Nguyên La - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-11-19 02:00:13
Lượt xem: 94
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong kinh thành tìm thấy ai giúp trấn áp Lâm Thận Chu, rời khỏi kinh thành chẳng là ?
Vĩnh Châu gần Lĩnh Nam, nhưng tương đối thái bình, thương nghiệp phát triển cũng tồi. Gỗ ở Vĩnh Châu , Khương gia vài tiệm gỗ, thường xuyên nhập hàng từ thương nhân Vĩnh Châu, luôn trong tình trạng cung đủ cầu.
Ta đến Vĩnh Châu, thứ nhất thể tránh Lâm Thận Chu, thứ hai Thái t.ử che chở, ai dám bắt nạt là cô gái mồ côi, thứ ba thể làm buôn bán gỗ, đến nỗi việc gì làm.
Ta càng nghĩ, càng thấy chủ ý thật tuyệt vời.
Thái t.ử chút chần chừ: “Nàng từ nhỏ đến lớn lớn lên ở kinh thành, nay đến một nơi xa lạ như , liệu ...”
“Sẽ gì .” Ta ngắt lời ngài , nhắc nhở, “Ta lớn lên ở trang viên, kinh thành đối với mà , cũng là xa lạ.”
Ta kể cho ngài chuyện Lâm Thận Chu đến Khương phủ khi ngài rời ngày hôm qua.
Ngài lập tức : “Vậy nàng hãy cùng Vĩnh Châu, sẽ nỗ lực, cố gắng bình định Lĩnh Nam sớm nhất thể, đó đưa nàng trở về kinh thành.”
Trở về Khương phủ, ở cổng lớn còn bóng dáng Lâm Thận Chu.
Ta cho mời các chưởng quỹ quản sự của cửa hàng, cùng với quản sự ở trang viên đến, với họ chuyện sắp Vĩnh Châu làm nghề kinh doanh gỗ.
Công việc ở các cửa hàng và trang viên, trong thời gian , các quản sự sẽ làm theo lệ cũ, Thái t.ử cũng sắp xếp một vị môn khách giỏi quản lý việc nhà giúp trông coi.
Sau khi an sắp xếp xong những , liền bắt đầu giám sát hạ nhân trong phủ thu xếp hành lý.
Vật phẩm nặng nề thông thường cần mang nhiều, theo đội ngũ của Thái tử, cần lo lắng gặp thổ phỉ đường, cứ việc mang theo nhiều vật quý giá.
Oanh Nhi sẽ theo Vĩnh Châu, Trương Ma ở trông coi Khương trạch.
Từ khi đưa quyết định Vĩnh Châu cho đến lúc xuất phát, tổng cộng chỉ hai ngày, hai ngày làm nhiều việc như , quả thật chút gấp gáp.
May mắn là Lâm Thận Chu đại khái Khương Nguyên Sương quản thúc nghiêm ngặt, hai ngày nay vẫn đến cửa quấy rầy.
Đến sáng ngày xuất phát, gác cổng đưa cho một phong thư.
Thư do Lâm Thận Chu , đang đợi ở chùa Khai Nguyên, chuyện quan trọng với .
“Đốt lá thư , nếu còn đến nữa, ngươi cứ thành thật Vĩnh Châu .” Ta với gác cổng.
“Vâng, Đại tiểu thư, chúc Đại tiểu thư lên đường thuận buồm xuôi gió.”
Người gác cổng nhận thư, nghiêng né sang, dẫn theo hầu và hành lý, rời khỏi Khương phủ.
Sau đó, chúng cùng quân đội của Thái t.ử rời khỏi kinh thành.
Chuyến , chúng hơn một tháng trời, cuối cùng mới đến Vĩnh Châu.
Phong tục và nhân tình nơi Vĩnh Châu khác biệt nhiều so với kinh thành, Thái t.ử ở Vĩnh Châu ba ngày, sắp xếp thứ thỏa cho , đó ngài mới cùng năm vạn đại quân của tiếp tục lên đường, tiến về Lĩnh Nam.
Ta đến chùa Cao Sơn ở Vĩnh Châu cầu một đạo bình an phù, may nó mặt của một chiếc gương đồng lớn bằng lòng bàn tay suốt đêm, và tặng cho Thái t.ử Hạc Thí lúc ngài xuất phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguyen-la/chuong-8.html.]
Đây là phong tục địa phương của Vĩnh Châu, tặng gương đồng lúc lên đường, mang theo lời cầu chúc bình an trở về.
“Khương Đại cô nương, nàng ở Vĩnh Châu hãy làm việc kinh doanh gỗ của . Nghe trái cây ở Lĩnh Nam ngọt, đợi bình định Lĩnh Nam xong, sẽ mời Khương Đại cô nương ăn thứ trái cây ngon nhất.” Thái t.ử mặc giáp trụ, vuốt ve chiếc gương đồng, lưng ngựa cao lớn, với đầy ý chí hiên ngang.
Ta nhịn , lớn tiếng đáp một chữ “Được”!
Trong cuộn cuộn khói bụi, ngài rời Vĩnh Châu, chạy về Lĩnh Nam.
Sau khi Thái t.ử , dốc tâm việc kinh doanh gỗ.
Gỗ ở Vĩnh Châu nhiều, nhưng cũng đáng tiền, ví như loại Ô Trầm Mộc mà kinh thành vô cùng yêu thích, ở kinh thành, chỉ ít gia đình phú quý mới chịu dùng để làm bình phong, nhưng ở Vĩnh Châu, ghế dựa để hóng mát của dân thường cũng đều làm bằng Ô Trầm Mộc.
Ta căn bản cần lo lắng về vấn đề nguồn hàng, chỉ cần thương lượng với các tiêu cục về việc áp tải, việc làm ăn chắc chắn sẽ kiếm lời lỗ.
Ta ở Vĩnh Châu, cần cù lao động suốt ba tháng, việc kinh doanh gỗ dần quỹ đạo.
Ta cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi một chút.
Người rảnh rỗi, liền thích suy nghĩ lung tung. ít khi nghĩ về và việc ở kinh thành, điều nghĩ đến nhiều hơn, là Hạc Thí ở Lĩnh Nam.
Ta lo lắng ngài thích nghi với thời tiết ẩm ướt, nóng bức ở Lĩnh Nam, lo lắng ngài giặc cướp làm tổn thương.
Cứ lo lắng như suốt hai tháng, thì đến tháng Chạp.
Nhà nhà treo đèn kết hoa, cả nhà đoàn viên chuẩn đón Giao thừa.
Và , cuối cùng cũng nhận thư của Thái tử.
Trong thư, với rằng kết bái với con trai của tộc trưởng bộ lạc lớn nhất, và thuyết phục các bộ lạc tạm thời liên minh, cùng chống bọn sơn phỉ và thủy tặc.
Thư thật nhẹ nhàng, song hiểu rằng, mấy tháng chắc chắn trải qua vô vàn gian nan. Lĩnh Nam nếu dễ dàng bình định đến , chẳng trở thành mối tâm bệnh của Đại Diễn triều qua bao đời đế vương.
bình an vô sự, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ta trao thức ăn và bức thư chuẩn sẵn cho mang tin, nhờ đưa về cho Thái tử.
Kể từ đó, chúng cứ bốn tháng thư từ một .
Trong bức thư thứ ba, Thái t.ử với rằng tiêu diệt toán sơn phỉ cuối cùng, các thủ lĩnh bộ lạc ngày càng hòa nhã hơn với , và đồng ý với đề nghị của về việc đưa con cháu họ tới kinh thành học tập, đó để những đó phong quan chức triều đình, trở về cai quản Lĩnh Nam.
Trong bức thư thứ năm, Thái t.ử với rằng toán thủy tặc khó nhằn nhất dồn một hòn đảo nước ngọt, họ sắp sửa phát động trận quyết chiến tại Vịnh Trăng, trận , Lĩnh Nam sẽ yên .
【Nguyên La, đợi đ.á.n.h xong trận , nàng thể cho câu trả lời của nàng ?】Chàng hỏi trong thư.
Ta hồi đáp: 【Được.】
Rời kinh thành, đến Vĩnh Châu, gần hai năm. Trong hai năm , tâm cảnh của đổi nhiều.
Ta rõ lòng , cũng hiểu rõ lòng .
Hơn nữa, nay là thương gia gỗ lớn nhất Đại Diễn triều. Thân phận khiến đủ tự tin để thử sức với những quyết định quan trọng trong đời.