Người Đẹp Và Quái Vật - Chương 79: Sự Tỏ Tình Ngây Thơ Của Người Tôi Yêu.

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-15 20:14:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt trăng là một đồng tiền lạnh lẽo, tỏa sáng màu bạc bầu trời . Tôi nâng ly rượu whisky và uống cạn trong một . Nửa đêm. Tôi ngủ . Cơ thể no nhưng tâm trí vẫn lang thang về quá khứ như khi như một tàn tật khi cha của Daphne cố gắng hủy hoại .

Có điều gì khác mà thể làm để tách Daphne khỏi gia đình cô ? Có cách nào chúng thể tương lai ? Ký ức của là một mê cung, và lạc lối. Tôi sẽ lang thang mãi mãi, nếu Daphne.

Daphne.

Tôi cảm nhận sự hiện diện của cô trong hành lang. Bằng cách nào đó, thể là mùi hương của cô , hoặc thể là một loài động vật, một kẻ săn mồi, một thợ săn luôn nhận thức môi trường xung quanh. Hoặc thể chúng hòa hợp với . Dù cố gắng chống mối liên kết của chúng đến , thì nó vẫn ở đó.

Chỉ cần một tiếng gõ nhẹ, cánh cửa kẽo kẹt mở .

“Vào ." gọi.

trượt bên trong, một nàng tiên ánh trăng. Đôi chân trần của cô im lặng khi cô tiến đến. Cô run rẩy nhẹ và hiệu cho cô ngọn lửa. Đôi khuyên tai của cô nháy mắt với . Đôi mắt cô sụp xuống và mệt mỏi.

Tôi thể lệnh cho cô thêm nữa đêm nay. Thật khó để rời xa cô sớm hơn đêm nay. Tôi thể đẩy cô thứ hai. Tôi dang rộng vòng tay, để áo choàng của mở . Cô bò lên n.g.ự.c trần của , cuộn tròn như chú mèo con mà vẫn gọi cô .

"Em nhớ ." cô thì thầm bên cổ . Cảm giác thật tuyệt, như khi, khi cô ở đây. Cơ thể áp cơ thể . Quấn chặt , thư giãn và tin tưởng.

"Anh ở ngay đây," thở .

“Không. Anh ở xa lắm.” Những ngón tay nhỏ của cô theo mặt nạ của , và trong một giây, để cô làm . Sau đó, nắm lấy tay cô , hôn những ngón tay của cô và bao bọc chúng bằng những ngón tay của .

Cô thở dài và to. Quá nhiều khí cho một cơ thể nhỏ bé như . Tôi vuốt ve mái tóc ướt của cô và nghiên cứu hình dáng của cô khi cô chằm chằm ngọn lửa. Tôi tin cô, tin điều , cô hiểu ?

con chỉ thể tan vỡ nhiều khi còn gì để hàn gắn nữa.

"Em nghĩ chuyện sẽ thế ." cô , giọng quá nhỏ khiến thấy.

"Cái gì?"

“Trở về. Em nghĩ chúng sẽ ở bên . Và sẽ tổn thương và trừng phạt em, nhưng chủ yếu là như thế .” Cô gật đầu về phía lò sưởi.

“Anh và em ôm đống lửa ?”

Ánh lửa chiếu bên khóe mày cô khi cô sang . "Anh và em, bên ."

Tôi vén một lọn tóc khô một nửa của cô tai. "Chúng ở bên ."

"Không, chúng làm . Anh đang kìm hãm bản đấy, Logan."

Giọng đanh , cơ thể căng cứng. "Vậy, em trách ?"

"Không," cô , và trông vẻ buồn. "Em ."

Tôi xoa những vòng tròn dịu dàng lên lưng cô . “Chúng vẫn còn cái nhưng chỉ đêm nay thôi.” Tôi thể giả vờ trong một đêm.

"Mmm." cô ậm ừ, nhưng hẳn là đồng ý. Cô nhiều hơn một đêm.

Tôi ước gì thể tặng nó cho cô .

“Hôm nay em gọi điện cho bố em.”

Flowers

Tôi c.ắ.n chặt môi nhăn nhó. Ngày xửa ngày xưa, Tiến sĩ Laurel là cố vấn của . Một cha thế. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để làm ông hài lòng cho đến khi nhận bên trong ông trống rỗng đến mức nào. Daphne vẫn còn mắc kẹt trong mạng lưới dối trá của ông .

"Còn gì nữa ?" Tôi giữ giọng điệu bình thản.

Cô thở dài. “Ông vẫn đang hồi phục. Tôi chuyện với ông hôm nay và ông vẻ yếu. Tôi đối chất với ông về thứ, thách thức ônh về việc bán Thornhill nhưng...”

" ?"

“Cuối cùng, điều đó quan trọng ? Ông là một ông già. Tôi sống cả cuộc đời theo cách ông , nhưng đó là lựa chọn của . Đặc biệt là vài năm gần đây, khi đối đầu với Belladonna. Tôi thể với ông .”

Lông mày nhướn lên. Daphne bao giờ như thế đây. "Em với ông điều đó ? Hôm nay ?"

"Không." Cô đảo mắt một nửa. "Em giữ cuộc chuyện của chúng em cực kỳ ngắn. Ông chậm chạp và thở hổn hển và em... ừm, em một nút bịt hậu môn để kéo giãn mông."

Tôi nhịn . "Em đúng là một cô gái ngoan."

khúc khích với . "Em cũng nghĩ ."

Ở bên cô cảm thấy thật tuyệt, thật tự nhiên. Và vì chúng giả vờ...

“Đến đây. Anh thứ cho em xem.”

Cô ngẩng đầu lên. "Cái gì?"

“Một món quà.”

Cô thở dài. “Em chỉ thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-dep-va-quai-vat/chuong-79-su-to-tinh-ngay-tho-cua-nguoi-toi-yeu.html.]

Cậu nhỏ của nhảy lên. Chắc chắn chỉ nhỏ của thôi. Không cái cơ quan ngu ngốc trong n.g.ự.c . Không chút nào. Tôi nhấc cô khỏi đùi , dậy và đưa tay .

“Vậy thì một cành ô liu nhé.”

* * *

"Tôi cần quần áo ?" Tôi hỏi khi Logan cẩn thận quấn trong một chiếc áo lông. "Giày cũng cần ?"

“Không, sẽ bế em.”

Anh nâng lên như thể nhẹ như cánh hoa hồng. Không khí ban đêm làm dịu khuôn mặt trần trụi của , nhưng chiếc áo khoác phủ lên qua cả bàn chân. Cỏ băng giá kêu lạo xạo đôi giày của Logan khi bế xuống đồi. Lâu đài hiện phía chúng , một cách u ám, tắm trong ánh trăng. Bên cạnh chúng , mê cung là một bức tường lá đen.

Logan đưa đến đó. Ánh trăng phản chiếu một công trình phía . Tôi đeo kính áp tròng kính cận nên mất một lúc mới nhận độ bóng của kính.

“Một nhà kính.” thở dài, thích thú.

Khi mở cửa, khí ấm áp bao trùm lấy , cùng với mùi hương của hoa nhài và vani. Logan đặt xuống. Ánh trăng đủ để dẫn đường cho qua những hàng cây tối tăm. Tôi thể chọn các nhóm cây theo mùi hương. Các loại thảo mộc, hoa lan, một vài loại rau, và cuối cùng là những hàng cây cuối cùng dành riêng cho các giống lai giống lai.

"Hoa hồng." Tôi nuốt một viên đá đột nhiên hình thành trong cổ họng. "Đây là của ."

Tôi Logan và phủ nhận điều đó.

Mắt hướng về những bông hoa hồng. “Anh mang chúng về từ Thornhill.” Tôi nhẹ nhàng chạm một chiếc lá gai.

“Anh chúng gần hơn,” . “Dễ chăm sóc hơn.”

“Cha em với em rằng ông sẽ để khu vườn của em biến mất, rằng ông sẽ thuê một nào đó để chăm sóc nó. Rằng những cây lai mà bà đang làm việc sẽ chăm sóc, giữ cho sống cho đến khi thời gian và tiếp tục công việc của bà.” ông làm . Ông bán Thornhill. Chính Logan là trân trọng những bông hồng và giữ cho chúng tươi .

"Bố dối em. Về chuyện . Về thứ." Tôi và bước xuống các hàng ghế. Logan theo , một cái bóng khổng lồ bám theo bước chân . ơn sự hiện diện của . Sự ấm áp của .

“ Thật ? Em sống ở đó, cải tạo một trong những nhà kính thành phòng thí nghiệm. Bố thuyết phục em chuyển thành phố. Giờ thì em lý do .” Tôi khẩy.

Tôi dừng ở mép nhà kính và áp mặt tấm kính lạnh. Tôi sẽ . Nỗi đau dai dẳng đến nỗi nó thấm xương tủy . Nó là một phần m.á.u thịt của .

Cha vẫn luôn như . Từ ngày chào đời, ông rõ rằng quan trọng bằng những tế bào gốc mà thể hiến tặng cho đau yếu của và những lời khen ngợi mà sẽ giành nhân danh ông. Tôi mang nỗi đau và sự từ chối đó mỗi ngày trong cuộc đời . Hãy lấy sẽ còn là Daphne nữa.

* * *

Nỗi đau trong giọng của Daphne đ.â.m . Một giọt nước mắt đọng mi cô và cô chớp mắt để xóa nó .

“Bố chỉ quan tâm đến những gì thể cho ông . Không bao giờ quan tâm đến . Tôi bao giờ quan trọng với ông .”

Cuối cùng, cô thấy sự thật về cha tồi tệ của . sự thỏa mãn nào trong thực tế, bởi vì thể thấy cô đau đớn đến mức nào. Tôi đưa tay để chạm , nhưng dừng với bàn tay lơ lửng trung. Tôi làm tăng thêm nỗi đau của cô .

Rồi cô thấy tay , mỉm , và đưa tay lên để nắm lấy tay . “Em thực sự quan trọng với em. em là hiến tặng của bà, đấy. Bà yêu , bà yêu, nhưng thời gian chúng ở bên nhuộm màu bởi căn bệnh. Em bao giờ gặp bất kỳ ai quan tâm đến em vì chính em... cho đến khi em gặp .”

gần như tránh xa nụ ngưỡng mộ của cô . Sự tin tưởng của cô giáng như một đòn giáng.

"Mọi thứ đang đổi.", cô thì thầm. "Em đang đổi. em làm đủ nhanh, ? Ngay khi em bước trở Belladonna, em biến thành Daphne cũ. Một dễ bắt nạt, làm hài lòng tất cả trừ chính bà ."

Tôi bắt đầu tạo tiếng động và cô nhón chân lên ấn hai ngón tay môi .

"Em bào chữa." cô nhanh. "Mọi chuyện xảy , em đều cho phép. làm ơn, hãy để em điều . Em bao giờ thể đúng khi tìm thấy em ngày hôm đó tại mộ . Em xin . Em xin làm tổn thương ."

Tôi nuốt nước bọt lời xin của cô , cảm thấy thế nào, nhưng cô vẫn dừng .

“Adam ép em và em để làm thế. Em là một phụ nữ trưởng thành nhưng em để và nỗi sợ hãi về công ty khiến em trở thành một tấm t.h.ả.m chùi chân giống như em vẫn luôn là đối với cha em trong suốt cuộc đời . Và đó là của em.”

thả .

“Dù thì, cuối cùng em chỉ điều . Em xin ngay lập tức với những khuôn mẫu cũ. khuôn mẫu cũ còn phù hợp nữa. Theo một cách nào đó, nó bao giờ phù hợp. Bây giờ em cảm thấy mạnh mẽ hơn. Em thế giới thể… lớn đến thế . Rằng cuộc sống của em thể tràn đầy màu sắc đến . Em cảm thấy như đang bắt đầu trở thành phụ nữ mà em luôn mong trở thành.” Giọng cô trở nên mạnh mẽ hơn khi cô di chuyển qua nhà kính. Tôi đuổi kịp cô ở cửa. Đầu cô ngả và ánh trăng chiếu rọi khuôn mặt cô . “Và tất cả là vì .” Những từ cuối cùng thốt như một lời thì thầm nhưng vẫn thấy tất cả chúng.

"Thôi nào." vòng tay ôm cô . Tôi thể ngăn những lời cô ảnh hưởng đến . Cô tất cả những gì . Và mặc dù một phần trong vẫn còn nghi ngờ cô đang đùa giỡn ... phần còn của ?

Phần còn của chỉ ôm chặt Daphne. Ôm chặt cô mãi mãi và bao giờ buông tay.

“Muộn . Em cần ngủ cho ngày mai.”

"Còn tra tấn nữa ?" cô hỏi nhẹ nhàng.

Tôi , nhưng thể dối. Sở hữu cơ thể của Daphne là cách duy nhất để xua đuổi những con quỷ của . Và nếu một cơ hội, thậm chí là cơ hội nhỏ nhất rằng tất cả những điều thể là sự thật, rằng thể một tương lai cho chúng ...

"Không ." cô thì thầm, và nép khi bế cô lên giường. Tôi đắp chăn cho cô , cẩn thận với những chiếc khuyên tai của cô . Tôi làm ầm ĩ hết mức thể cho đến khi còn gì để làm nữa. thể tự rời . Tôi trượt tay tấm chăn, vuốt ve nó hết đến khác, cảm nhận ấm của cô bên .

"Nằm với em nhé?" cô hỏi trong cơn ngái ngủ. Cô thật xinh , mềm mại và ấm áp giường, hấp dẫn và quyến rũ hơn bất cứ thứ gì khác. Đó là một ý tưởng tồi, nhưng thể từ chối. Tôi mệt mỏi vì chiến đấu. Không gì khác hơn là ôm cô chặt trong nhiều giờ.

"Đây là tiền lệ." lẩm bẩm khi trượt bên cạnh cô . Đôi chân mịn màng của cô quấn chân và sự cương cứng của làm căng tấm ga trải giường. Tôi nghiến răng, mong nó lắng xuống. Tôi thực sự chỉ ôm cô chắc thể chịu đựng cường độ quan hệ với cô một nữa ngay bây giờ . Nếu bắt đầu, chắc thể dừng . "Anh làm thế mỗi đêm." gầm gừ một cách thô lỗ.

thừa nhận lời cảnh báo của . "Anh là duy nhất thể khiến em ngủ." cô nhắc , thở dài sung sướng và dụi đầu cằm . Hơi thở của cô đều đặn ngay lập tức, khiến tự hỏi liệu đang sống trong cơn ác mộng giấc mơ nhất.

Loading...