Nguyện Hồn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-26 13:43:50
Lượt xem: 71
Năm thứ năm khi ch//ết, di thể của vẫn trong nhà tang lễ mà nào đến nhận.
Triệu Mẫn, cô bạn nhất của , tiêu đến những đồng tiền cuối cùng, cũng chỉ đủ trả phí quản lý cho một tuần nữa.
Nhân viên công tác với cô rằng, nếu vẫn mua mộ huyệt, di thể sẽ hỏa táng.
Nếu trực hệ ký tên, tro cốt sẽ do họ tự ý xử lý.
Trong cơn tuyệt vọng cùng cực, cô gọi điện cho trai :
"Chu Vũ, chẳng lẽ vì đứa em gái nuôi đó mà ngay cả di thể của em gái ruột cũng cần nữa ?"
Anh trai lạnh lùng nhạo:
"Vì để nhận mà ngay cả loại lời dối cũng bịa ?"
"Cô bảo nó, ch//ết thì ch//ết cho hẳn , đừng dăm bữa nửa tháng sống !"
Triệu Mẫn còn cách nào khác, đành để hỏa táng di thể của .
Sau đó, cô mang theo chứng tử, tìm đến tận nhà trai .
Lúc Triệu Mẫn gõ cửa, trai đang cùng Vương Hiểu dùng bữa.
Cô mưa xối cho ướt như chuột lột.
Bên trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, nhanh giúp việc mở cửa.
Cô mới bước Vương Hiểu nhíu mày quát dừng :
"Đứng đó! Cả bẩn thỉu như thế, ai cho phép chị bước đây!"
Triệu Mẫn chẳng buồn đôi co với ả, thẳng về phía trai , đập mạnh tờ chứng t.ử lên bàn.
"Lâm Hy thật sự ch//ết ! Anh là trai nó, rốt cuộc quản ?"
Chu Vũ đặt đũa xuống, rút một tờ giấy ăn bàn, chậm rãi lau tay.
Thậm chí còn chẳng thèm bố thí cho Triệu Mẫn lấy một ánh mắt.
"Tôi các tiền, chỉ cần Lâm Hy về xin Hiểu Hiểu."
"Các bao nhiêu, cho bấy nhiêu."
Triệu Mẫn tức đến xanh mặt, cầm tờ giấy bàn đưa sát mắt Chu Vũ.
"Tôi với bao nhiêu nữa, nó ch//ết ! ch//ết ! Làm mà xin ?"
"Đây là chứng tử, tin , chẳng lẽ còn tin cái ?"
Mắt Chu Vũ nheo , vui định mở miệng.
Vương Hiểu đột nhiên lao tới, giật lấy tờ chứng tử, "xoẹt xoẹt" mấy nhát xé nát vụn.
"Ai mà tin loại thứ chứ?"
"Chị và Lâm Hy là bạn nhất, lời chị trai sẽ tin !"
Triệu Mẫn đống giấy vụn đất, đồng t.ử run rẩy.
Chu Vũ ở bên cạnh vẫn tiếp tục chống lưng cho Vương Hiểu.
"Hiểu Hiểu đúng, chỉ một đứa em gái thôi, với Lâm Hy thì đoạn tuyệt quan hệ từ lâu ."
"Nếu Lâm Hy vẫn khăng khăng chịu xin thì chị ."
Tôi lơ lửng giữa trung, cũng giống như Triệu Mẫn ở mặt đất, đều nở một nụ cay đắng.
Thật ngờ, năm năm trôi qua, trai vẫn còn cố chấp đòi một lời xin .
Vành mắt Triệu Mẫn đỏ hoe, nghiến răng :
"Lâm Hy trai như cơ chứ!"
Nói xong, cô định bỏ .
Tuy nhiên khi đến cửa, nhớ những lời với cô năm năm , rốt cuộc cô vẫn dừng bước.
Nén nước mắt, giọng cô nghẹn ngào:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguyen-hon/chuong-1.html.]
"Tâm nguyện lớn nhất lúc sinh thời của Lâm Hy là khi ch//ết thể trở về mộ tổ."
"Tro cốt của nó hiện đang ở nhà tang lễ đường Hoa Giang, ba ngày nếu nhà ký tên, họ sẽ xử lý tập trung."
"Chu Vũ, tự mà xem liệu liệu !"
Sau khi khỏi biệt thự, Triệu Mẫn thụp xuống ven đường rống lên.
Tôi bay đến xuống cạnh cô , cô che mặt suy sụp lời xin :
"Hy Hy, tận lực , thực sự tận lực ..."
"Mình mà."
Tôi lặng lẽ đáp một câu, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể cô .
Năm năm qua, Triệu Mẫn thực sự vất vả .
Năm đó và Chu Vũ vì Vương Hiểu mà cãi một trận kịch liệt.
Chính Triệu Mẫn là cưu mang , để yên tâm ở nhà cô .
Chỉ tiếc là lâu đó, ch//ết.
Lúc vớt lên từ sông, một tuần trôi qua, t.h.i t.h.ể ngâm đến mức còn hình thù.
Ngày hôm đó Triệu Mẫn cũng giống như bây giờ, đến xé lòng.
"Hy Hy xin , cứ ngỡ về nhà nên bây giờ mới liên lạc với ."
"Sao thành thế , thành thế cơ chứ..."
Cảnh sát nhíu mày:
"Người quá cố ? Theo giám định pháp y, khi ch//ết cô xâm hại, chúng nghi ngờ đây là một vụ sát hại."
Triệu Mẫn bàng hoàng ngẩng đầu, mặt cắt còn giọt máu, luống cuống lấy điện thoại .
"Có, ạ! Cô trai, để gọi điện cho !"
Điện thoại gọi đến chỗ Chu Vũ nhưng mãi bắt máy.
Triệu Mẫn gọi gọi hết đến khác, cuối cùng Chu Vũ cũng mất kiên nhẫn máy, gầm lên:
"Bảo Lâm Hy! Không xin thì đừng liên lạc với !"
Sau đó, tắt máy luôn.
Dưới sự hướng dẫn của cảnh sát, Triệu Mẫn tìm đến tận nhà.
Kết quả giúp việc , trai đưa Vương Hiểu nước ngoài du lịch .
Cuối cùng chuyện cũng chẳng đến , t.h.i t.h.ể của cứ thế đặt trong nhà tang lễ.
Triệu Mẫn đóng tiền suốt năm năm trời, cuối cùng mới đợi Chu Vũ và Vương Hiểu kết thúc chuyến du lịch vòng quanh thế giới trở về.
Chu Vũ tưởng cô đang dối, đang cùng diễn kịch.
Cơn mưa tầm tã trút xuống, Triệu Mẫn cứ thế cho đến tận sáng sớm ngày hôm , đến sưng húp cả mắt.
Lúc cô mới vén lọn tóc mái che khuất tầm để về nhà.
Về đến nhà, cô bước vô hồn đến bên giường, lấy từ trong tủ một cuốn nhật ký.
Cô nhanh chóng đóng gói kỹ càng, liên lạc với nhân viên chuyển phát nhanh, gửi đến công ty của Chu Vũ.
Nhìn theo bóng lưng đưa thư xa dần, cô nhắm mắt .
"Hy Hy, chỉ thể làm đến đây thôi."
Tôi bay đến công ty của trai .
Trong văn phòng, trợ lý đưa cuốn nhật ký cho Chu Vũ.
"Chu tổng, chuyển phát nhanh cho , là một cuốn nhật ký."
"Người gửi là Triệu Mẫn."
Chu Vũ buồn ngẩng đầu, mắt vẫn dán tập tài liệu lướt nhanh chóng.
"Cô cho ."