Mộ địa may mắn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-13 11:44:49
Lượt xem: 347

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi ghế, bộ dạng thê thảm của , đưa một đũa mì nóng khô miệng.

Mùi tương mè thơm lừng tan trong miệng, cắn miếng củ cải giòn tan, trong lòng nghĩ.

Cảm giác ‘lên cơn’ thật là tuyệt.

cảm giác kéo dài bao lâu, bởi vì Lê Loan Loan dẫn bạn bè của chị đến.

Xem , họ định xuyên qua phố bộ để đến quán karaoke chơi.

Chị mặc một chiếc váy liền màu trắng tinh, chiếc váy đó giá hơn hai nghìn tám trăm tệ, gần bằng một tháng lương của .

Còn thì mặc chiếc áo phông và quần jean chị loại bỏ ba năm .

Cổ áo phông giặt đến mức biến dạng, đũng quần jean cũng sắp mòn rách bươm.

Tôi hai mươi hai tuổi, bao giờ mua một bộ quần áo mới, luôn luôn nhặt đồ cũ rách Lê Loan Loan mặc.

ngay cả đồ cũ rách cũng nhặt thuận lợi.

Bởi vì mỗi chọn quần áo cũ của chị , chị mặc cũng sẽ giành , chỉ đến khi tủ quần áo còn chỗ chứa mới chịu vứt cho .

Hồi cấp hai, một chiếc váy liền của chị dính mực, giặt , bảo chị đưa cho mặc.

Tôi vui vẻ khoác chiếc váy , kết quả phát hiện gấu váy cắt hai lỗ.

Tôi ngây hai cái lỗ đó, còn kịp , Lê Loan Loan lao lòng .

“Mẹ ơi, xem Khinh Khinh kìa, con bé hài lòng khi mặc đồ cũ của con, nên cắt rách chiếc váy !”

Mẹ liền tiến tới tát hai cái, “Lê Khinh Khinh! Chiếc váy của chị con hơn hai trăm tệ, mày phá hoại đồ đạc như thế !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/mo-dia-may-man/chuong-3.html.]

Tôi đó do cắt, lạnh.

“Không mày thì là ai? Mày chẳng là ghen tị với chị mày ? Chị mày sức khỏe , sống đến bao giờ, mày thể nhường nhịn chị mày một chút !”

Mẹ mắng xong liền làm việc.

Lê Loan Loan ném cái váy rách đó mặt , “Lê Khinh Khinh, mày vốn dĩ nên sinh , lấy tư cách gì mà tranh giành với tao? Mày mặc quần áo mới , mày tin , chỉ cần tao còn ở đây, cả đời mày sẽ bao giờ mặc đồ mới !”

Vài tháng chuyện , họ bên nhà bác cả của sắp kết hôn.

Bố đưa chúng về quê nhà để dự đám cưới.

Mẹ bới đống quần áo rách nát của , để giữ thể diện, quyết định mua cho một chiếc áo khoác lông vũ mới.

Chuyện Lê Loan Loan , chị khuyên , “Mẹ ơi, chúng thể đến trung tâm thương mại mua cho Khinh Khinh một chiếc, chỉ cần tháo mác, ăn cơm xong về là thể trả .”

Mẹ vui mừng ôm lấy chị gái và hôn một cái, “Vẫn là Loan Loan của thông minh nhất.”

Thế nên kỳ nghỉ đông năm đó, trong đám cưới của họ, để cho làm bẩn quần áo, bắt mặc áo len ăn tiệc ngoài sân.

5

Hồi tưởng chuyện cũ, buông đũa xuống, gọi Lê Loan Loan một tiếng.

Chị đầu thấy , vẻ mặt chút hoảng sợ.

Chị nặn một nụ cực kỳ gượng gạo, “Khinh Khinh, em ở đây?”

Lê Loan Loan sĩ diện, chị sẽ với khác rằng bố chị đang bán đậu phụ thối ở chợ đêm .

Thật nực , chị dùng tiền bán đậu phụ thối để chữa bệnh, nhưng khinh thường cái kế sinh nhai đó.

Loading...