Lời  khiến sắc mặt Lâm Lị Lị  chút khó coi, cô  động đậy môi, đấu tranh : ", nhưng Cảnh Thần luôn  chịu chạm  em! Anh   chạm  em, em lấy   một đứa con chứ?" Việc đến nay vẫn   quan hệ  mật với Phó Cảnh Thần, gần như là nỗi sỉ nhục của Lâm Lị Lị. Cô  vẫn  từng nghĩ,  đời    đàn ông   vẻ quyến rũ của cô  thu hút! Chẳng lẽ Phó Cảnh Thần   ham  sinh lý,  càng  cần tìm phụ nữ để giải tỏa ?
Cô   xong, ông Lâm kinh ngạc trợn tròn mắt, khó tin hỏi : "Sao  thể chứ? Sao    đàn ông  chạm   phụ nữ  yêu?" Chuyện  thực sự quá bất thường! Nói một cách khách quan, Lâm Lị Lị  nhan sắc  nhan sắc,   hình   hình, Phó Cảnh Thần là đàn ông, Lâm Lị Lị ở bên cạnh   lâu như ,     thể   chút ý nghĩ lệch lạc nào?
Lâm Lị Lị lộ vẻ chột , ấp úng : "Đó là vì...  thời gian em  về nước, cơ thể yếu ớt, cho nên, Cảnh Thần vì chăm sóc em, mới ..." Nghe đến đây, ông Lâm  thở phào nhẹ nhõm. Phó Cảnh Thần  lẽ thực sự quan tâm Lâm Lị Lị, nếu  cũng sẽ  kiềm chế dục vọng của  vì lo lắng cho cơ thể cô .
Ông Lâm nghiêm khắc : "Tuy Phó Cảnh Thần đang quan tâm con, nhưng, Lị Lị, con cũng  nắm bắt cơ hội, nhanh chóng chiếm  Phó Cảnh Thần, chỉ cần nhanh chóng kết hôn với Phó Cảnh Thần, sinh hạ  thừa kế của Tập đoàn Hoàn Cầu, con mới  thể củng cố địa vị!" Bà Lâm cũng vội vàng phụ họa, bà nắm lấy tay Lâm Lị Lị, " , Lị Lị, con  nhanh lên, cả nhà họ Lâm chúng , đều trông cậy  con dựa  Phó Cảnh Thần đó." Lâm Lị Lị lúc    rơi  sự bối rối, "... em    làm ..." Phó Cảnh Thần  giống như những  đàn ông bình thường dễ dàng đối phó.
Không lâu , ông Lâm  nghĩ  một cách. Thế là, cả nhà bắt đầu âm mưu bàn bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ngay-kham-thai-bach-nguyet-quang-cua-anh-ve-nuoc-co-duy-nhat-pho-canh-than/chuong-180-am-muu-nha-ho-lam.html.]
Phó Cảnh Thần     gì về cuộc đối thoại của nhà họ Lâm. Anh vội vàng rời , là vì nhận  tin tức Cố Duy Nhất sắp xuất viện. Anh đến bệnh viện trong thời gian ngắn nhất,  đẩy cửa phòng bệnh , quả nhiên thấy Cố Duy Nhất đang thu dọn đồ đạc  . "Cố Duy Nhất, em đang làm gì ?!"
Phó Cảnh Thần bước tới, trực tiếp giật lấy quần áo trong tay cô ném xuống giường bệnh, quát lớn: "Bây giờ em xuất viện, là  màng đến sự an  của cơ thể ! Bác sĩ đều  , em bây giờ cần  nghỉ ngơi cho !" Anh cũng đang gấp gáp, vốn   hung dữ với Cố Duy Nhất  lúc , cô còn đang  thương... Cố Duy Nhất     thấy  dù chỉ một cái, cô mặt  cảm xúc cầm  chiếc áo đó, tự  bỏ  túi. Trước đây, Phó Cảnh Thần đối xử với  như , cô còn sẽ cảm thấy  đang quan tâm .   khi trải qua chuyện  bắt cóc, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy vô cùng châm biếm.
Cô  mỉa mai,  với giọng điệu mỉa mai: "Phó Cảnh Thần,   thèm quan tâm đến mạng sống của , bây giờ  đến quan tâm đến cơ thể , chính   thấy mâu thuẫn và nực  ?" Nghe thấy giọng  lạnh lùng  của cô, Phó Cảnh Thần nhận , Cố Duy Nhất đang để bụng chuyện lúc đó  chọn Lâm Lị Lị mà  chọn cô.
Phó Cảnh Thần , chuyện  chắc chắn sẽ làm Cố Duy Nhất đau lòng, nhưng  cũng  còn cách nào khác! Lâm Lị Lị  ơn cứu mạng với ,  đương nhiên  thể mặc kệ sự an nguy của Lâm Lị Lị. Hơn nữa lúc đó tình hình khẩn cấp, bọn côn đồ  kề d.a.o  cổ Lâm Lị Lị , nếu   nhanh chóng đưa  lựa chọn, chắc chắn sẽ  một mạng  gặp nguy hiểm.
Phó Cảnh Thần tự cho rằng   chọn sai, nhưng  vẫn cảm thấy   với Cố Duy Nhất. Lúc , thái độ lạnh nhạt của Cố Duy Nhất càng khiến   chút khó chịu. Anh hít sâu một , đột nhiên  ý  thành thật thổ lộ. Anh  giải thích rõ ràng với Cố Duy Nhất về ân cứu mạng năm đó. "Duy Nhất, em   , sở dĩ  chọn Lị Lị,   vì lý do nào khác, mà là vì..."