NGẮM EM TRONG MÀN ĐÊM - CHƯƠNG 5: Ánh Mắt Chiếm Hữu

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-11 11:27:16
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 5: Ánh Mắt Chiếm Hữu

Buổi chiều hôm , Nhã Lam tranh thủ đưa bé con của Trình Duy Thâm vườn dạo chơi.

Gió nhẹ, nắng vàng, khung cảnh như bình yên tuyệt đối.

, từ ban công tầng hai, Duy Thâm chẳng cảm thấy yên bình chút nào.

Anh quan sát cô – phụ nữ khiến mất kiểm soát mỗi đêm… giờ đây đang tươi, ánh mắt dịu dàng như ánh mặt trời, nhưng trao cho một khác.

Là quản gia mới – trai trẻ, cao ráo, lịch sự, đang cúi nhặt quả bóng đưa cho bé và tiện thể… thiện với Nhã Lam.

Ánh mắt , nụ … khiến lòng Trình Duy Thâm nóng ran.

Anh vốn ghét cảm giác mất kiểm soát, ghét sự khó chịu khi thấy cô mật dù chỉ là một câu xã giao với đàn ông khác.

Ly rượu tay khẽ nghiêng, nhưng vẫn im, ánh mắt tối , môi mím chặt.

Tối hôm đó, khi Nhã Lam đặt con trai ngủ xong, cô bước khỏi phòng thì thấy tựa lưng tường hành lang, tay đút túi quần, ánh thẳng tắp cô.

“Anh… ở đây?” – cô bối rối.

Duy Thâm tiến một bước, gì, chỉ lâu.

Rồi đột ngột kéo cô sát lòng, siết chặt đến mức cô thể động đậy.

“Chiều nay em với nhiều.” – giọng trầm hẳn, thở nóng rực phả bên tai cô.

“Anh… để ý ?” – cô ngạc nhiên hỏi.

“Em nghĩ thấy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ngam-em-trong-man-dem/chuong-5-anh-mat-chiem-huu.html.]

“Chỉ là trò chuyện thôi…” – cô giải thích, nhưng tim đập nhanh hơn khi bàn tay trượt dọc lưng cô, siết lấy eo.

“Anh thích.” – khẽ , giọng khàn đặc. “Từ nay đừng như thế với ai khác. Đừng ai bằng đôi mắt dịu dàng đó… ngoài .”

Khoảnh khắc , cô kịp phản ứng thì cúi xuống, môi phủ lên môi cô một nụ hôn chiếm hữu đầy khao khát.

Không dịu dàng… mà là tham lam, sâu và đầy ham .

Anh ép cô lùi dần về phía tường, hai tay giữ chặt lấy gương mặt cô, nhấn nhá từng cái hôn như để tuyên bố:

“Em là của . Duy nhất của .”

Nhã Lam rên nhẹ khi luồn một tay gáy, một tay trượt xuống hông cô, khiến cách giữa hai biến mất .

“Duy Thâm…” – cô run giọng, nhưng đẩy .

“Gọi tên … chỉ em mới quyền.” – thì thầm, hôn xuống cổ cô, để những dấu vết mờ ám.

Từng đợt sóng cảm xúc dâng trào, cô mềm nhũn trong vòng tay .

“Anh đang ghen… đúng ?” – cô khẽ hỏi, giọng pha lẫn run rẩy và ngọt ngào.

“Phải.” – gằn giọng, hề phủ nhận. “Và em nhớ điều … em là của .”

Đêm , Duy Thâm để cô về phòng .

Anh ôm cô ngay tại phòng khách, ghế sofa dài – nơi chỉ còn bóng tối, tiếng thở dốc và những tiếng rên rỉ ngọt ngào vang lên.

Anh yêu cô một cách cuồng nhiệt – chỉ vì khao khát, mà vì cơn ghen khiến thể kiềm chế thêm nữa.

Loading...