Bánh sinh nhật của Ôn Tử Hiên 11 ngọn nến.
"Hãy ước một điều ." thì thầm.
Cậu bé nhắm mắt , khuôn mặt nhỏ bé trông nghiêm túc trong ánh nến, thổi tắt tất cả các ngọn nến trong một .
Tiếng vỗ tay vang lên trong phòng khách. Tô Thiến, bác sĩ Châu, luật sư Lâm và ông Trần vây quanh bàn, nụ nở môi.
"Mẹ," Ôn Tử Hiên kéo tay áo : "Con mở quà ?"
"Cắt bánh ." véo mũi bé: "Không thì kem sẽ chảy mất."
Nó ngoan ngoãn gật đầu, nhận lấy d.a.o cắt bánh đưa.
Trong một năm qua, nó cao lên nhiều, tóc cắt ngắn gọn gàng, khi một lúm đồng tiền nhỏ ở bên trái - giống hệt Tô Mộng.
Tô Thiến bên cạnh lau nước mắt: "Nó ngày càng giống chị gái."
Bác sĩ Châu lặng lẽ đưa cho cô khăn giấy, Ôn Tử Hiên với ánh mắt phức tạp.
Cuối cùng, cảnh sát thể tìm đủ bằng chứng để buộc tội Lam Thế Kiệt mưu sát Tô Mộng, nhưng một phần đoạn phim phục hồi từ camera hành trình cho thấy, quả thực một chiếc xe bám sát xe của Tô Mộng khi vụ việc xảy .
Tiếc là biển xe mờ, thể xác định .
Tuy nhiên, Lam Thế Kiệt vẫn tù vì tội gian lận tài chính và biển thủ công quỹ.
"Mẹ ơi!" Ôn Tử Hiên giơ hộp quà mà Tô Thiến tặng lên: "Xem !"
Đó là một bộ sách ảnh thiên văn bìa cứng, thứ mà từ lâu.
"Còn cái nữa!" Cậu mở quà của bác sĩ Châu, đó là một chiếc kính thiên văn cơ bản.
"Wow!" Mắt sáng như những ngôi : "Tối nay thể thấy chòm Andromeda ?"
Bác sĩ Châu xổm xuống để ngang tầm mắt với : "Nếu thời tiết thì thể."
Tôi họ tương tác với , lòng trào dâng một cảm giác ấm áp.
Bác sĩ Châu thực sự giữ lời hứa — thường xuyên đến thăm Ôn Tử Hiên, nhưng bao giờ can thiệp quá mức cách nuôi dạy con của .
"Mẹ, quà của ?"
Ôn Tử Hiên với ánh mắt đầy mong đợi.
Tôi mỉm bí ẩn, lấy một chiếc chìa khóa khỏi túi: "Ở ban công."
Cậu bé chạy đến, kéo rèm cửa .
Trên ban công, một chiếc kính thiên văn chuyên nghiệp lặng lẽ.
Tiếng hét của Ôn Tử Hiên gần như làm vỡ kính: "Aaaah! Mẹ ơi, con yêu !"
Cậu chạy về phía và lao vòng tay , suýt làm ngã.
"Cẩn thận một chút."
Tôi và xoa đầu thằng bé: "Tối nay chúng thể cùng ngắm ."
"Con sẽ chỉ cho chòm Tiên Nữ!"
Cậu bé hào hứng nhảy nhót: "Còn chòm Đại Hùng nữa! Còn... "
Chuông cửa đột nhiên reo lên.
"Con mở cửa!"
Ôn Tử Hiên nhảy nhót chạy đến cửa.
Qua kính bếp, thấy nụ của thằng bé đột nhiên đông cứng .
"Ai ?" Tôi lau tay , sững tại chỗ.
Lam Thế Kiệt ở cửa, râu ria xồm xoàm, bộ vest nhăn nheo, tay cầm một hộp quà nhỏ.
"Tử Hiên..." Giọng khàn khàn: "Chúc mừng sinh nhật."
Ôn Tử Hiên lùi một bước, va chân .
Tôi đỡ vai bé: "Sao ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ngoi-sao-sang-nhat/chuong-17.html.]
"Được bảo lãnh." Mắt Lam Thế Kiệt đỏ ngầu: "Tôi... gặp con trai."
"Thằng bé con trai ." Tôi lạnh lùng .
Lam Thế Kiệt khổ: "Nuôi nó bao nhiêu năm..."
"Lợi dụng nó bao nhiêu năm." Tôi sửa : "Xin ."
"Tĩnh Đàn..." Anh bước tới một bước: "Tôi còn đường nào khác... Họ đóng băng tất cả các tài khoản của ..."
"Vậy thì ?"
"Tiền nuôi con của Tử Hiên..." Anh l.i.ế.m môi khô nứt: "Có thể..."
Tôi thể tin tai : "Anh đến để đòi tiền?"
"Chỉ là mượn thôi! Khi thành công..."
"Cút ."
Giọng lớn, nhưng từng từ như băng giá.
Tử Hiên nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Cha... cha ."
Lam Thế Kiệt biến sắc: "Cả con cũng..."
"Cha làm nhiều ." Tử Hiên nhỏ nhưng kiên quyết: "Con thích cha."
Hộp quà của Lam Thế Kiệt rơi xuống đất, phát tiếng vỡ lách cách.
"Tôi sẽ ."
Anh lưng và một cách hung dữ.
"Không, sẽ ."
Bác sĩ Châu lưng chúng từ khi nào: "Nếu , sẽ xin lệnh cấm."
Lam Thế Kiệt , , cuối cùng lảo đảo bỏ .
Đóng cửa , phòng khách chìm trong im lặng.
"Không ." Tôi vỗ nhẹ lưng Ôn Tử Hiên: "Đi chơi kính viễn vọng ."
Cậu bé do dự một lát: "Mẹ... buồn ?"
"Không." Tôi hôn lên trán : "Có con ở đây, hạnh phúc."
Câu đó là sự thật.
Trong một năm qua, bao giờ hối hận về quyết định nhận nuôi Ôn Tử Hiên.
Buổi tối, khách khứa về hết.
Ôn Tử Hiên ban công, chăm chú quan sát bầu trời đêm qua kính viễn vọng.
"Mẹ ơi! Mau đến xem ! Chòm Andromeda quá!"
Tôi đến, cúi xuống qua ống kính.
Những đám mây mờ ảo lấp lánh trong tầm , như một đám sương mù bạc.
"Rất ." Tôi thì thầm.
"Mẹ khi c.h.ế.t sẽ biến thành ngôi ." Ôn Tử Hiên đột nhiên : "Vậy ruột của con là ngôi nào?"
"Tôi cảm thấy cổ họng nghẹn : "Ngôi sáng nhất."
Cậu bé gật đầu, tiếp tục quan sát bầu trời đầy , khuôn mặt nhỏ bé trông đặc biệt thanh thản ánh trăng.
"Mẹ ơi," một lát , bé : "Con trở thành nhà thiên văn học."
"Tốt lắm," mỉm : "Mẹ ủng hộ con."
"Con còn giúp những đứa trẻ nhà," bé nghiêm túc bổ sung: "Giống như giúp con ."
Mắt ướt đẫm: "Con là một đứa trẻ bụng."
Cậu bé e thẹn, dựa .
Gió đêm nhẹ nhàng thổi, mang theo ấm của đầu hè.