Mr.Bin - Chương 3: Giam Giữ Để Yêu – Hay Để Trừng Phạt?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-07 07:49:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3: Giam Giữ Để Yêu – Hay Để Trừng Phạt?

Buổi sáng hôm , Ngọc Kha tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ.

Mùi gỗ sồi thơm nhè nhẹ, tấm rèm cửa trắng muốt đung đưa theo gió, và trần nhà là một chiếc đèn chùm pha lê đắt tiền – nơi là nơi cô ngủ tối qua.

Cô lập tức dậy, nhưng cơ thể mềm nhũn lạ thường.

Trên cô, là chiếc áo sơ mi nam rộng, cổ áo mở bung ba nút, để lộ làn da trắng ngần vương chút vết đỏ như đánh dấu. Ngực cô phập phồng, tim đập thình thịch.

— “Cô tỉnh .”

Giọng quen thuộc vang lên lưng. Cô xoay – là Dương Thế Phong.

Anh dựa khung cửa, áo sơ mi trắng cũng mở vài nút, tay cầm ly cà phê, ánh mắt cô đầy phức tạp.

— “Anh làm gì ?” – cô nghiến răng hỏi, tay nắm chặt ga giường.

Phong nhếch môi, bước gần. Một tay chống lên đầu giường, cúi xuống sát mặt cô.

— “Chẳng cô cũng để mặc ôm cả đêm ? Chúng quen đến … ngủ một đêm thì là gì?”

— “Anh…” – Cô đỏ mặt, giận ngượng, nhưng cũng … hoang mang.

Bởi vì – ký ức đêm qua mơ hồ tràn về.

Cô nhớ… khi rời khỏi quán bar, một nhóm côn đồ phục kích. Giữa lúc cô thương và choáng váng, Phong xuất hiện. Anh nhiều, chỉ siết lấy eo cô, bế cô lên xe và phóng .

Rồi trong cơn mê, cô cảm nhận tay vuốt tóc , giọng thì thầm bên tai:

— “Kha, mất em một … Anh sẽ để em biến mất thêm nữa.”

Ngọc Kha trở thực tại, ánh mắt cô sắc lạnh.

— “Anh giữ đây để làm gì? Chơi trò bắt cóc?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mrbin/chuong-3-giam-giu-de-yeu-hay-de-trung-phat.html.]

— “Không.” – Phong cúi sát hơn, thở phả lên môi cô. – “Tôi giữ em… vì em là của .”

Không đợi cô phản ứng, cúi xuống, môi chạm môi cô.

Nụ hôn ban đầu mang vị ngọt của ký ức – nhanh chóng biến thành sự chiếm đoạt điên cuồng. Cô vùng vẫy, tay đ.ấ.m n.g.ự.c , nhưng càng giãy, càng siết chặt.

— “Anh điên ?!”

— “Ừ. Anh điên vì em.”

Tay trượt xuống vai cô, kéo chiếc áo sơ mi trễ xuống, để lộ làn da mềm mại từng thuộc về từng khiến phát cuồng.

mặt , nhưng tim cô run lên dữ dội.

— “Em còn yêu , Kha?” – Phong khàn giọng, môi lướt dọc cổ cô.

Ngọc Kha cắn môi.

Yêu ư?

Làm cô quên kẻ từng đẩy cô xuống hố sâu?

cơ thể cô… phản ứng .

Rồi cô vung tay tát mạnh mặt .

Chát!

— “Đừng nghĩ còn thể khiến mềm lòng.” – Cô thở dốc, môi run – “Cơ thể phản bội , nhưng trái tim thì .”

Phong giận. Anh chỉ đưa tay chạm má – nơi còn dấu tay cô – khẽ .

— “Được. Anh sẽ chờ đến khi cả trái tim em cũng . nhớ lấy…” – ánh mắt sắc như d.a.o – “Ngoài , đừng để bất cứ thằng đàn ông nào chạm em. Nếu đảm bảo sẽ còn lý trí .”

Anh dậy, chỉnh cổ áo, rời , để đó – tim đập loạn, thở hỗn loạn và lòng… dậy sóng.

Loading...