Ngày hôm , Cố Duy Nhất mơ màng mở mắt, thấy một mảng trần nhà trắng xóa.
Mùi t.h.u.ố.c khử trùng nồng nặc xộc mũi khiến cô nhanh chóng tỉnh táo.
Cô đang ở bệnh viện !?
Cố Duy Nhất định dậy, liền cảm thấy chăn đè chặt.
Cô đầu , lập tức giật .
Chỉ thấy Phó Cảnh Thần đang gục đầu ngủ say bên giường cô, đôi mắt nhắm nghiền còn quầng thâm rõ rệt.
Sao ở đây?
Trong lòng Cố Duy Nhất thoáng qua một khoảnh khắc nghi hoặc, nhưng vẫn vô thức hít thở nhẹ nhàng, kìm mà im lặng, chăm chú khuôn mặt tuấn tú của .
Lần cuối cùng cô gần như , dường như lâu .
lúc Cố Duy Nhất đang thất thần, y tá đẩy cửa bước , ngạc nhiên : "Cô tỉnh ?"
Cố Duy Nhất vội vàng đưa ngón tay lên môi, hiệu cho y tá nhỏ : "Anh đang ngủ."
Y tá mỉm , đến phía bên giường bệnh, tháo kim truyền dịch cho Cố Duy Nhất, hạ giọng : "Hai tình cảm thật ."
Cô Phó Cảnh Thần vẫn đang ngủ, trong mắt chút phấn khích,
"Tôi cho cô , chồng cô từ chiều tối hôm qua đến giờ, vẫn luôn ở bên cô, rời nửa bước, lo lắng cho cô lắm. Lát nữa tỉnh dậy thấy cô khỏe mạnh, chắc chắn sẽ vui."
Cố Duy Nhất tự nhiên mím môi, nhận y tá hiểu lầm mối quan hệ của họ.
Nói chính xác hơn, cô và Phó Cảnh Thần ly hôn từ lâu, còn bất kỳ mối quan hệ nào.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô chút thoải mái, ngay cả ánh mắt Phó
Cảnh Thần cũng trở nên ảm đạm hơn nhiều.
Đợi y tá rời , Cố Duy Nhất Phó Cảnh Thần thêm một lúc, suy nghĩ một lát, vẫn quyết định rời sớm.
Nếu Phó Cảnh Thần tỉnh dậy, cô đối mặt với như thế nào.
Nghĩ đến đây, Cố Duy Nhất liền nhẹ nhàng kéo chăn , chuẩn từ phía bên xuống giường.
chân cô chạm đất, cổ tay một lực mạnh từ phía nắm chặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ngay-kham-thai-bach-nguyet-quang-cua-anh-ve-nuoc-co-duy-nhat-pho-canh-than/chuong-322-dua-be-phai-lam-sao.html.]
"Em tỉnh ?"
Phía , giọng trầm thấp của Phó Cảnh Thần vang lên.
Cố Duy Nhất lập tức dừng , hiểu chút chột .
Cô đầu , nhẹ giọng đáp: "Ừm, em tỉnh ."
Phó Cảnh Thần buông tay, tư thế của cô, nghi ngờ nheo mắt : "Em xuống giường làm gì?"
Cố Duy Nhất đầu liếc một cái, chút ấp úng: "Em, em chỉ là vệ sinh..."
Phó Cảnh Thần lập tức thấu tâm tư của cô, vui : "Cố
Duy Nhất, em lén lút bỏ ? Nếu tỉnh dậy, em từ biệt mà ."
Lời chính xác đ.â.m trúng ý định của Cố Duy Nhất, cô âm thầm c.ắ.n răng, dứt khoát lấy tinh thần, hùng hồn : "Cái gì mà lén lút bỏ ? Em cũng làm phiền nghỉ ngơi. Hơn nữa, em chuyện gì lớn, về nhà nghỉ ngơi là ."
Thấy cô như , trong lồng n.g.ự.c Phó Cảnh Thần vẫn kìm dâng trào sự tức giận.
Anh hít một thật sâu, cố gắng kiềm chế cảm xúc, để quá bốc đồng mặt cô.
"Em cứ yên, về nhà nghỉ ngơi cũng , sẽ gọi bác sĩ đến kiểm tra cho em một lượt, xác nhận thể xuất viện , sẽ đưa em về."
Giọng Phó Cảnh Thần trầm nhưng dịu dàng, kiên nhẫn .
Trong lòng Cố Duy Nhất giật thót, ánh mắt bắt đầu né tránh.
Nếu để bác sĩ đến kiểm tra, chuyện cô m.a.n.g t.h.a.i chẳng sẽ dễ lộ ?
Cố Duy Nhất tạm thời vẫn để Phó Cảnh Thần chuyện mang thai, cứng rắn : "Em , cần kiểm tra."
Nhìn bộ dạng của cô, Phó Cảnh Thần làm còn hiểu.
Cô rõ ràng là đang cố tình giấu giếm !
"Cố Duy Nhất, em mặt đầy chột , đang giấu chuyện gì ?" Phó Cảnh Thần sự thật, nhưng vẫn đợi cô chủ động .
Cố Duy Nhất căn bản dám mắt Phó Cảnh Thần: "Không ...
...Chúng ly hôn , vẫn là đừng tiếp tục dây dưa, cắt đứt sẽ hơn."
Nghe , Phó Cảnh Thần nổi giận, nghiến răng nghiến lợi khàn giọng chất vấn: "Cố Duy Nhất, em nhất định cắt đứt với ? Em nghĩ đến đứa bé làm ?!"