Minecraft: Cuộc Chiến Ba Thế Giới - CHƯƠNG 3 – BÁO ĐỘNG KHẮP OVERWORLD
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:57:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phần 1: Tháp Canh Rực Lửa
Đêm hôm đó, bầu trời phía Tây rực lên như một ngọn đuốc.
Người đầu tiên phát hiện là Lorn, một thợ săn sống trong rừng Tro Xám. Anh trèo lên đỉnh cây cao nhất để rình con hươu thương thì bắt gặp thứ ánh sáng khác lạ từ chân trời— lửa trại, ánh đèn, mà là một vệt đỏ nhấp nháy, bập bùng như đang cháy dữ dội.
Lorn lập tức tụt xuống và lao về làng gần nhất.
---
Tháp Canh Đồng Tĩnh xây bằng đá gỗ xen kẽ, chót vót ngọn đồi bao quát ba làng lân cận. Nơi đó một chuông đồng—mỗi khi kẻ canh gác kéo nó, âm thanh thể vang tới tận tận Rừng Nấm. đêm , ai kéo chuông.
Không một tiếng cảnh báo. Không một ánh đèn tín hiệu. Chỉ cột khói đen ngùn ngụt và ánh lửa vươn cao như đuốc dẫn đường cho tai họa.
---
Khi nhóm tiếp viện từ Làng Rêu Xanh đến nơi, tháp canh chỉ còn là một đống tro tàn đang bốc khói. Đá nứt, gỗ cháy đen, nền đất còn âm ỉ nóng. Gió thổi khiến tro bay đầy trời, cuốn theo mùi lưu huỳnh và một thứ khác lạ: mùi thịt cháy khét.
Không còn ai sống sót.
điều khiến cả đội ngừng thở là cảnh đổ nát. Mà là thứ họ thấy cách tháp hai chục khối:
Vết chân. Không của .
Chúng in sâu đất mềm—ba ngón nhọn như móng chim, kéo dài theo hàng dọc. Xen giữa các vết chân to là các vệt tròn nhỏ, giống như dấu chân của magma cube lăn qua. Một chiến binh cúi xuống sờ đất:
> “Nóng... như mới rời khỏi địa ngục.”
---
“Bọn chúng cần cổng nữa,” một lính gác thầm thì. “Chúng đất của .”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tàn tích. Một khác, lặng lẽ bước tới cạnh đống đá sụp, cúi xuống nhặt lên thứ gì đó: một thanh kiếm gãy, đầu lưỡi còn dính m.á.u khô.
Cạnh xác một kẻ gác cổng cháy xém là một mảnh vải màu tím sẫm, đồ của dân làng. Trên đó thêu biểu tượng hình xoắn ốc ba vòng—một dấu hiệu từng thấy trong bất kỳ gia tộc nào của Overworld.
---
Một thốt lên:
> “Chúng tấn công vô tình nữa. Chúng đang nhắm các điểm canh gác. Chúng dò đường.”
Ngay trong đêm, lệnh báo động cấp cao phát .
Mỗi làng đều rung chuông cảnh giới. Tín hiệu lửa đốt các đỉnh đồi. Người bỏ dở mùa vụ, trẻ con đưa xuống hầm đá, còn chiến binh thì lên tường gỗ cũ kỹ—vũ khí trong tay, mắt dán bóng tối ngoài .
---
Sáng hôm , mặt trời vẫn mọc.
ai ngoài đồng. Không ai khỏi làng. Không ai rời khỏi vũ khí.
Và từ sâu trong rừng phía Tây, tiếng kèn nhỏ vang lên, rõ là của ai—nhưng mỗi đợt gió mang nó đến đều khiến rùng .
Lửa lan khỏi cổng.
Chiến tranh vượt khỏi biên giới làng.
Phần 2: Lệnh Gửi Từ Trung Tâm
Trước bình minh một ngày khi tháp canh phía Tây thiêu rụi, một tiếng chuông dài vang lên từ Đài Trung Tâm, nơi đặt hội đồng các trưởng làng của vùng đồng bằng phía Nam. Âm thanh kéo dài hơn thường lệ: ba hồi – ngắn, ngắn, dài – dấu hiệu cho tình trạng khẩn cấp cấp cao nhất.
Trong đầy một giờ, các đại diện của bảy làng lớn đến nơi bằng ngựa, xe và một dùng cả đường hầm mỏ nối ngầm. Cánh cổng đá đỏ khổng lồ mở , dẫn lối căn phòng hình bát giác lòng đất— xây từ thời các Villager cổ để tránh nạn pillager năm xưa.
---
Không ai cả. Không . Không chào hỏi. Người đầu tiên lên tiếng là trưởng làng Stonewell—một ông lão tóc bạc, áo choàng xám tro, chống gậy bằng đá đẽo:
> “Chúng còn lựa chọn. Cổng mở. Lửa . Vậy giờ, hoặc chúng phòng thủ cùng … hoặc c.h.ế.t lẻ loi từng làng.”
Một lặng kéo dài.
Rồi trưởng làng từ vùng Cánh Đồng Rộng, mặc áo giáp vàng nhạt, đặt lên bàn một mảnh obsidian nóng—mảnh vỡ từ cổng Nether phá hoại cách đây đến một tuần. Gương mặt bà lạnh lùng:
> “Chúng tấn công bừa. Chúng đang dò xem phản ứng . Và giờ, chúng chúng chậm hơn chúng.”
Một khác, trẻ tuổi hơn, chĩa tay bản đồ trải bàn: các chấm đỏ đánh dấu—tháp canh đốt, làng phá, nơi thấy mob lẻ tẻ, vùng đá nứt… Tất cả đều tỏa từ trung tâm mỏ cũ nơi cổng đầu tiên mở .
---
Cuộc họp nhanh chóng biến thành một phiên chia quân. Lệnh soạn thảo ngay tại chỗ, niêm phong bằng sáp đỏ hình búa và lúa, biểu tượng cho liên minh giữa các làng đồng bằng.
> “Kể từ nay, ngọn tháp canh đều đốt pháo sáng khi dấu hiệu bất thường. Tín hiệu đỏ ba nghĩa là địch xuất hiện, tín hiệu xanh hai là yêu cầu tiếp viện. Nếu ai phản hồi trong ba giờ, tự động coi tháp đó là mất.”
> “Mọi làng đều cử ít nhất ba chiến binh đến giữ các đỉnh đồi. Không ai giữ trong hầm kho nếu chia lương thực dự phòng.”
> “Cấm khai thác sâu quá mười khối nếu canh. Và nếu bất kỳ cánh cổng Nether nào phát sáng—pháo sáng đỏ b.ắ.n lên trời ngay.”
---
Chỉ trong vài giờ cuộc họp, lệnh chuyển bằng đưa thư cưỡi ngựa, bằng tín hiệu khói, và bằng cả những viên đá đỏ gắn thiết rung chuông từ xa. Từ các đỉnh đồi, pháo sáng đầu tiên bay lên: màu đỏ rực – báo động, mà là mệnh lệnh tập hợp.
Tại các làng lớn, chuông đỏ kéo ba hồi. Dân làng ngừng việc. Người già bên đường, trẻ con thì kéo nhà, còn các chiến binh thì kéo áo giáp, kiểm tra cung tên, sắt bén và lương thực.
---
Đến giữa trưa hôm , Overworld còn là những làng rải rác tự lo liệu nữa. Tất cả trở thành một cơ thể đang gồng lên, chống thứ đang rò rỉ qua từng kẽ đá, từng khe cổng, từng giấc mơ cháy đỏ mỗi đêm.
Từ một ngọn tháp giữa vùng đồng bằng, một villager già về phía chân trời đen khói, tay siết chặt ống pháo cuối cùng trong tay áo choàng.
> “Nếu lũ từ Địa Ngục nghĩ chúng sẽ cúi đầu như cỏ non gió… thì chúng từng thấy mùa gặt sắt của Overworld.”
Phần 3: Truy Tìm Di Tích Cũ
Khi những cột pháo sáng vẫn còn cháy rực trong bầu trời mờ sương, một mệnh lệnh âm thầm khác gửi – dành cho chiến binh, mà cho học giả.
Tại làng Oakshade, nép bóng những cây sồi cổ thụ, nơi thư viện bằng gạch đá lâu đời nhất Overworld, một nhóm mười ba học giả triệu tập. Họ là những mang danh “Thủ Giữ Ký Ức”, chuyên ghi chép những điều mà đa phần dân làng khác quên – hoặc cố quên.
---
Cuộc họp đầu tiên diễn trong phòng, mà giữa tầng hầm đá mát lạnh của thư viện, nơi bụi phủ dày những giá sách cao chạm trần, và ánh đuốc vàng cam hắt lên những bìa da nứt nẻ. Trưởng nhóm – một villager lớn tuổi mang kính dày, tên là Elder Krian, khẽ mở cuộn giấy cũ:
> “Chúng cần lùi … một nghìn năm.”
Một vài giật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/minecraft-cuoc-chien-ba-the-gioi/chuong-3-bao-dong-khap-overworld.html.]
> “Cổng Nether mới. Nó từng mở. tại đóng? Và tại nhớ gì về nó?”
---
Ngay trong đêm, các học giả chia làm nhiều hướng. Một nhóm về phía Cao Nguyên Đỏ, nơi dấu tích đổ nát của một đền thờ cổ. Một nhóm khác lặn xuống những thư viện ngầm tại vùng hồ nước đen, nơi bản đồ cổ thể còn giấu trong rương đá khắc mã khóa. Nhóm thứ ba, dẫn đầu bởi Krian, tiến Thư Viện Lửa, một công trình cấm từng phong ấn bởi chính hội đồng trưởng làng nhiều đời .
Cánh cửa thư viện mở bằng chìa – nó chỉ phản ứng với tiếng nhạc đỏ từ một loại đàn khối hiếm gặp, và tiếng gõ chính xác nhịp “ba dài – hai ngắn – ba dài” như truyền thuyết . Sau ba thử, cánh cửa đá vỡ một khe hẹp, và bụi tràn như tro tàn.
---
Bên trong, họ tìm thấy bản khắc đá – nửa mài mòn, nửa còn giữ nguyên ký hiệu kỳ lạ. Khi soi ánh đèn đỏ, một dòng chữ hiện lên:
> “Khi lửa từ trồi lên, và cổng còn khóa, hãy tìm nơi Kẻ Gọi Lửa từng ngã xuống.”
Một học giả trẻ thốt lên:
> “Kẻ Gọi Lửa? Chẳng lẽ đây đầu thế giới xâm lăng?”
Krian im lặng, lấy từ túi áo một mảnh giấy cũ ông từng giữ từ thời còn là học việc – vẽ một biểu tượng giống cổng Nether, nhưng bên là hàng chữ gạch bằng than đen: “Chúng phong ấn nó. chúng phá nó.”
---
Cùng lúc đó, nhóm đến Cao Nguyên Đỏ tìm những khối đá nứt dấu hiệu từng nung ở nhiệt độ cao – nhưng xung quanh dấu hiệu núi lửa. Trong hốc tường một tháp đổ, họ lôi một bản đồ da cũ, cháy xém ở rìa, đánh dấu mười hai vị trí từng thể là cổng Nether cổ. Hầu hết đều phá, nhưng hai trong đó… bắt đầu phát sáng trở .
---
Thông tin tập hợp về Đài Trung Tâm. Khi Krian trải bản đồ lên bàn đá, ánh mắt các trưởng làng dán chặt hai vị trí: "Rừng Đen Bất Tận" và "Thung Lũng Mù Sương." Một trưởng làng lẩm bẩm:
> “Chúng chỉ mới thấy đợt đầu. Có thể… cơn sóng kế tiếp còn lớn hơn.”
---
Cuối phần họp, Krian dòng đầu tiên một quyển sách mới, đặt tên là Biên Niên Sử Thứ Hai của Cổng:
> “Chúng từng quên. Giờ chúng nhớ. Và … sẽ thứ bằng máu, đá, và ngọn lửa bao giờ tắt.”
Phần 4: Cơn Mưa Tro Kéo Dài
Bầu trời chuyển màu tro từ lúc nào ai để ý. Ban đầu là những vệt khói lơ lửng nơi chân trời, tưởng chừng chỉ là tàn dư từ vụ cháy ở trạm canh phía Tây. , ngày qua ngày, tro bắt đầu rơi—nhẹ như bụi, dai dẳng như mưa phùn đầu đông.
Vào buổi sáng thứ bảy kể từ ngày cổng Nether đầu tiên mở , vùng đồng bằng phía Nam trở nên xám xịt. Tro phủ lên lá, làm chúng co và rụng sớm. Những luống khoai và lúa mì nảy mầm đều, rễ mục, quắt queo. Trên mặt ao làng, lớp bọt đen mỏng lan rộng, và cá bắt đầu nổi bụng trắng phau.
“Trời đang chết.” Một dân làng thốt lên khi cánh đồng từng nuôi sống năm thế hệ gia đình . Giọng ông run vì lạnh, mà vì một nỗi sợ mơ hồ nhưng ám ảnh: thế giới đang biến đổi, và họ còn là trung tâm của nó nữa.
Tại làng Stoneveil, giếng nước chính nhiễm độc. Một nhóm trẻ em ngã bệnh khi uống nước lọc. Gỗ bắt đầu mục nhanh hơn. Thịt khô để kho lương cũng đổi màu. Các nông dân bỏ cày cuốc, dọn đồ rời làng, kéo theo từng đoàn về phía các cao nguyên phía Bắc – nơi tro lan đến.
ngay cả nơi đó, bụi tro vẫn len lỏi các kẽ đá, mái nhà rơm, và cả trong thở. Dân làng ho nhiều hơn. Tiếng ho khan vang lên trong đêm, vọng từ nhà sang nhà khác như tín hiệu của một dịch bệnh tên.
Tại trạm nghiên cứu tạm thời ở đồi Redfern, các học giả đốt từng mẫu tro trong lửa xanh, cố tìm hiểu nguồn gốc. Chúng giống tro từ gỗ cháy bình thường. Không mùi than, dư âm lửa. Tro độ ẩm kỳ lạ, dường như sống, và ăn mòn da thịt nếu chạm quá lâu. Một mất cả bàn tay vì găng tay da rách mà .
Những tin đồn lan nhanh hơn cả cơn gió đầu mùa: Có kẻ tro đến từ phía bên Nether – thứ tro đốt từ vật liệu, mà là kết tủa của linh hồn, là bụi tích tụ mỗi linh hồn cháy trong địa ngục.
Người bắt đầu dám đốt lửa ban đêm, sợ tro bay về từ lửa. Dân làng xây hầm trú tro lòng đất, những căn phòng tối, kín, và ngột ngạt. ngột ngạt vẫn còn hơn là sống trong khí sặc khói và ho từng cơn đến bật máu.
Giữa tất cả, một điều kỳ lạ hơn xảy tại làng Frostwell: cây trồng chết. Tro vẫn rơi, nhưng cây vẫn xanh, nước vẫn trong. Một học giả cử đến điều tra, và ông chỉ mang về đúng một mảnh thông tin: “Frostwell... thứ gì đó... trong đá.” Sau đó, ông biến mất đường trở về.
Trong vòng một tuần, bộ mười ba làng quanh vùng trung tâm Overworld ảnh hưởng trực tiếp. Tường thành phủ tro, lính gác đeo mặt nạ kín mít, thịt hun bằng than khói, và nước mưa trữ từ vụ cháy trở thành thứ quý hơn cả emerald.
Thế giới đang hít thở trong khói tro, và chẳng ai khi nào cơn mưa sẽ dừng . tất cả đều cảm thấy rõ: đây là phần tàn dư – mà là màn khởi đầu.
PHẦN 5: DƯỚI LÒNG THÀNH CỔ
Bầu trời vùng cao nguyên đá xám buổi phủ màu tro mờ, như thể chính khí cũng đang sợ hãi điều gì đó đang trỗi dậy từ sâu trong lòng đất. Nhóm chiến binh mười lặng lẽ tiến khe núi, nơi vách đá dựng gợi lên một cảm giác ngột ngạt khó tả. Dẫn đầu họ là Grian, một chiến binh già dạn kinh nghiệm, từng sống sót qua những cơn đột kích quái vật trong bóng đêm. Bên cạnh ông là Elrin – một học giả trẻ cử cùng vì thể các ký hiệu cổ.
Không ai trong họ gì. Kể từ khi cổng Nether đầu tiên mở, khắp các làng đều ngập trong tin dữ. điều khiến hội đồng trưởng làng lo hơn là các dấu tích xưa cũ bắt đầu khớp một cách kỳ lạ. Từ những câu thơ đục mòn trong hầm mộ cho đến các hình chạm khắc bằng đá obsidian trong thư viện làng xa nhất phía Bắc – tất cả đều nhắc đến một "Cổng Lớn" và "Ngọn Gió Không Tên". Elrin tìm tọa độ tương đối của một thành cổ chôn vùi bên lòng núi – và giờ, cả nhóm đang tìm đường xuống.
Sau khi vượt qua một đoạn hang tối chằng chịt, họ đến một vách đá nứt lớn – nơi một khe hở lọt gió. Grian hiệu dừng , cẩn trọng tay rìa đá. Một ấm nhẹ phả lên từ bên , mùi đá mục và khí lưu huỳnh luẩn quẩn trong gian. Họ buộc dây, từng lượt trượt xuống.
Dưới đáy là một hành lang đá phủ đầy rêu xanh và mạng nhện, trần chống đỡ bằng các cột đá granite đục vuông vức – kiểu kiến trúc còn dùng từ hàng thế kỷ. Những lỗ nhỏ hình thoi đều hai bên tường, hắt ánh sáng vàng lờ mờ từ những viên đá đỏ phát quang – loại mà chỉ xuất hiện ở độ sâu lớn. Elrin nhận những hoa văn đục nổi: ba vòng tròn lồng – biểu tượng từng xuất hiện trong các ghi chép rải rác của các học giả vùng sa mạc.
“Chính là ở đây,” Elrin thì thầm.
Họ tiến phòng chính – một đại sảnh hình bát giác sâu đá, trần cao hơn mười khối, với một bức phù điêu khổng lồ chiếm trọn vách tường phía Bắc. Không ai một lời. Họ chỉ đó, .
Phù điêu khắc cảnh ba thế giới: một mặt trời vuông ở chính giữa, nối bằng ba tia sáng đến ba cánh cổng. Một cánh dẫn đến cánh rừng tươi – biểu trưng cho Overworld; cánh thứ hai, cháy đỏ rực lửa, mang hình thù vặn vẹo – rõ ràng là Nether; và cuối cùng, cánh cổng treo lơ lửng hư , dẫn đến một vùng trống rỗng – nơi những sinh vật bay mắt đang canh giữ các trụ đen. “The End…” Elrin , nuốt khan.
Phía phù điêu là một hàng chữ dài, khắc bằng dòng ngôn ngữ thuộc bất kỳ làng nào từng đến. giữa các ký tự cổ, Elrin nhận một đoạn ngắn phiên âm bằng bảng chữ của Overworld. Anh cúi xuống, phủi bụi đá, chậm rãi:
> “Khi ba cánh mở cùng lúc, thế giới sẽ xé toạc.
Lửa tắt, gió ngừng, và sự im lặng cuối cùng sẽ nuốt tất cả.”
Căn phòng chợt lặng như đóng băng. Grian siết chặt thanh kiếm, còn những khác – ai thốt nên lời. Ngay lúc , từ sâu mặt sàn đá, một tiếng rạn vang lên – khe hở nhỏ chạy dọc theo các phiến đá granite cổ. Từ đó, một làn khói đen mỏng bắt đầu bốc lên.
“Chúng rời khỏi đây,” Grian , mắt vẫn chằm chằm những ký hiệu. “Và báo cho tất cả.”
Elrin lùi một bước, mắt vẫn rời khỏi dòng chữ . Làn khói đen bốc lên từ khe nứt mỏng ban đầu chỉ là nước, nhưng giờ đậm đặc dần, xoáy nhẹ như sinh khí. Những luồng khí nhiệt, nhưng tất cả đều cảm thấy ngột ngạt, như thể thứ gì đó đang họ từ trong bóng tối. Một trong những chiến binh trẻ hơn, Bren, run tay nắm chặt rìu sắt. Grian bước về phía cửa đại sảnh, hiệu rút lui.
“Chúng nên ở đây lâu hơn,” ông , giọng khàn nhưng cương quyết.
Cả nhóm lùi dần hành lang. Trên đường , họ đánh dấu vách bằng đá đỏ để thể nếu cần. càng tiến xa căn phòng khắc phù điêu, cảm giác nặng nề càng dịu , và mùi khói mỏng bắt đầu tan biến. Thế nhưng, thứ đáng lo nhất là khí – mà là điều bản khắc tiết lộ. Ba cánh cổng. Ba thế giới. Và một lời cảnh báo xưa cũ – lẽ lãng quên quá lâu.
Elrin trầm tư suốt đoạn đường leo dây trở mặt đất. Khi họ ngoi khỏi khe đá và giữa gió lạnh miền cao nguyên, bầu trời vẫn phủ màu tro, nhưng còn tiếng gió. Một sự tĩnh lặng lạ thường bao trùm.
“Chúng đang giữa bản đồ chiến tranh cổ đại,” Elrin , mắt về chân trời. “Tôi nghĩ đây là đầu các cánh cổng mở .”
Grian gật đầu. “ đây thể là cuối cùng chúng cơ hội ngăn nó .”
---
Sau khi nghỉ ngơi một đêm trong căn trạm trú gió bằng đá tại rìa vách núi, nhóm chiến binh bắt đầu hành trình trở vùng đồng bằng. Trên đường về, họ ngang qua những khu đất bỏ hoang – nơi từng là làng trù phú, giờ chỉ còn cọc gỗ cháy đen và đất nứt nẻ. Trong im lặng, Grian vẽ vị trí thành cổ bản đồ, thêm biểu tượng ba vòng tròn chồng lên – đánh dấu nơi là trung tâm một điều gì lớn hơn.
Về đến đại bản doanh phòng thủ phía Tây, họ đưa ngay khu trại của các học giả. Elrin, mệt mỏi nhưng tỉnh táo, trải cuộn giấy da, vẽ bản khắc phù điêu và xuống lời cảnh báo.
Một học giả già, tóc bạc như tro, đoạn đó đến ba lặng , tay siết mép áo choàng.
“Câu từng ghi trong một bản kinh của làng cổ ở sa mạc. chỉ là một đoạn rời rạc, ai hiểu. Giờ thì hiểu …” ông thì thầm.
Grian ông. “Ông nghĩ điều gì sẽ xảy nếu cả ba thế giới mở cùng lúc?”
Ông học giả đáp mà ai: “Thế giới sẽ còn là chính nó nữa. Luật lệ sẽ đứt gãy. Thời gian thể lệch. Cái c.h.ế.t còn là kết thúc. Và những gì chôn vùi... sẽ trỗi dậy.”
Elrin xuống, thêm sổ ghi chú:
> “Không chỉ là chiến tranh – mà là sự tái lập trật tự cổ xưa.”