Sau khi xong chuyện, giường hỗn loạn, Thôi Khác ôm Chân Châu phòng tắm nhưng nàng chịu, mệt đến mí mắt mở , nàng vẫn miễn cưỡng vực dậy tinh thần chuyện với .
Thân thể sung sướng nhưng trong lòng Chân Châu vẫn nghẹn , phun thì thoải mái.
Ngón tay nàng chọc n.g.ự.c Thôi Khác, cái miệng nhỏ lầm bầm oán giận: “Ngươi ở nhà nương ngươi phạt chép “Nữ tắc”, “Nữ giới”, còn cấm túc hơn một tháng, cho khỏi cửa ?”
Chuyện Chân Châu lém gặp Từ Lăng, lúc cơm tối, Tiêu phu nhân nhắc đến một hai câu, Thôi Khác chỉ cho qua chứ thực sự tính toán với Chân Châu.
Lúc nàng kể khổ, tính toán đại diện cho để ý, Thôi Khác thiên vị nàng, chuyển chủ đề: “Bên ngoài nhiều phức tạp, nàng vác bụng cũng nhiều điều tiện, ở trong nhà an tâm dưỡng t.h.a.i cũng .”
Chân Châu thấy bốn chữ “an tâm dưỡng thai” thì lập tức nổi giận, Tiêu phu nhân cũng nàng thành thật ở trong phủ dưỡng thai, hóa trong mắt nhà bọn họ, nàng chỉ thể làm một con heo cái chờ sinh con ?
Chân Châu “xoạch” một cái dậy, trợn hai mắt tròn xoe, nghiến răng chất vấn: “Chẳng qua chỉ uống với Từ Lăng ly thôi, ngươi cũng cảm thấy đạo đức phụ nữ ?”
Thôi Khác vô ý tranh cãi, rời mắt khỏi ánh mắt nàng, thản nhiên : “Châu Châu, trái tim rộng lớn đến thế.”
Không lớn đến mức thê t.ử lén gặp nam nhân khác còn thể tức giận, để bụng.
Chân Châu suy nghĩ ý nghĩa khác trong lời , nàng vẫn thuận theo, cho qua như cũ: “Thế nên ngươi cho rằng nương ngươi làm đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nha-xuan-kieu/chuong-20-1.html.]
Thôi Khác tình hình , bản nên dỗ dành nàng, bệnh vực nàng nhưng thực sự mở miệng .
Lần là gặp riêng, chừng chính là thông dâm, trong phương diện nam nữ , Chân Châu quá chừng mực.
Thích nam nhân đó, bày tỏ thành thì cưỡng ép, ngủ nhầm , thể vỗ m.ô.n.g chạy mất, m.a.n.g t.h.a.i cũng thể cần nam nhân phụ trách. Đến cả thành , làm thê t.ử , làm mẫu mà còn nhung nhớ lang quân lấy tới tay khi cưới.
Không là trời sinh cởi mở là đầu óc nữa.
Nghĩ nghĩ, Thôi Khác vô cùng phiền lòng ảo não, theo sự thật: “Mặc dù mẫu làm đúng nhưng nàng làm sai .”
Chân Châu xong càng giận hơn, túm lấy cái gối bên cạnh, hung hăng đập mặt , lớn tiếng cãi : “Ta chỉ uống một ly với thôi, làm sai chỗ nào! Ha, làm sai chỗ nào hả! Các xem thường , khinh thường , lúc nào cũng bắt bẻ sai của , cho sống yên !"
Nhớ Tiêu phu nhân “nếu như hòa ly, ngươi thể cút, đứa bé để ”, Chân Châu càng lạnh sống lưng, xem Thôi Khác với nương thông đồng với .
Nàng run rẩy bò xuống giường, nhặt tẩm y mặt đất mặc lên .
Chân Châu im tại chỗ, lạnh hỏi: “Có các đuổi mẫu giữ t.ử ? Đợi sinh hài t.ử xong thì đuổi ?”