Nói đến cuối cùng, giọng Bùi Tư Minh  nghẹn ngào  thành tiếng.
 
"Những dòng chữ trong nhật ký của em   thấy ,  nhất thời  thể chấp nhận  nên mới  đáp . Anh   khó khăn mới thuyết phục  bản , ngay cả làm tiểu tam cũng , lễ nghĩa liêm sỉ đều vứt bỏ hết, nhưng em   cần  nữa. Uyển Uyển,  sẽ  làm khó em nữa,   cần danh phận, làm  tình cũng , làm  trai cũng . Em đừng , đừng  cần ."
 
Mấy câu  của Bùi Tư Minh  làm tan nát chút ấm áp mà cuốn nhật ký mang  cho .
 
Đầu óc  đầy dấu hỏi.
 
Cái  với cái  là  ?
 
Tôi thử : "Hay là hai chúng , kể  chuyện từ đầu nhé?"
 
Bùi Tư Minh lải nhải kể với  về sự dằn vặt, đau khổ,  hổ khi    thấy cuốn nhật ký.
 
"Anh  suy nghĩ  lâu, mới quyết định đáp  tình cảm của em, đồng ý làm chuyện đó với em."
 
"Nghe  con trai  đầu thường  thể hiện  lắm,  thậm chí còn uống thuốc  giả vờ ngủ,  tạo điều kiện cho em nhưng em   mảy may động lòng, như thể mất hết hứng thú. Sau đó Bùi Nhiên  với , hai đứa  hẹn hò , ngay  ngày sinh nhật mười tám tuổi của em. Hôm đó em đợi   lâu, nhưng   xuất hiện,  đó em liền đồng ý lời tỏ tình của  ."
 
Bùi Nhiên với vẻ mặt chột      ở cửa, khi  thấy lời , lông tơ   đều dựng  lên.
 
Bùi Nhiên lớn tiếng la làng: "Hôm qua em uống nhiều  mê, những gì    đáng tin !"
 
Sau đó chỉ  , bắt đầu bán  đồng đội.
 
"Những gì cô   trong nhật ký căn bản   ý  nghĩ ! Cô  …"
 
"Tôi nghĩ đúng là ý đó! Tôi đúng là thầm mến  cả nên mới lén lút   sổ!"
 
Tôi  màng tất cả mở miệng cắt ngang lời Bùi Nhiên.
 
Bùi Nhiên giận đến méo mặt, chỉ   tức đến   nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nham-loi-mang-la-loi-yeu/chuong-7.html.]
 
Bùi Nhiên  bán  đồng đội,  thì  cũng  nể mặt nữa.
 
Tôi vòng tay ôm lấy cánh tay Bùi Tư Minh, chỉ  Bùi Nhiên : "Chồng,   đang chia rẽ quan hệ vợ chồng của chúng  đó!"
 
Bùi Nhiên than phiền Bùi Tư Minh  đây quản   quá nghiêm, hễ bắt  kẽ hở là liền giở trò  với Bùi Tư Minh.
 
Sau lưng thì đặt điều bịa chuyện, cố ý lừa Bùi Tư Minh,   hẹn hò với  .
 
Thấy Bùi Tư Minh  giày vò đau khổ,   trốn trong góc  gian xảo.
 
Sau khi   vạch trần,    Bùi Tư Minh đuổi đánh.
 
Cuối cùng tự  trượt chân, ngã từ  cầu thang xuống, đau đến mức nhe răng nhếch mép, giận dỗi tuyệt thực một ngày.
 
Bùi Tư Minh trút giận xong, mới đến hỏi : "Tại   đột nhiên  chuyển  ngoài?"
 
Tôi đè nén ý nghĩ  sống độc lập trong lòng xuống, miệng thì than phiền: "Anh cứ luôn tránh mặt em, em cứ tưởng  chướng mắt , làm  phiền nên em mới  chuyển  ngoài."
 
Bùi Tư Minh bất lực  .
 
Anh  liếc  Bùi Nhiên đang   giường giả chết,  chút khách khí chậm rãi : "Ở đây quả thật   lắm,  còn xa trường của em nữa, hơn nữa gần đây  gặp kẻ tiểu nhân, thôi thì cứ chuyển  ngoài ."
 
Khi dọn dẹp đồ đạc,  đặc biệt mang theo cuốn sổ tay của Bùi Tư Minh.
 
Tôi tựa  bên cạnh Bùi Tư Minh, lật xem những dòng chữ  đó,  nỗi buồn trong lòng đều  tình yêu xua tan.
 
Thực , ngay từ khoảnh khắc gặp Bùi Tư Minh, bất hạnh của   kết thúc .
 
Từ nay về , chỉ còn  hạnh phúc.