao bọc lấy .
Giang Thần cuối cùng cũng , bên ngoài trở nên yên tĩnh.
Bùi Trạch buông .
Tôi thở hổn hển dựa n.g.ự.c , hồi lâu vẫn thể bình tĩnh .
Hai tay đan chéo đặt bên eo , để tựa .
"Em... hôm qua em hỏi cái gì thế?"
Sau khi bình tĩnh , đỏ mặt ngước Bùi Trạch.
Bùi Trạch nhếch khóe môi, đôi môi đỏ mọng ướt át, quyến rũ cứ như hồ ly tinh nam .
"Là thật sự nhớ, là giả vờ nhớ đây?"
"..."
"Em hỏi , nguyện ý yêu đương với em , em quên ?"
Anh áp trán trán , giọng dịu dàng đến c.h.ế.t .
"..."
Ký ức tối hôm qua trong nháy mắt ùa về như thủy triều.
Tôi hình như... thật sự cái gì cũng hết .
Ngoài cái , còn những lời hổ hơn thế nữa cũng .
Trời ơi.
" mà Ôn Nguyễn, em thật lòng, là... chỉ dùng để trả thù Giang Thần?"
"Cũng giống như nụ hôn đó ."
"Ôn Nguyễn... em thích ?"
Ánh mắt Bùi Trạch bỗng nhiên nhuốm vài phần bất an và bàng hoàng.
Anh chằm chằm , khiến quên cả thở.
"Không thích, là xác định ?"
"Em..."
"Anh làm thế nào em mới xác định ?"
Bùi Trạch bóp nhẹ cằm : "Như thế ?"
Đôi môi nữa áp tới.
Một nụ hôn triền miên day dứt kết thúc, choáng váng cả đầu óc.
"Có đáp án ?"
"..."
Tim đập nhanh bất thường, nửa câu cũng thốt nên lời.
"Vẫn xác định ? Vậy thì thêm nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nham-nguoi/chuong-8.html.]
Những nụ hôn của Bùi Trạch cứ thế nối tiếp .
Khiến mất khả năng chống đỡ.
Đến cuối cùng, chỉ thể bám vai , cầu xin tha thứ:
"Không... nữa."
"Em xác định ."
Bùi Trạch , chờ đợi câu trả lời của .
cái tư thế , dường như đang : Nếu đáp án , sẽ hôn đến khi em đáp án mới thôi.
"Thích."
"Là thật lòng."
Tôi vẫn luôn cảm thấy, Bùi Trạch cao ngạo lạnh lùng, là một vô d.ụ.c vô cầu.
ngờ, d.ụ.c vọng chiếm hữu của mạnh đến mức đáng sợ.
Vừa , gần như nuốt chửng bụng.
mà...
Tôi chẳng hề cảm thấy ghét chút nào.
Rung động đến phát điên .
Cuối cùng cũng hiểu một từ, gọi là "thích theo bản năng sinh lý".
Không lâu ngày sinh tình, cũng cân nhắc lợi hại.
Chỉ là mặt , liền kìm gần .
Loại xúc động mang tính sinh lý đó.
Khiến chắc chắn.
Có lẽ là kích thích, Giang Thần bật chế độ cuồng nộ: Báo thù Bùi Trạch.
Mấy ngày , Giang Thần tố cáo lên công ty việc Bùi Trạch tiết lộ bí mật thương mại nội bộ.
Sau khi báo cáo với cấp xong, từ phòng họp , Giang Thần vẻ mặt đắc ý tới bàn làm việc của Bùi Trạch.
"Bùi Trạch, mày xong đời ."
Bùi Trạch gì, chỉ nhàn nhạt liếc một cái.
Giang Thần tưởng rằng, nhanh sẽ thấy cảnh Bùi Trạch thu dọn đồ đạc rời .
đến chiều, phòng nhân sự và phòng pháp chế của công ty gọi , là chính .
Ba tiếng , Giang Thần mặt mày xám ngoét trở chỗ .
Giang Thần sa thải .
Hôm , công ty thông báo, vạch trần sự thật Giang Thần cố ý làm giả tài liệu, hãm hại đồng nghiệp, đồng thời tiết lộ bí mật thương mại nội bộ của công ty.
"Cậu tại chuyện tra chân tướng nhanh như ?"
Đồng nghiệp bên cạnh vẻ mặt hóng hớt ghé sát .
Tôi chút ngơ ngác: "Rốt cuộc xảy chuyện gì?"
"Giang Thần làm giả chứng cứ hãm hại Bùi Trạch, nhưng rằng, Bùi Trạch thực là thái t.ử gia của công ty, giờ vẫn luôn ẩn danh để rèn luyện trong công ty. Thái t.ử gia nhà ai tiết lộ bí mật thương mại của nhà chứ? Cho nên cấp nhanh phái điều tra. Thủ đoạn của Giang Thần quá thấp kém, thoáng cái tra ."
"Đây chẳng là tự tay hủy hoại tiền đồ của . là hả hê lòng mà!"
Đồng nghiệp vỗ tay khen , nhưng nội tâm chấn động.
Bùi Trạch... thế mà là con trai của ông chủ lớn?
Tôi hỏa tốc tra tên đại diện pháp luật của công ty, quả nhiên... họ Bùi...
Trước đây, chỉ cảm thấy Bùi Trạch cao ngạo lạnh lùng, trông vẻ như từ chối khác từ ngàn dặm xa xôi.