Mỗi Năm Đều Có Tiểu An Bên Cạnh - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-23 14:40:59
Lượt xem: 287

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, cứu , còn đưa về nhà sống.

Tôi cứ nghĩ nhà Thẩm Hoài cũng tồi tàn và bừa bộn như nhà .

Thế nhưng ngờ, nhà hề bừa bộn, đồ đạc còn ít đến đáng thương.

Trống trải đến mức giống nhà ở.

Tôi tò mò ngó chỗ , ngó chỗ , lúng túng vặn vặn vạt áo.

"Em tên gì?" Anh hỏi .

"Tiểu An."

"Người lớn trong nhà em ?"

Tôi cúi đầu, gì.

Tôi thấy hung dữ, mới thở phào nhẹ nhõm.

Mãi lâu , chỉ một bàn đầy đồ ăn thức uống : "Tiểu An, mời em ăn nhé, khi em ăn no thì giúp làm một việc ?"

Tôi ngẩng đầu, gật lia lịa.

Mùi thức ăn thơm lừng khiến mất hết lý trí, chẳng còn bận tâm Thẩm Hoài giúp việc gì nữa.

Ăn no uống đủ xong, dỡ bỏ cảnh giác.

Anh trai lạnh lùng.

Anh trai đúng là ấm áp đến tận ruột gan!

Tôi quệt quệt cái miệng nhỏ, toe toét : "Anh ơi, , lớn lên em gả cho nhé!"

Nghe , lập tức sặc.

Anh ho một lúc lâu, ho đến mức mặt và cổ đều đỏ bừng.

Mười phút , bình tĩnh , sang, đặt ngón trỏ lên môi "suỵt" một tiếng với , lạnh lùng từng chữ một:

"Anh... ... ... ... !"

Anh giống như một máy, mang bất kỳ cảm xúc biểu cảm nào.

Tôi tranh cãi với , trong lòng âm thầm đối chọi.

thì thấy , nhất định gả cho !

Đến khi ợ mấy cái no nê, mặt cảm xúc đưa điện thoại cho .

Anh : "Em cách gọi điện thoại ?"

"Biết ạ." Tôi gật đầu.

Bà nội dạy , thành thạo, ít gọi 110, 120 giúp bà nội. 

Thẩm Hoài đưa phòng tắm, chỉ chiếc bồn tắm đó với :

"Lát nữa sẽ trong đó, nước sẽ từ từ chuyển sang đỏ, sẽ từ từ ngủ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/moi-nam-deu-co-tieu-an-ben-canh/chuong-3.html.]

"Đợi ngủ hẳn, động đậy nữa thì em gọi 110 tìm chú cảnh sát, hiểu ?"

"Hiểu ạ." Tôi chớp chớp mắt chắc nịch gật đầu.

Đương nhiên hiểu .

Trước khi bà nội dạy bao nhiêu .

Bà nội dạy gọi điện thoại, dặn đến lúc đó .

Thế nên ngày bà nội "ngủ" ngoan lắm.

Tôi bà nội động đậy nữa, mặt từ đỏ chuyển sang trắng đen.

Tôi thành thạo bấm điện thoại, thành thạo cái địa chỉ mà thuộc làu làu.

Tôi , quậy phá, chỉ lặng lẽ cạnh bà nội đợi.

Cho đến khi kéo bà nội .

Anh thấy ngoan ngoãn trả lời từng câu, :

"Em đừng sợ, khi chú cảnh sát đến sẽ đưa em đến một nơi mà ngày nào em cũng ăn no."

Miệng "" nhưng trong lòng thì thầm mắng là đồ lừa đảo.

Lúc đó bà nội cũng nhưng kết quả thì ? Tôi suýt c.h.ế.t đói đó! 

Hừ!

Khi đang tức tối phồng má, Thẩm Hoài bắt đầu xả nước.

Anh ngẩn ngơ dòng nước tràn đầy bồn tắm.

Một lúc , khóe môi khẽ nhếch lên một tiếng : "Anh đúng là một kẻ xa."

Khi bồn tắm, bưng một cái ghế ở cửa.

Anh lệnh cho .

Cơ thể nhưng đôi mắt kìm đầu .

Tôi thấy đ.â.m một nhát d.a.o xuống, để lộ nụ như giải thoát. 

Tôi màu đỏ tươi trong bồn tắm từ từ lan như một đóa hoa.

Thẩm Hoài thấy lén lút , hỏi : "Em sợ ?"

Tôi sợ, từng thấy bộ dạng bà nội lúc qua đời.

Lúc đó còn cái gì gọi là cái chết.

Cho đến khi bà nội phủ vải trắng, khiêng kéo cho gặp bà nội nữa, mới .

Hóa cái c.h.ế.t chính là bao giờ gặp nữa.

Tôi hỏi : "Anh ơi, sắp c.h.ế.t ?"

 

Loading...