Chỉ vài đồng nghiệp thiết chuyện.
Sắc mặt bọn họ lắm, ái ngại về phía .
Còn vẻ mặt của , đương nhiên càng cần .
Giang Thần dường như để ý.
Bởi vì ngay đó, Lâm Duyệt bốc thăm trúng thứ hai.
Yêu cầu là chọn một khác giới, để đối phương bế kiểu công chúa, đó thực hiện mười cái lên xuống.
"Em mới đến công ty lâu, với những khác đều , em chọn sư phụ Giang Thần ạ?"
Giang Thần giống như sợ khác xung phong nhận việc .
Lâm Duyệt dứt lời, vội vàng bước tới.
"Lên ."
Anh đưa tay, hiệu cho Lâm Duyệt leo lên.
Mười cái lên xuống đó, khiến những xem bên cạnh cũng đỏ mặt tía tai.
"Nguyễn Nguyễn, em giận chứ? Chỉ là trò chơi thôi mà, nếu từ chối Lâm Duyệt thì cô sẽ mất mặt lắm."
Tôi gì.
Dường như cuối cùng cũng nhận tâm trạng , Giang Thần tiếp:
"Nguyễn Nguyễn, em đừng nhỏ nhen như thế chứ. Anh giải thích với em mà. Nếu em giận thật, thì đúng là điều chút nào đấy."
Khoảnh khắc đó, dường như hiểu câu "đơn thuần dễ lừa" mà Giang Thần tối qua ý nghĩa gì.
Trong mắt , là một dễ dắt mũi đến thế ?
Tùy tiện dỗ dành vài câu là tin sái cổ.
Chính vì thế, mới dám trắng trợn lưng , qua mặn nồng với phụ nữ khác.
Thậm chí ngay mặt cũng chẳng tém tém .
"Không giận, em giận chứ."
Tôi nhàn nhạt đáp một câu.
Giang Thần choàng tay qua vai , rạng rỡ: "Anh ngay là bé cưng hiểu chuyện nhất mà."
Anh để ý thấy chán ghét né sang một bên.
Cho dù là thỏ, ép đến đường cùng cũng sẽ c.ắ.n .
Sau đó, cuối cùng cũng đến lượt .
Lá thăm bốc là: Chọn một khác giới, hôn sâu hai phút.
Trong tiếng hò reo của , vẻ mặt Giang Thần chút mất tự nhiên, về phía Lâm Duyệt.
Dường như điều kiêng dè.
Tôi thầm khẩy trong lòng, còn lo lắng cơ đấy.
Sao nào, sợ mật với sẽ khiến Lâm Duyệt ghen ?
"Tôi chọn Bùi Trạch."
Câu trả lời của thốt , mặt Giang Thần lập tức đen sầm .
Mọi xung quanh bắt đầu nhao nhao lên.
Dù Bùi Trạch cũng là "cực phẩm" của công ty, các đồng nghiệp nữ ai nấy đều tơ tưởng.
vì tính cách lạnh lùng như băng của , chỉ dám từ xa, chẳng ai dám chọn cả.
"Ôn Nguyễn, em đừng làm loạn nữa. Chuyện em thể chọn Bùi Trạch ?"
Tôi nhẹ nhàng gạt tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nham-nguoi/chuong-5.html.]
"Em làm loạn. Chẳng , chỉ là trò chơi thôi mà."
"Anh ghen ?"
"Đừng nhỏ nhen như chứ, bao nhiêu đang kìa, mất mặt lắm."
Mặt Giang Thần lúc đỏ lúc trắng.
Tôi xuống bên cạnh Bùi Trạch, dùng giọng chỉ đủ cho hai thấy: "Giúp em thêm một nữa ?"
Bùi Trạch ghé sát : "Lần , em dùng lúc nào cũng ."
Mặt bất giác đỏ bừng.
Mục đích chọc tức Giang Thần đạt , vốn định chạm môi một cái thôi.
Nào ngờ lúc định lùi , Bùi Trạch giữ chặt lấy eo.
Hơi thở của phả tai .
Giọng nhỏ nhưng đầy bá đạo.
"Hôn sâu."
"Hai phút."
"Thiếu một giây cũng ."
"Ôn Nguyễn, chọn thì tuân thủ luật chơi."
Giây tiếp theo, đôi môi Bùi Trạch chiếm lấy một nữa.
Hai phút trôi qua.
Đầu óc cuồng.
Tiếng la hét và hò reo của vang vọng bên tai, nhưng dường như mất khả năng suy nghĩ.
Chỉ còn trái tim đang đập loạn nhịp.
Kết thúc trò chơi, khi khỏi phòng bao, Giang Thần đen mặt chặn đường Bùi Trạch.
"Bùi Trạch, nể tình chúng là bạn bè, ý gì đây?"
"Ôn Nguyễn là bạn gái , ! Tuy đây là trò chơi, nhưng cũng chừng mực chứ?"
"Cậu từ chối ?"
Bùi Trạch mặt , thái độ kiêu ngạo cũng chẳng hèn mọn.
Tôi gây phiền phức cho Bùi Trạch.
Cả chuyện là do kéo .
Thế là bước lên, chắn mặt Bùi Trạch, ánh mắt rực lửa thẳng Giang Thần.
"Vậy còn thì ? Anh từ chối ? Lúc Lâm Duyệt chọn , từ chối?"
Giang Thần cứng họng, kéo một chỗ vắng .
"Ôn Nguyễn, em... hôm nay em lạ lắm, ?"
"Tôi hết . Nhìn thấy , cũng thấy cả ."
"Giang Thần, sai, đơn thuần, cũng dễ lừa. cũng cưỡng cầu, ép buộc nhất định ở bên ."
Nghe , sắc mặt Giang Thần lập tức trắng bệch.
Giang Thần cuống lên, nắm lấy tay : "Nguyễn Nguyễn, ..."
"Chia tay ."
"Đến với thì cũng chia tay êm . Đừng làm chuyện trở nên khó coi, dù chúng vẫn còn là đồng nghiệp mà."
Nói xong, lưng bỏ một ngoảnh .
Sau khi trở về, Giang Thần bắt đầu giở thói đeo bám, dây dưa dứt với .
Giờ nghỉ trưa, hẹn lên sân thượng công ty.