Sau khi vết thương băng bó, đồ đạc trong phòng cũng thuộc hạ dọn .
Hôm nay, khi ở bên ngoài, Hướng Vân Phong Cố Duy Nhất cả ngày ăn gì.
"Đi, chuẩn chút đồ ăn mang lên."
Người hầu lời xuống, nhanh mang lên nhiều thức ăn thịnh soạn.
Cố Duy Nhất tựa giường, mặt tái nhợt, lúc cũng còn sức để giãy giụa nữa.
Cô lập tức cảnh giác mặt , rõ ràng là sợ bên trong thêm thứ gì đó.
Hướng Vân Phong mím môi, nhàn nhạt : "Yên tâm, trong những thức ăn gì cả, nếu còn cô sảy thai, chỉ cần để bác sĩ Diệp tiêm cho cô một mũi là , hà tất vòng vo nhiều như ?
Dù bây giờ cô rõ tâm tư của ."
Cố Duy Nhất hít sâu một , cũng đúng là đạo lý .
Cô cả ngày ăn gì, bản cũng khó chịu.
Đặc biệt cô còn thương và chảy nhiều m.á.u như .
Nếu chút sức lực nào, thì cô trốn thoát càng thể.
Nghĩ đến đây, Cố Duy Nhất mới đưa tay chuẩn ăn.
Hướng Vân Phong còn tự đút cho cô, nhưng nghĩ đến thái độ của cô đối với hiện tại, liền sang với hầu: "Cô đút cho cô Cố ăn." "Vâng."
Hướng Vân Phong cuối cùng Cố Duy Nhất một cái, xoay rời , để nhiều thuộc hạ hơn ở đây trông chừng.
Sau , Cố Duy Nhất , trốn thoát thật sự khó.
Không chỉ nhiều trông coi bên ngoài cửa, mà ngay cả ban công và cửa sổ bịt kín bên cũng mấy phiên canh gác.
Mấy ngày tiếp theo, Cố Duy Nhất đều hợp tác ăn uống đúng giờ, phục hồi thể lực.
Chỉ là tâm trạng của cô ngày càng u uất, chỉ cảm thấy khí trong căn phòng rộng lớn cũng trở nên loãng hơn nhiều.
Vào bữa ăn ngày hôm đó, Cố Duy Nhất ăn xong, đột nhiên giơ tay kéo tay áo của hầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ngay-kham-thai-bach-nguyet-quang-cua-anh-ve-nuoc-co-duy-nhat-pho-canh-than/chuong-583-mua-chuoc-nguoi-hau.html.]
"Cô điện thoại ?"
Người hầu ngẩn , lắc đầu, "Ông Hướng lệnh chúng sử dụng điện thoại."
Cố Duy Nhất nắm c.h.ặ.t t.a.y hầu, cầu xin: "Làm ơn giúp báo cảnh sát ? Cứ giam cầm ở đây."
Người hầu giật , do dự : "Cô Cố, tình trạng tinh thần của cô gần đây lắm, nhưng dù nữa, ông Hướng coi trọng cô, ông yêu cô như , cô cần làm tuyệt tình như chứ?"
Nghe , Cố Duy Nhất đau khổ lắc đầu, nước mắt lập tức chảy xuống.
Hướng Vân Phong đối với cô căn bản là yêu, mà chỉ là sự chiếm hữu ích kỷ.
Cố Duy Nhất hít hít mũi, nén nước mắt.
Cô nhận , hầu do dự như là vì dám đắc tội
Hướng Vân Phong.
Cố Duy Nhất nghĩ một lát, đổi lời: "Vậy cô thể giúp nhắn lời cho
Hướng Vân Thư ? Chính là em gái của Hướng Vân Phong, cô sẽ đến cứu ngoài. Sau khi rời thuận lợi, nhất định sẽ cho cô lợi ích."
Lợi ích? Người hầu Cố Duy Nhất, chút động lòng.
Cô , Cố Duy Nhất chính là nhà thiết kế nổi tiếng Tinh Diệp Thạch.
Đã là Tinh Diệp Thạch, chắc chắn nhiều tài sản và đồ chứ?
Mắt hầu đảo qua đảo , hạ giọng : "Cô Cố, giúp cô làm chuyện nguy hiểm như , đợi đến khi thành công mới lợi ích, cô như quá thành ý ."
Cố Duy Nhất ngẩn , hầu ý gì.
cô bây giờ điện thoại, căn bản thể lấy tiền .
"Cô cũng bây giờ khống chế, gì cả, cô tiền, cũng ngoài mới thể cho cô."
Người hầu , "Không nhất thiết là tiền mặt, chỉ cần là đồ giá trị, đều ."
Nói , cô liền chăm chú chằm chằm sợi dây chuyền cổ Cố Duy Nhất.