Thục Quyên tiến gần, nhẹ nhàng vỗ vai con trai.
- Ba con, ông vốn giỏi bày tỏ tình cảm. những gì ông làm đều vì cho con thôi.
- Con . , vì con chọn làm giáo viên ? – Quốc Hy sang , trong mắt đầy sự chân thành.
Thục Quyên im lặng chờ đợi. Quốc Hy xa xăm, chậm rãi kể :
- Khi còn học đại học, con từng tham gia một chương trình dạy học cho trẻ em nghèo. Nhìn những đứa trẻ , con nhận giáo dục thể đổi cuộc đời của một con . Con trở thành một thể giúp đỡ khác tìm thấy con đường của họ.
Thục Quyên lặng . Bà từng con trai về điều . Quốc Hy vẫn là một đứa con ngoan, nhưng bao giờ bày tỏ với bà những suy nghĩ sâu xa như .
- Vậy nên… con âm thầm học song song thêm một ngành khác, là chuyên ngành Toán học. – Quốc Hy tiếp. – Ban đầu con chỉ định học để thử thách bản , nhưng càng học, con càng cảm thấy yêu thích. Con còn đăng ký các khóa đào tạo giảng dạy trong chương trình liên kết của trường để lấy chứng chỉ giảng dạy quốc tế. Vì , con cố gắng thành tất cả điều kiện để nó khi nghiệp.
Thục Quyên vẫn hết bất ngờ. Bao năm qua, bà luôn nghĩ Quốc Hy thuận theo ý ba mà học kinh doanh, từng phản kháng tỏ khó chịu. hóa , trong âm thầm, con trai bà tự hoạch định cho một con đường khác.
Bà con trai một lúc lâu, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả - tự hào, xót xa. Cuối cùng, bà khẽ mỉm , đặt tay lên tay , dịu dàng .
- Nếu đó thật sự là điều con , sẽ ủng hộ con. con cũng chuẩn tinh thần, con đường dẽ dàng .
- Con . con sẽ cố gắng. – Quốc Hy gật đầu.
- Mẹ sẽ chuyện với ba con. con cũng hứa với , dù thế nào cũng để bản quá cực khổ, ? – Thục Quyên con trai bằng ánh mắt dịu dàng.
- Con hứa. – Quốc Hy mỉm , lòng cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
Vì lệnh múi giờ nên cả đêm Quốc Hy ngủ . Mãi đến gần sáng mới thể chợp mắt, và khi tỉnh giấc thì gần chín giờ.
- Con dậy ? Tối qua ngủ ngon ? – Thục Quyên hỏi ngay khi thấy bước xuống cầu thang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-4-thuyet-phuc-2.html.]
- Cũng ạ. Tại lệch múi giờ nên con quen. – Quốc Hy đáp. - Ba đến công ty ạ?
Thục Quyên khẽ , gật đầu giục phòng bếp ăn sáng.
Mới ăn vài muỗng súp, Quốc Hy tiếng trò chuyện rộn ràng ngoài phòng khách. Anh đặt muỗng xuống, bước xem.
Một đàn ông mặc bộ vest xanh đen, dáng dấp cao ráo, gương mặt điển trai đang nơi bậc thềm. Nhận dáng quen thuộc , Quốc Hy liền reo lên.
- Anh hai!
Nghe tiếng em trai, Quốc Vinh . Anh nhanh chóng đưa mấy túi đồ cho hầu bước tới chỗ Quốc Hy.
Hai em ôm chầm lấy , vẻ mặt rạng rỡ.
- Em về lúc nào ? – Quốc Vinh hỏi, mắt vẫn rời khỏi em trai.
- Mới chiều qua thôi. Còn thì ? Mới về ? – Quốc Hy tò mò.
- Anh mới công tác. Nếu em về, sắp xếp về sớm đón em . – Giọng chút tiếc nuối.
- Mới mấy năm mà em trông lớn hẳn, dáng đàn ông quá đấy chứ. – Quốc Vinh nheo mắt, bóp cằm đánh giá.
- Anh thật là… lẽ đây em dáng phụ nữ chắc? – Quốc Hy bật , vỗ vai một cái.
Cả hai cùng vui vẻ. Thục Quyên tiến , nhẹ nhàng với Quốc Vinh.
- Con ăn uống gì ? Nếu thì lên tắm rửa đồ, xuống ăn với em con luôn cho vui.
- Vâng ạ. Con liền đây. – Quốc Vinh vui vẻ đáp.