Ngụy Trang 'Liếm Chó', Lật Mặt Sau Này - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:32:15
Lượt xem: 278

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sao liên quan? Tôi vẫn đang theo đuổi em." Anh vẫn kiềm chế tính khí của , tỉ mỉ quan sát biểu cảm của , cố gắng tìm sơ hở, nhưng cuối cùng thất bại.

 

"Anh Hạng đúng. Ngày nào cũng hỏi thăm WeChat, chia sẻ những chuyện vặt vãnh, cứ động tí là hỏi rảnh ăn ? Đây là chiêu dùng để đối phó với những cô bạn gái đây, nghĩ nó sẽ tác dụng với ?" 

 

Tôi mỉa mai : "Với nếu cần một câu trả lời thì từ lâu , chúng thể nào."

 

Anh im lặng lâu, đột nhiên buông , tựa tường bên cạnh: "Tôi chiêu vô dụng với em mà."

 

Tôi khó hiểu một cái, giả vờ nữa ?

Linlin

 

"Bọn họ cá cược với , rằng làm như thể theo đuổi em ." 

 

Anh lười biếng liếc , vẻ mặt khó đoán: "Tôi nghĩ em thích chiêu nhưng bọn họ em sẽ thích. Em xem, mấy năm em diễn đạt đến mức nào, bọn họ đều tưởng em yêu c.h.ế.t ."

 

Tôi gần như theo bản năng hỏi : "Còn thì ?"

 

"Tôi ?" Anh nhếch lên nụ xa: "Em hy vọng ? Em hy vọng tin tình yêu của em tin?"

 

Tôi thoáng qua vẻ mặt , cuối cùng xua tay: "Đàn ông chỉ làm ảnh hưởng tốc độ gõ chữ của thôi. Anh Hạng, về đón mèo đây."

 

Anh ngăn , vẫn mỉm : "Được, , tạm biệt."

 

Thái độ khó đoán của khiến thấy rờn rợn, lập tức chạy về đón Nai Đường.

 

Lâm Phi Vũ đợi lâu, thấy thì vẻ trách móc: "Nãi Đường đợi chị đến sắp mốc meo đấy."

 

"Lỗi của , của ." Tôi liên tục tỏ vẻ yếu thế, xách Nãi Đường và kéo trốn khỏi hiện trường.

 

Trên đường Lâm Phi Vũ im lặng, cho đến khi về đến cửa nhà. Lúc chia tay, đột nhiên ôm chầm lấy , cằm cọ cọ cổ một cái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguy-trang-liem-cho-lat-mat-sau-nay/chuong-12.html.]

"Lạc Lạc." Giọng nghèn nghẹn, mang theo một sự cố chấp: "Tôi sẽ đợi chị."

 

Không đợi phản ứng, nhanh chóng buông tay, bỏ chạy.

 

Tối hôm đó Lâm Phi Vũ tăng ca, gõ cửa nhà đúng giờ ăn tối, hạ thấp mày mắt gọi : "Lạc Lạc."

 

Tôi chắn ngang cửa, khoanh tay: "Hôm nay tăng ca ?"

 

"Ừm." Cậu ngước mắt , thẳng thắn như khi: "Tôi gặp chị."

 

Tôi giả vờ đóng cửa: "Vậy bây giờ gặp đấy."

 

Cậu nhanh tay lẹ mắt chặn , luồn một cái trong, lấy lòng tiến đến bên cạnh : "Lạc Lạc, hôm nay là của ."

 

Tôi nhướng mày: "Lỗi gì cơ?"

 

“Tôi nên theo dõi chị, cũng nên lén lút tìm Hạng Quân.” 

 

Cậu đỏ mặt, tốc độ cực nhanh: “Thật hôm đó ở khách sạn chú ý đến , ở bệnh viện thấy nữa. Lúc đó chị vệ sinh lâu như , chắc chắn là gặp . Tôi thừa nhận ghen tị, ghen tị đến phát điên. Chị và hình như quen thuộc với , thái độ của đối với chị còn...”

 

“Mặc dù đây chị từng khá thích nhưng nghĩ liệu chị thích kiểu trưởng thành như hơn . Thế nên quyết định bắt đầu công việc, bắt đầu trở nên trưởng thành và đáng tin cậy hơn một chút.”

 

“Chỉ là quá chậm, học quá chậm. Chị từng và chị cách lớn, chị theo kịp . theo thấy, đang theo đuổi là , mà còn nhiều đối thủ cạnh tranh, gần như chẳng chút lợi thế nào.”

 

“Đáng lẽ định âm thầm nỗ lực nhưng hôm nay chị dự đám cưới của bạn, mà tình cờ mở cuộc họp ở đó. Sau đó ‘tình cờ’ vài chuyện phiếm, ‘tình cờ’ gặp một chuyện...”

 

Hộp thoại của như thể mở , từ những chuyện nhỏ nhặt đến tuổi thơ của , gần như kể hết thứ về cho .

 

“Tôi nghĩ họ đối xử với như , thì tiêu tiền của họ nhiều hơn. Họ đặt yêu cầu nào, nên cũng đặt yêu cầu nào cho bản . Trở thành một phú nhị đại vô dụng, phù hợp với mong của họ về , phù hợp với khả năng của .” 

 

Loading...