Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 154: Nắng Hạ Bên Bờ Bắc - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-12 05:25:13
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

- Cái váy đó hợp với em lắm đó. – Sara lên tiếng khi thấy Liên Hoa đang say mê ngắm nhìn chiếc váy với thiết kế vô cùng thanh lịch, nhẹ nhàng với những đường cắt tinh tế.

Liên Hoa mỉm cười rồi tiến đến gần hơn để xem giá và khi nhìn thấy rất nhiều con số , nụ cười môi cô vụt tắt. Hóa , cô đã theo mọi người vào cửa hàng chuyên bán đồ hiệu, giá một chiếc váy rẻ nhất cũng bằng tận mấy tháng lương của cô, có ít.

- Nếu em thích thì cứ lấy . Sara cũng vậy. Hôm nay sẽ trả tiền. – Hà Chấn Đông lên tiếng, đưa chiếc thẻ đen .

- Ôi, em sẽ khách sáo . – Sara chộp lấy rồi bảo nhân viên mau lấy chiếc váy xuống cho Liên Hoa thử.

Khoảnh khắc ngắm nhìn bản trong chiếc váy đắt tiền phản chiếu trong gương, Liên Hoa liền tưởng tượng khung cảnh cô thử váy cưới và chú rể tương lai phải ai khác, chính là Hà Chấn Đông.

Điều này càng thôi thúc cô phải có bằng mọi giá, tiền bạc, chức vị, danh tiếng và sự cưng chiều của , tất cả cô đều muốn sở hữu. Đối với nhân viên mà còn hào phóng như vậy thì người làm vợ chắc chắn ngủ kim cương.

Trước khi cởi chiếc váy , Liên Hoa lấy điện thoại, chụp một tấm hình.

Cuối cùng, Sara lấy năm chiếc váy, hai đôi giày, còn Liên Hoa vì muốn chứng tỏ bản lợi dụng lòng tốt của sếp nên chỉ lấy một chiếc váy mà thôi, dù Sara có bảo còn nhiều chiếc váy hợp với vóc dáng và độ tuổi của cô thì cô vẫn mua thêm, bảo đủ rồi.

- Em tiết kiệm tiền cho sếp Hà làm gì? Anh ấy cũng phải chồng em. Nói cho em biết, lần này mà tận dụng là còn lần nào nữa . – Trần Triệu Thu lên tiếng, nửa thật nửa đùa.

Hai má Liên Hoa bất giác đỏ lên, cô len lén nhìn Hà Chấn Đông nhưng lại đang dán mắt vào điện thoại. Vốn ban đầu, các doanh nhân trẻ đặt trước phòng VIP ở quán rượu Hồng Kiều, một trong hai quán rượu lớn nhất ở bờ Bắc nhưng hôm qua, Hà Chấn Đông đã ngỏ ý muốn đổi ̣a điểm, đến quán Thiên Đường.

Thế là sáng nay, nhóm doanh nhân lại phải hội ý và giờ phút này, họ thống nhất sẽ theo ý chàng doanh nhân bên bờ Nam.

Trong khi nhóm Hà Chấn Đông đang ̉o khắp khu thương mại thì Trịnh Việt Cường và Khương Lệ Na đang ngồi ở công viên, hóng gió và ăn bữa trưa đơn giản.

Trịnh Việt Cường cảm thấy đây là những khoảnh khắc ý nghĩa hiếm hoi giữa mình và cô mà hắn biết mai này, có còn có thể tiếp tục được .

- Em ngồi may thì chốc chốc nhớ đứng lên, lại thư giãn nhé, ngồi lâu quá có hại cho cột sống. – Trịnh Việt Cường rót nước ly, đưa sang phía cô và nói.

- Vâng, em biết mà. Anh làm việc cũng nhớ chú ý sức khỏe, ăn uống đầy đủ, dạo này gầy lắm đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-154-nang-ha-ben-bo-bac-2.html.]

- Ừ, mọi việc gần ổn rồi, em yên tâm. Mà quản lý của em phải là có tình ý gì với em chứ?

- Không , ấy vẫn mắng em như con đẻ nếu em làm sai đấy. Nếu hôm nay phải vì ấy có việc phải nước ngoài thì em sẽ mời ấy tham gia cùng chúng .

Thật lòng mà nói, khi thấy Lý Phong chủ động đòi lại công bằng cho cô, yêu cầu Trịnh Tú Trân phải xin lỗi cô thì Trịnh Việt Cường đã có ấn tượng rất tốt về người đàn ông này.

Cô bây giờ là em gái hắn, thế nên, hắn cũng mong cô sớm gặp được người có thể bên cô suốt đời, chở che, chăm sóc. Chỉ có vợ chồng mới có thể chăm sóc cả đời mà thôi.

Thấy cô vui vẻ và nhắc gì quá khứ, Trịnh Việt Cường cũng muốn kể cho cô về chuyện Hà Chấn Đông đến nhà cô và phát điên, phát khùng, đập phá lung tung lên.

Tuy cô đã đánh mất Kim Thế nhưng hắn thấy cô của hiện ̣i đã trở về là cô nữ sinh vô tư ngày xưa. Có lẽ cô vẫn sẽ có những lo toan về tương lai, cuộc sống nhưng đôi mắt cô đã lấp lánh niềm vui trở lại, còn u uẩn nữa.

Lúc sáng, khi ghé vào phòng trọ và nhìn thấy tấm ảnh của Hà Chấn Kiệt cạnh bàn máy may của cô, tim hắn như thắt lại.

Kết thúc bữa ăn, cả hai thu dọn rồi ngả mình bãi cỏ mềm. Tàn lá thẫm rậm ̣p cao đã che ánh mặt trời gay gắt, những cơn gió mát từ bốn bề thổi tới khiến lòng người khoan khoái, nhẹ nhõm.

Khương Lệ Na nhắm mắt, hoàn toàn thư giãn. Lúc trước, khi thấy Trịnh Việt Cường, cô toàn tìm cách lẩn tránh nhưng ngờ biến cố lớn trong đời, cô và hắn lại thiết như trai, em gái.

Chiều đến, Trịnh Việt Cường đưa Khương Lệ Na ăn trước khi trở về bờ Nam. Ngày mai, hắn phải bay nước ngoài và chuyến bay đó sẽ cất cánh lúc hai giờ sáng. Biết cô thích ăn tôm nên hắn gọi một phần tôm lớn và ân cần bóc vỏ cho cô. Hình ảnh này bất giác gợi cho cô nhớ về hai em nhà họ Hà.

- Việt Cường, em.. em nhờ một việc được ? – Cô ngập ngừng lên tiếng.

- Cứ nói, đừng ngại.

- À, giúp em mua mấy bó hoa và đặt lên mộ ba mẹ em cùng Chấn Kiệt giúp em với. Gần một trăm ngày của họ rồi, mà em thì..

- Được.

Trịnh Việt Cường biết em gái mình muốn chạm mặt Hà Chấn Đông và người nhà của Hà Chấn Kiệt nên mới về thăm mộ người đã khuất.

Bản Trịnh Việt Cường cũng có ghé nghĩa trang mấy lần vào những khung giờ khác nhưng lúc thì gặp Hà Chấn Đông, lúc thì gặp Trần Triệu Thu, lúc lại gặp Hà Chấn Quốc và vợ của ông, cứ như họ luân phiên thắp hương cả ngày vậy.

Loading...