"Thả ! Các rốt cuộc làm gì, ai sai khiến các đến
đây? Các điên !"
Bối Chỉ San ném ghế xe, chạy ngoài, đàn ông
bên cạnh cô, đóng cửa xe .
Chiếc xe lao nhanh .
Người đàn ông lấy một mảnh vải đen bịt mắt Bối Chỉ San.
Trong bóng tối mịt mờ, nỗi sợ hãi trong lòng Bối Chỉ San càng sâu sắc, cô
ngừng la hét chất vấn nhưng ai để ý đến cô.
Cuối cùng cô la mệt, đành ngậm miệng , trong khí u ám của chiếc xe,
nỗi sợ hãi trong lòng cô càng ngày càng sâu, hai tay đan , lòng bàn tay
đổ nhiều mồ hôi, trong lòng nghĩ qua vô khả năng.
Chẳng lẽ Ellis tên khốn đó vì tài sản của Bella mà giả vờ thả cô , phái bắt cô về?
Không thể nào, như chẳng là thừa thãi ?
Hơn nữa, chặn cô công khai đường, nếu xử lý chắc chắn sẽ
khác phát hiện.
Ellis sẽ mạo hiểm như .
ngoài Ellis, còn ai đang rình rập cô nữa?
Chiếc xe bao lâu thì dừng , Bối Chỉ San
khác kéo một cách thô bạo.
Mắt thấy, các giác quan khác càng nhạy bén, cô thấy tiếng mở cửa,
một luồng khí lạnh ập mặt, bước , cô cảm thấy
nổi da gà.
"Đây là ? Tại các đưa đến đây?"
Bối Chỉ San tiếp tục truy hỏi, nhưng dù cô la đến khản cả giọng
thì đáp cô vẫn là một sự im lặng.
Cô đẩy ghế, ghế cao, hai chân cô chạm
đất, hai tay trói ngược ghế.
"Khốn kiếp!" Bối Chỉ San ngừng giãy giụa, "Thả , các rốt
cuộc mục đích gì, nếu các tiền thể cho các !"
bất kể cô uy h.i.ế.p dụ dỗ, ai đáp lời cô.
,
Cô thử dùng chân dò tìm mép ghế để tự cứu, nhưng chạm
chất lỏng lạnh lẽo.
"A!" Bối Chỉ San hét lên, mồ hôi lạnh chảy dài trán,
lòng cô vô cùng hoảng sợ, giọng cũng trở nên run rẩy: "Đây là cái
gì? Các dám đối xử với như ! Đợi ngoài tuyệt đối sẽ tha cho
các !"
Cơ thể cô ngừng run rẩy, nước mắt cũng rơi xuống.
Trong tiếng chửi rủa và lóc điên cuồng của Bối Chỉ San, trong phòng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nguoi-chong-moi-cuoi-la-sep-cua-toi-thoi-nhiem-thinh-gia-hoa/chuong-1119-toi-co-the-noi-cho-cac-nguoi-moi-thu.html.]
xuất hiện tiếng bước chân.
"Là đưa đến đây? Anh là ai?" Bối Chỉ San ngẩng
đầu lên, cố gắng xuyên qua khe hở nhưng thấy gì cả.
Thịnh Gia Hòa lạnh lùng cô, gì.
Diệp Hàng mở miệng : "Cô tìm Ellis làm gì?"
Bối Chỉ San bây giờ quá sợ hãi, cộng thêm ít tiếp xúc với Diệp Hàng,
nhận giọng của .
Để bản trông quá yếu thế, cô buộc cố gắng
bình tĩnh , giả vờ ngây thơ : "Ellis là bố ,
thể đến tìm ông ?"
Bây giờ Bối Chỉ San ít nhất thể xác định những do Ellis
chỉ thị đến đối phó với cô, cô yên tâm hơn và cũng tự tin hơn
một chút.
"Nếu để bố các bắt đến đây, ông nhất định sẽ
tha cho các , nếu điều thì mau thả ."
Bối Chỉ San xong, thấy tiếng bước chân rõ ràng hơn, đang
về phía cô, lòng bàn tay cô ướt đẫm mồ hôi, nhưng cô chỉ thể
cố gắng giữ bình tĩnh.
Giây tiếp theo, cô cảm thấy một thứ gì đó lạnh lẽo đang liếm
má cô.
"A!" Bối Chỉ San run rẩy dữ dội, nhưng dám
cử động.
Cô hoảng sợ tột độ, như một sợi dây căng thẳng.
"Cái gì... Đây là cái gì? Các đừng làm bậy, nếu chỉ cần
cơ hội rời khỏi đây tuyệt đối sẽ tha cho các !"
Bất kể cô giả vờ mạnh mẽ đến , Diệp Hàng cũng để mắt,
lạnh lùng : "Đừng phí công vô ích, cho cô thêm một cơ hội để thành thật,
nếu thì khó liệu của thể giữ con rắn trong tay ."
Rắn?!
Máu trong cơ thể Bối Chỉ San lạnh toát, cơ thể run rẩy kiểm soát.
Diệp Hàng cho cô cơ hội do dự, trực tiếp : "Tôi đếm ngược ba
, nếu cô vẫn , thì tự chịu hậu quả của việc cứng miệng."
Anh lập tức bắt đầu đếm ngược.
Áp lực trong lòng Bối Chỉ San càng ngày càng lớn, cô cắn chặt
môi, phòng tuyến tâm lý sắp sụp đổ.
"Ra tay."
Nghe thấy tiếng , Bối Chỉ San thể chịu đựng nữa.
Cô thấy vẻ mặt và biểu cảm của đối phương, chỉ thể điên cuồng lắc đầu.
"Không! Các gì, đều thể cho các !"
,