Qua hơn hai tuần kể từ khi Trịnh Việt Hùng đến, Khương Lệ Na đã may xong mấy bộ đồ cho ông.
Đang lật giở cuốn sổ tìm số điện thoại để liên lạc thì bỗng một đôi chân thẳng tắp xuất hiện trước tầm nhìn của cô. Vội vã ngẩng lên, cô suýt chút kêu to khi nhận người đối diện là Trịnh Việt Cường.
- Anh trai. – Cô xúc động lên tiếng.
- Em gái. – Trịnh Việt Cường cũng bồi hồi kém.
Phía bên ngoài, bà chủ tiệm vẫn đang ngẩn tò te vì vẻ đẹp siêu thực của người đàn ông vừa bắt chuyện với bà. Vốn bà ̣nh kêu Khương Lệ Na nhưng Trịnh Việt Cường lại dấu im lặng và muốn tự mình đến chào cô.
Từ khi Trịnh Việt Hùng đến, bà đã tò mò và lên mạng tìm thử cái tên Khương Lệ Na. Kết quả trả về là những bức ảnh ́nh hôn của cô cùng cố nhị thiếu gia của tập đoàn Hoa Vinh, Hà Chấn Kiệt. Và khi tìm hiểu sâu hơn, bà đã biết tất cả những gì liên quan đến cô được báo chí đề cập.
- Anh đến may đồ hả? Em cứ tưởng sẽ đến sớm hơn. – Khương Lệ Na rời bàn, tiến lại gần Trịnh Việt Cường hơn.
- Anh xin lỗi, bận quá. Với lại, sợ em may kịp. Ba may nhiều quần áo lắm đúng ?
- Vâng, nhưng hôm nay em làm xong rồi. Em đang ̣nh gọi cho bác nhưng đến rồi thì em gởi đem về luôn nhé.
Trịnh Việt Cường gật đầu rồi yêu cầu cô lấy số đo cho mình. Khương Lệ Na nhíu mày vì nhận vòng eo của hắn quá nhỏ, nói thẳng là hắn quá ốm, rõ ̀ng cách đây lâu, trông hắn rất vừa người, dáng chuẩn.
Ban nãy, vừa nhìn lên thì cô đã nhận thấy gương mặt hắn hốc hác nhưng nghĩ cơ thể sẽ gầy như vậy.
- Anh có bận việc đến mấy thì cũng nên ăn uống và nghỉ ngơi chứ. Sức khỏe quan trọng hơn tiền bạc mà. – Cô đặt cuộn thước dây xuống, buông lời dặn dò nhưng giống như là trách móc.
- Anh sẽ chú ý hơn, nhưng khỏe mà, em đừng lo.
Thấy khóe mắt cô đỏ hoe, Trịnh Việt Cường vô cùng xúc động. Hắn rất muốn ôm cô vào lòng, vỗ về cô nhưng lại thể.
Với phận của cả hai, hành động đó sẽ gây hiểu lầm và sẽ có những lời bán ́n về cô. Thế nên, hắn chỉ có thể đưa tay xoa nhẹ mái tóc cô mà thôi.
- Anh chọn vải ?
- Chưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-181-trang-soi-he-pho-1.html.]
- Đi, theo em.
Cô nắm tay hắn, kéo đến trước khu vực trưng bày vải vóc của bà chủ rồi thể theo yêu cầu của hắn, giúp hắn chọn lựa. Qua hết mười lăm phút, cuối cùng cũng chọn xong.
Như đã cảnh báo cho cô trước đó, hắn may mười bộ quần tây, áo sơ mi. Sau khi hoàn tất việc thanh toán hai phần ba đơn đặt hàng, hắn ngỏ lời mời cô ăn vì cũng đã năm giờ chiều. Lẽ đương nhiên, cô gật đầu đồng ý.
- Em muốn ăn gì? – Trịnh Việt Cường nhìn cô đầy vẻ cưng chiều.
- Thịt nướng.
- Được. Em chỉ đường nhé, ̀nh mấy điểm ăn uống ngon bên đây.
Chiếc xe hòa vào dòng xe đông đúc chiều tan tầm. Khương Lệ Na tựa kính chắn gió, nhìn ngắm bên ngoài. Cuộc đời như một giấc mơ vậy, cô ngờ mình lại được trai của Trịnh Tú Trân yêu thương và quan tâm như em gái. Nhờ hắn mà cô cũng còn ác cảm với cô gái ấy nữa. Có những người mãi chẳng thể trưởng thành.
Qua hết mười lăm phút mới đến quán thịt nướng nằm trong con hẻm, cả hai xuống xe, bộ vào. Vì để cô vui và được ăn món cô thích, Trịnh Việt Cường ngại để khói và mùi dầu mỡ vương vào người mình. Hắn cẩn thận nướng chín thịt và cắt nhỏ cho cô dễ ăn, chăm sóc cô khác gì công chúa.
- Anh cũng ăn . – Cô vừa nhai vừa giục.
- Được rồi, em hãy lo lấp đầy bụng em trước đã.
Khương Lệ Na thấy hắn quá bận rộn mà hắn thì lại một mực cho cô phụ trở thịt nên chẳng còn cách nào khác, cô lấy rau, cuộn thịt rồi bảo hắn há miệng, nhét vào.
Trông cả hai giống như một đôi tình nhân vui vẻ và hài hước. Họ biết rằng cách đó xa, có chàng đang nhìn họ đến mức sắp rớt hai mắt khỏi hộp sọ.
Xuyên qua làn khói, Trần Triệu Thu cứ dụi mắt tới lui để chắc chắn là mình nhầm. Mấy hôm trước, hắn đến quán rượu Thiên Đường theo lời mời của đối ́c, nhân tiện có hỏi Khương Lệ Na thì nhân viên cho biết cô nghỉ việc hơn nửa tháng nay rồi.
Vốn hắn cứ tưởng Hà Chấn Đông đã sắp xếp một nơi làm việc khác cho cô nhưng có vẻ phải rồi. Nếu cô và sếp hắn đang hẹn hò, cô dám công khai cùng Trịnh Việt Cường và có những cử chỉ mật vậy chứ. Lẽ nào cô biết tân chủ tịch của Hoa Vinh rất dễ ghen tuông ?
- Này, cậu ăn mà cứ nhìn vậy? Có ai bên đó mà nhìn dữ vậy? – Người đàn ông ngồi đối diện Trần Triệu Thu vừa hỏi vừa đầu nhìn.
- Tôi nhận nhầm người thôi. Ăn .
Hôm nay, Trần Triệu Thu sang đây có việc, đến chiều thì được chàng trong nhóm những người thừa kế mới nổi mời ăn. Bụng đang đói và cũng mê mấy món nướng nên hắn đồng ý ngay.
Có ai ngờ hắn chui vào hẻm mà cũng gặp được người trong mộng của sếp, lại còn đang cười vui vẻ với người đàn ông mà sếp hắn coi như đối thủ lẫn đối ́c.