Tiếng trống lớp vang lên, Quốc Hy và Bảo Đăng cùng sải bước hàng cây. Bảo Đăng liếc Quốc Hy mờ ám.
- Cái áo của thầy ? Có cần nhờ cô Thúy sửa giúp ?
Quốc Hy liếc , đáp gọn.
- Không cần.
Bảo Đăng xòa, tiếp tục hỏi.
- Vậy chuyện hôm qua thì ? Thầy dự định gì ?
Quốc Hy nhạt, thản nhiên đáp.
- Thầy sợ làm gì trò cưng của thầy ?
Bảo Đăng bật giả lả.
- Làm gì . Chỉ là thấy Tiêu Hà thật sự cố ý.
Quốc Hy khẽ gật đầu.
- Tôi .
Câu gọn lỏn nhưng giọng điệu mang ý trách móc.
Bảo Đăng , khẽ , im lặng cùng bước lên cầu thang.
Giờ chơi, Tiêu Hà cùng Trúc Quỳnh chân cầu thang, mắt dáo dác tìm bóng dáng quen thuộc. Tiêu Hà khẽ kéo tay cô bạn.
- Không thấy thầy … khi nào thầy về ?
Trúc Quỳnh kịp trả lời thì từ phía xa, Phương Ny huơ tay lia lịa.
- Này! Thầy xuống căn-tin đấy! Mau lên!
Cả hai kịp mừng thì Gia Hưng đột ngột xuất hiện, chắn ngang mặt.
- Tiêu Hà, hôm qua Long đại ca tìm em gây sự?
Tiêu Hà cau mày, cố giữ phép lịch sự.
- Cũng gì ạ!
Gia Hưng vẫn buông tha, giọng pha chút quan tâm thái quá.
- Em cẩn thận đấy, dây mấy đó .
Tiêu Hà liếc sang phía Phương Ny đang vẫy tay điên cuồng thì lòng như lửa đốt.
- Vâng ạ, đừng lo!
- Nếu cần giúp gì thì...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-54-ke-hoach-di-xin-loi-2.html.]
- Biết , mãi! – Tiêu Hà sốt rột, buộc miệng quát.
Nói xong cô chợt nhận thất lễ, vội cúi đầu.
- Xin... xin , em chút việc, đây!
Rồi cô kéo tay Trúc Quỳnh chạy về phía Phương Ny. Trúc Quỳnh cố ngoái Gia Hưng, giải thích.
- Anh đừng để tâm, hôm nay bạn tâm tình , nên bất .
Gia Hưng gật đầu, mắt dõi theo bóng hai cô gái khuất dần.
Dưới căn-tin, ba cô gái nấp bức tường gần quầy đồ uống, len lén thò đầu quan sát. Quốc Hy đang chọn món, dáng vẻ ung dung.
- Kìa, thầy sắp ! - Phương Ny thì thầm.
- Đến lúc trận ! - Trúc Quỳnh vỗ vai Tiêu Hà.
Tiêu Hà gật đầu, nhưng bước lên một bước, mặt mày cô liền tái mét.
- Hay là để lúc khác ...
Tiêu Hà lưng định bỏ chạy, nhưng hai cô bạn túm cô , đẩy cô phía . Lực đẩy khá mạnh khiến Tiêu Hà suýt thì ngã cắm đầu. Quốc Hy từ trong bước , ánh mắt sững khi thấy Tiêu Hà loạng choạng ngay mặt .
Cô luống cuống thẳng dậy, gượng.
- Em... em chào thầy!
Quốc Hy gật đầu, gì. Tiêu Hà hít một , hai tay siết chặt.
- Em... em chuyện với thầy...
Lời đến miệng bỗng nghẹn , cô , tim đập loạn, hiểu buột miệng chỉ chai nước trong tay , .
- Em khát nước... thầy cho em chai nước đó ạ?
Bầu khí trở nên im lặng. Trúc Quỳnh và Phương Ny bức tường đồng loạt ôm trán.
Quốc Hy ngạc nhiên, mặt như thể cô là sinh vật lạ, nhưng cũng đưa chai nước cho cô.
Tiêu Hà chụp lấy, mặt đỏ bừng.
- Cảm... cảm ơn thầy!
Nói xong, cô vội lưng chạy thẳng. Quốc Hy theo bóng lưng cô, mỗi khẽ nhếch lên như .
Lúc , Bảo Đăng từ căn-tin bước , tò mò hỏi.
- Em ?
Quốc Hy chỉ nhàn nhạt đáp.
- Khát nước.