Minecraft: Cuộc Chiến Ba Thế Giới - CHƯƠNG 1 – KẺ MỞ CỔNG

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:43:28
Lượt xem: 0

Phần 1 – Bóng Tối Trong Hầm Mỏ

 

Có những điều đáng lẽ nên vùi chôn lớp đá sâu nhất.

Có những cánh cổng nên tìm thấy.

 

---

 

Buổi sáng hôm bắt đầu khác gì ngày. Đám thợ mỏ ở phía nam vùng Đồi Than nhóm lửa từ sớm, ăn qua loa vài củ khoai nướng xuống hầm khi mặt trời ló. Hầm khai thác họ đang mở rộng tồn tại hơn một thập kỷ – một mê cung các đường hầm ngoằn ngoèo và khung gỗ chống tạm, đủ lâu để còn ai nhớ ai là đầu tiên đào xuống.

 

Nhóm hôm nay gồm năm : lão Yorn – thợ cả nhiều tuổi nhất; Selt và Buri – hai em chuyên nổ mìn phá đá; Tavik – gầy nhẳng, lầm lì, và là duy nhất mang theo cây rìu kim cương; và cuối cùng là Orik – trai trẻ mới nghề đầy ba mùa.

 

Họ đào xuyên qua lớp đá đen, bám sát theo đường vân khoáng sản mờ vách. Gần trưa, lão Yorn lệnh dừng tay để kiểm tra vách mới mở. Bức tường đá phía họ giống những lớp họ từng gặp: nó lạnh đến mức khiến những cây đuốc đặt gần cũng chập chờn yếu ớt, và mặt đá vệt đỏ tối như m.á.u đông len theo các kẽ nứt.

 

“Đá obsidian ?” – Orik hỏi nhỏ, tay run run chạm thử bằng đầu cuốc. đầu cuốc phát tiếng nặng đặc trưng. Nó thụp một tiếng lạ, rung lên nhẹ như thể rỗng bên .

 

Selt và Buri . Lão Yorn thở khẽ, đặt tay lên mặt đá – :

 

> “Khoáng sản mới. Phải mở rộng xuống .”

 

Không ai phản đối. Họ thấy mạch vàng cách đó xa, và ai cũng : càng sâu thì phần thưởng càng lớn. Tavik là đầu tiên khoét xuống, nhanh chóng biến mất trong đám bụi đá. Đèn đá đỏ họ cắm theo chân tường để soi lối, ánh sáng đỏ nhạt phản chiếu lên từng gương mặt, khiến hầm trông như một vết thương đang rỉ máu.

 

Sau gần một giờ đào, Tavik gọi vọng lên:

 

> “Có ! Dưới rỗng!”

 

Bốn còn nhanh chóng xuống theo. Và khi họ cạnh trong lòng cái hốc mới mở, tất cả đều im lặng.

 

Trước mặt họ là một khe nứt dài, sâu thấy đáy, như khỏi lòng đá bởi một thứ gì đó thuộc về thế giới . Vách khe thẳng, mà xoắn như nung chảy kéo giãn . Từ các kẽ nứt nhỏ, một loại năng lượng đỏ sẫm rò rỉ dung nham, cũng đá đỏ. Nó chuyển động, chậm chạp, như m.á.u chảy ngược trong huyết mạch.

 

“Không tự nhiên mà …” – lão Yorn thì thầm. “Cái mở .”

 

Orik lùi một bước. Hơi nóng từ khe nứt khiến mồ hôi rịn ở thái dương. ai dám rời . Họ đó, lặng . Cái khe như đang... họ.

 

Buri vứt một viên sỏi xuống đáy khe. Không tiếng vọng . Chỉ là im lặng. Một sự im lặng quá hảo.

 

Rồi đột ngột, ánh sáng đỏ vụt tắt. Mọi đèn đá đỏ họ mang theo đều biến mất cùng lúc, kịp chớp tắt.

 

Một tiếng thét vang lên.

 

Là Orik.

 

Cậu ngã vật đất, hoảng loạn chỉ tay bóng tối:

 

> “Tavik ?!”

 

Không ai thấy Tavik rời . biến mất. Không tiếng động, vật rơi, thở cuối cùng. Đèn bật sáng vài giây, nhưng vị trí đó… chỉ còn là lớp bụi lắng xuống đá.

 

Họ tìm quanh, hét gọi, thậm chí cắm đuốc dọc khe để dò xem vết tích nào. thứ vô ích. Không máu. Không vết kéo lê. Như thể Tavik bao giờ hiện diện ở đó.

 

Lão Yorn cuối cùng lệnh rút lui. Trên đường trở lên, ai gì. Ngay cả Buri – kẻ luôn lắm mồm – cũng chỉ thở dốc và xuống chân. Đèn lưng họ chập chờn như những mắt đỏ nháy tắt.

 

Khi họ khỏi hầm, trời về chiều.

 

---

 

Không ai kể với làng về những gì xảy . Họ chỉ Tavik trượt chân, rơi xuống hố, và tìm thấy xác. Còn cái khe thì đóng ván tạm thời.

 

đêm hôm , Orik ngủ .

 

Cậu bên cửa sổ phòng trọ, về phía mỏ cũ. Và thề rằng, giữa màn sương đêm, một ánh đỏ mờ như lửa… chợt lóe lên lòng đất, tắt .

 

Phần 2 – Đá Nứt Và Tro Tàn

 

Mỗi buổi sáng ở vùng Đồi Than, mùi khói gỗ cháy và than ẩm vẫn phảng phất trong khí như khi. dân sống quanh mỏ bắt đầu cảm thấy điều gì đó… lệch .

 

Trước tiên là nhiệt độ. Đêm vốn lạnh, gió từ sườn núi lùa về thường khiến đắp chăn dày. Vậy mà vài đêm gần đây, khí trở nên hầm hập, khô khốc lạ thường. Người già khó thở, trẻ con tỉnh giấc vì nóng. Cây cối quanh làng bắt đầu khô sớm dù vẫn đang giữa mùa mưa. Lá rụng nhiều, đất xốp, và tiếng côn trùng đột nhiên biến mất.

 

Ở hầm mỏ, thợ khai thác cũng bắt đầu lúng túng.

 

Một tuần vụ mất tích của Tavik, lão Yorn cùng nhóm thợ còn trở đường hầm để phong kín khu vực khe nứt. Họ mang theo đá, gỗ sồi dày và gông sắt để chắn, hy vọng sẽ bịt khe nứt khi thêm chuyện xảy . ngay khi đặt chân xuống tầng hầm cũ, làn nóng dày đặc ập mặt họ, như thể họ bước lòng một lò nung.

 

Buri ném một cục đá xuống khe khi làm việc. Đá chạm bề mặt cứng, mà hòa tan trong khí như hút nơi nào đó thấy đáy. Và mặt đá quanh khe – thứ từng lạnh buốt – giờ ấm lên từng giờ, khi nóng đến mức chạm tay là bỏng rát.

 

“Chúng đang miệng của cái gì đây?” – Orik lẩm bẩm.

 

Cả nhóm ai trả lời. Họ dựng tường chắn, đặt vài khối obsidian còn sót và gia cố bằng ván gỗ. ai cũng : nếu thứ bên đó ngoài, thì lớp gỗ chẳng cản gì.

 

---

 

Hai ngày , một trận rung nhẹ xảy lúc nửa đêm. Người làng choàng dậy vì đất chân họ rung lên – mạnh, nhưng đều đặn như tiếng trống vang vọng từ nơi sâu. Mọi nghĩ là sạt hầm, nhưng âm nổ lớn, chỉ là những rung động dai dẳng, kéo dài tắt ngấm.

 

Sáng hôm , giếng nước trong làng mùi lạ. Bọt nổi lên bề mặt. Gà chịu đến gần, bò bỏ ăn. Trên cánh đồng, vài vết nứt nhỏ xuất hiện, toạc khỏi lòng đất như móng vuốt vạch qua lớp đất mỏng. Không ai giải thích .

 

Tại mỏ, các thợ mỏ làm ca đêm bắt đầu thấy âm thanh giải thích nổi. Không tiếng đá sụp, cũng chuột. Mà là những tiếng lạo xạo, như ai đó – thứ gì đó – đang di chuyển trong vách đá. Lão Yorn cấm kể với dân làng, nhưng lời đồn lan nhanh như cỏ cháy.

 

“Có gì đó đang trong đá.”

“Có tiếng gõ... ba tiếng, im.”

“Có thấy tro rơi từ trần hầm. Mà phía đá.”

 

Tro. Thứ kỳ lạ nhất. Dưới hầm sâu, nơi lửa, gió, tro xuất hiện, mỏng, nhẹ, rơi như bụi tuyết. Dính mặt, quần áo, và để một mùi… khét quen mà chẳng ai dám gọi tên.

 

---

 

Ở làng phía bắc – làng Rasten – thấy khói mờ bốc lên từ sườn núi gần khu mỏ cũ. khi trèo lên kiểm tra thì thấy lửa. Không cây nào cháy, vết than, nhưng khí vẫn âm ấm và đặc sệt như trong phòng kín quạt. Trẻ con về làng sốt. Một già ngất trong lúc đang múc nước.

 

Vài bắt đầu thì thầm:

 

> “Mảnh đất gì đó sai .”

“Chúng đào quá sâu.”

“Thợ mỏ mở cánh cổng nào đó…”

 

ai dám nhắc đến từ Nether. Từ đó là điều cấm kỵ, giữ trong những câu chuyện cổ, như lời cảnh báo dành cho trẻ em: “Đừng đào quá sâu, kẻo lửa địa ngục nuốt chửng con.”

 

Hôm , đá trong hầm nứt ở vài nơi, tạo nên những khe hở hẹp mà ai dám bước . Và từ đó, mùi lưu huỳnh bắt đầu tràn , len lỏi theo đường gió, dính lên da thịt, bám tóc, thể rửa trôi.

 

Làng bắt đầu đóng cửa sớm. Người đêm thì thề thấy ánh đỏ xa xa – như ánh lửa dập tắt.

 

Và tro thì vẫn rơi. Mỗi đêm một nhiều.

 

Phần 3: Làng Trong Lửa

 

Gió đêm lùa qua những cánh đồng lúa mạch đang mùa trổ bông, mang theo mùi đất ẩm và một điều gì đó bình thường—mùi cháy khét, nhạt, nhưng thật. Dưới ánh trăng mờ ảo, ngôi làng ven mỏ vẫn chìm trong tĩnh lặng. Những nông dân ngủ sớm một ngày làm việc mệt mỏi. Không ai để ý đến ánh đỏ kỳ lạ chớp lên từ phía xa, nơi rìa khu mỏ cũ phong tỏa từ nhiều tuần .

 

Tới nửa đêm, mặt đất rung nhẹ. Ban đầu chỉ như cơn gió mạnh làm rung mái nhà. , nó lặp . Rung chuyển rõ ràng, như một thứ gì đó to lớn đang trồi lên từ lòng đất. Chuồng ngựa lay động, mấy con ngựa hí vang. Một đứa trẻ thức dậy, kéo tấm rèm cửa sổ gỗ, và thấy… lửa.

 

Một vệt sáng đỏ cắt ngang bầu trời. Rồi tiếng nổ đầu tiên vang lên— giống sấm sét, mà như tiếng đá nổ tung bởi áp lực khổng lồ. Cách làng đầy trăm khối, một cánh cổng mở, rực cháy. Và từ đó, bóng đen đầu tiên bước .

 

Không quái vật loạng choạng. Không sinh vật hoang dã. Chúng là binh lính. Piglin, mặc giáp vàng lấp lánh, kỷ luật và nhanh nhẹn. Theo chúng là những tiếng gầm của những kỵ binh cưỡi lưng Hoglin, tiến về phía làng trong đội hình tam giác, chút do dự.

 

Ngọn lửa bùng lên từ ngẫu nhiên. Chúng mang theo bình dung nham, quăng những mái nhà tranh đầu tiên. Gỗ cháy ngùn ngụt, tường đá vỡ tan bởi búa chiến. Không ai kịp phản ứng. Ngay cả khi chuông báo động rung, thì bóng đen tràn ngập các lối , từng căn nhà phá sập chỉ trong vài giây.

 

Những dân vùng dậy trong hỗn loạn, một cố gắng phản kháng bằng cuốc chim và cung tên cũ, nhưng nhanh chóng đè bẹp. Mỗi đòn đánh của kẻ thù đều chiến thuật. Chúng g.i.ế.c vô tội vạ, nhưng thiêu rụi thứ và đẩy dân khỏi làng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/minecraft-cuoc-chien-ba-the-gioi/chuong-1-ke-mo-cong.html.]

Trên bầu trời, một tiếng hú dài kéo đến. Một sinh vật khổng lồ cưỡi ghast bay vòng cao, thả từng quả cầu lửa xuống khu nhà trung tâm. Ngọn lửa thiêu rụi hội trường của làng, nơi các trưởng lão họp bàn những nguy hiểm tiềm tàng từ khu mỏ.

 

Khi ánh sáng đầu tiên của bình minh le lói phía xa chân trời, cánh cổng vẫn còn mở, nhưng còn sinh vật nào từ đó bước nữa. Đám Piglin rút lui, đúng như cách chúng đến: tổ chức, nhanh gọn, và để một thông điệp lời.

 

Cả ngôi làng thiêu rụi. Mùi thịt cháy, mùi đá vôi nóng và tro bay ngập trong khí. Một vài sống sót, nhưng họ thể nên lời. Trong mắt họ, hình ảnh cuối cùng là cánh cổng đỏ vẫn rực cháy giữa đống đổ nát, như một vết rách giữa thế giới của con và thứ gì đó… xa lạ hơn nhiều.

 

Họ đó chỉ là khởi đầu.

 

Lửa l.i.ế.m dọc các bức tường gỗ khô mùa đông kéo dài. Một cụ ông đang lết khỏi căn nhà đổ sập, tóc cháy xém, mắt mở trừng trừng trong hoảng loạn. Ông run rẩy chỉ tay về hướng bắc làng, nơi cổng Nether vẫn tỏa ánh sáng đỏ quỷ dị. chẳng ai ông giữa những tiếng la hét, tiếng thú vật gào rú và tiếng mái ngói đổ rầm rầm.

 

Ở góc làng phía nam, một nhóm thanh niên – thợ rèn, săn bắn, và cả một cô gái thợ mộc – cố gắng cầm cự. Họ dựng lên một bức tường tạm từ bàn chế tạo, rương và đất nén, dùng cung tên tự làm và đá b.ắ.n chống một đội Piglin đang tiến tới.

 

– “Chúng đến nữa kìa!” – một hét lên.

 

Piglin thường. Một nhóm Wither Skeleton bước từ làn khói, cao lớn, yên lặng, mang tay những thanh kiếm đá đen cháy âm ỉ. Mỗi bước chân của chúng khiến đất như khô cằn thêm. Và khi chúng vung kiếm, thứ – từ gỗ đến thịt – đều đen , mục rữa nhanh hơn lửa.

 

Một thợ săn lao với rìu sắt. chỉ trong một khoảnh khắc, ngã gục, còn hình hài nguyên vẹn.

 

– “Rút lui! Rút lui kho lương!”

 

Họ chạy. Một bắt giữa đường, kéo lê bởi Hoglin nặng hàng trăm ký, móng cào rạch nát nền đất. Tiếng hét của đó vọng đêm, kéo theo nhiều tiếng hơn.

 

Trung tâm làng bây giờ chỉ còn là những trụ cột cháy rụi, rải rác giữa biển tro tàn. Ngọn lửa lan sang cả cánh đồng bên ngoài, nơi lúa mạch chuyển từ vàng óng sang đen cháy. Trên cao, con ghast bay vòng vòng một cách lặng lẽ, dường như chỉ theo dõi, cần b.ắ.n thêm. Nó gào lên, một tiếng hú dài, đầu. Như một tín hiệu. Và đội quân Nether bắt đầu rút lui.

 

Piglin rút về theo hàng dọc, đầu từng bước. Những cặp mắt vàng lóe sáng của chúng xác , tro tàn, và những gì còn sót . Không gì. Không chiếm giữ gì. Chúng đến chỉ để phá hủy.

 

Wither Skeleton lùi cùng, vội vã, như đang kiểm tra chiến trường. Một trong chúng chạm nhẹ cây thánh giá đá giữa làng, chặt ngang làm đôi khi bước làn khói. Cánh cổng đỏ vẫn mở, như miệng một con thú vẫn đang đói.

 

Khi mặt trời lên, một phần làng vẫn cháy âm ỉ, khói bốc lên thành cột dài xuyên qua tầng sương mù mỏng. Những sống sót tụ , im lặng. Không ai . Không ai . Họ chỉ về phía cánh cổng, và —thứ đến là quái vật lang thang. Đó là đội quân. Là lời tuyên chiến.

 

Một đứa trẻ thì thầm:

 

– “Tại chúng chỗ ?”

 

Không ai trả lời.

 

Một đàn ông lớn tuổi, m.á.u khô phủ vai, khẽ:

 

– “Chúng tìm … Chúng dẫn đến đây.”

 

Và khi ông đầu , về hướng mỏ đá – nơi từng một hang sâu, nơi mà vài tuần bịt bởi đất đá và niêm phong bằng biển gỗ gắn chữ “Cấm đào sâu” – ánh mắt ông trùng xuống, sợ hãi hơn cả khi đối diện kẻ thù.

 

Vì ông . Cánh cổng tự mở. Ai đó chạm nó. Kích hoạt nó.

 

Và giờ đây, cả thế giới sẽ trả giá.

 

PHẦN 4: TIẾNG GẦM TỪ ĐỊA NGỤC

 

Gió đêm se lạnh trườn qua đám cỏ cao, lay động những bóng cây khô gầy guộc ven rìa khu rừng gần mỏ. Sáu đàn ông và hai phụ nữ – bộ đội trinh sát của làng Stonehill – đang lặng lẽ tiến từng bước, giữ cách đều như những bóng ma len lỏi giữa màn đêm. Họ một lời. Mỗi tiếng lá khô vỡ vụn chân đều khiến ai đó trong nhóm nín thở.

 

Ngọn đuốc trong tay dẫn đầu là Ravin – một chiến binh từng phục vụ ở biên giới rừng Đen. Tóc ông hoa râm, nhưng ánh mắt vẫn sắc như mũi gươm giấu trong vỏ. Ánh sáng từ đuốc chập chờn, phản chiếu lên bộ giáp da của họ, tạo thành những bóng đổ kỳ dị mặt đất.

 

Càng tiến gần về phía mỏ, mặt đất càng bất . Những vết nứt nhỏ ngoằn ngoèo hiện khắp nơi, vài chỗ còn bốc khói âm ỉ. Không khí ở đây nóng lạ thường – giống như gần một lò rèn đang mở cửa, nóng thở từ lòng đất như một sinh vật đang say ngủ và mơ về chiến tranh.

 

“Dừng ,” Ravin hiệu tay. Mọi đồng loạt cúi thấp. Từ chỗ nấp một cụm cây dương xỉ lớn, họ thể thấy khu vực hầm mỏ nơi tai nạn xảy .

 

Cảnh tượng hiện mắt khiến cả đội lặng .

 

Một khe nứt khổng lồ xé toạc lòng đất, ăn sâu nền đá. Từ đó, ánh sáng đỏ tím kỳ dị liên tục d.a.o động, như những vệt lửa ma quái đang nhảy múa trong gió. Những khối obsidian đen bóng tạo thành khung hình chữ nhật – cao hơn hai cộng sừng sững ở trung tâm khu vực, rung rung nhẹ như đang hít thở. Cánh cổng đó… thể nào tự nhiên mà .

 

Tiếng lách cách kim loại va vọng – đều đặn, lạnh lẽo.

 

Một sinh vật xuất hiện, bước chậm quanh cổng. Nó cao lớn, tay cầm rìu vàng chói lóa, phủ giáp vàng màu nâu cháy sém. Đôi tai vểnh, mõm lợn, đôi mắt nhỏ sáng rực như than hồng. Một piglin – sinh vật từ địa ngục, chỉ từng trong truyền thuyết – đang tuần tra vùng đất Overworld như thể đó là quê hương của nó.

 

“Chúng vượt qua …” một lính trinh sát thì thầm.

 

dừng ở đó. Một tiếng gầm sâu lắng, như từ đáy hang động rền vang lên phía cánh cổng. Tiếng động giống tiếng của sinh vật hữu hình – nó mang âm sắc của hận thù cổ xưa, như một khúc kinh cầu khẩn từ linh hồn thiêu cháy. Rồi một tiếng rít vút qua, khiến cả nhóm áp sát xuống đất – một quả cầu lửa khổng lồ phóng vọt qua cổng, rơi một vách đá xa xa và phát nổ, bụi đá b.ắ.n tung tóe.

 

“Tôi thấy một con gì đó bay… phía cổng…” giọng nữ chiến binh trẻ nhất lạc .

 

“Ghast,” Ravin đáp khẽ. “Chúng ở đó.”

 

Ngay lúc , một sinh vật thứ hai từ phía bên bước – một wither skeleton, cao hơn piglin một cái đầu, cầm thanh kiếm đá đen gỉ sét. Nó tuần tra – nó yên thẳng về phía rừng, đôi mắt trống rỗng và tràn ngập ý chí hủy diệt.

 

Cánh cổng rung lên. Âm thanh nặng nề phát từ bên – những bước chân, tiếng sắt sét, thở gấp gáp. Những kẻ bên còn đơn độc. Chúng đang chuẩn điều gì đó.

 

Ravin giơ tay hiệu rút lui. “Chúng thể giao chiến. Phải về báo ngay.”

 

Cả nhóm lùi dần, cẩn trọng như đang rút khỏi hang của một con rồng. khi họ , một piglin thứ hai từ cổng xuất hiện – , tuần. Nó bước đến chỗ khe đá nơi nhóm , cúi xuống, và chạm tay lên mặt đất… về phía khu rừng.

 

.

 

Một tiếng kêu vang lên – tiếng hét , mà là tiếng rống của cảnh giác, cảnh báo, gọi đồng loại. Bóng đen cánh cổng bắt đầu chuyển động mạnh hơn. Những hình thể cao lớn, giáp sắt, vũ khí cháy âm ỉ. Từ bên , thế giới địa ngục đang thực sự thức tỉnh.

 

Cuộc chiến… bắt đầu ngay cả khi ai chính thức tuyên chiến.

 

PHẦN 5: LƯỠI GƯƠM RỈ MÁU ĐẦU TIÊN

 

Họ kịp xa.

 

Chỉ vượt qua cánh rừng đen thẫm, nơi ánh trăng thể chạm tới mặt đất, đội trinh sát tiếng bước chân rượt đuổi lưng – đều, đồng bộ như con , mà nặng nề, hoang dại, kéo lê vũ khí như cào xé lòng đất.

 

Ravin hiệu dừng và giơ tay lên—tất cả lập tức hạ thấp . , lặng lẽ đủ. Một tiếng rít cao vút xé toang màn đêm, ánh đỏ lòe lóe vụt sáng phía , kèm theo tiếng nổ dữ dội. Một quả cầu lửa ghast giáng thẳng cây gần đó, khiến gốc gãy đôi và bốc cháy dữ dội. Cả khu rừng lập tức sáng rực lên bởi lửa lan nhanh trong đêm khô.

 

“Chúng phát hiện!” Ravin gào lớn. “Tản ! Lùi về hướng Đông!”

 

Ngay lập tức, những bóng lao , xuyên qua rừng, nhưng tiếng chân thép của lũ piglin vang rền phía . Một con piglin cưỡi hoglin xuất hiện từ mép sáng – bộ giáp vàng cháy đỏ nổi bật trong bóng tối. Nó giương cây rìu vàng, gầm lên và lao thẳng về phía một trinh sát ở cuối đội hình.

 

Tiếng thép chạm thép vang lên chan chát. Một chiến binh trẻ tên Kael xoay chặn cú vung rìu, thanh kiếm sắt rung lên đau điếng. đối thủ khỏe một cách man rợ. Hoglin húc Kael bật ngửa xuống đất. Trước khi kịp dậy, lưỡi rìu c.h.é.m ngang n.g.ự.c , m.á.u b.ắ.n tung tóe lên cây cháy đỏ.

 

“KAEL!” giọng nữ chiến binh hét lên, nhưng thể .

 

Một mũi tên bay vút qua từ lưng—một piglin b.ắ.n nỏ đang lao theo, b.ắ.n từng mũi tên lửa các chiến binh đang tháo chạy. Một nữa trúng tên, ngã gục khi lưng phát hỏa. Hai hy sinh chỉ trong vài phút đầu tiên.

 

Ravin gầm lên: “Chúng phản kích! Lập đội hình!”

 

Họ xoay – chỉ còn năm . Trong màn lửa và tro bụi, nhóm trinh sát dựng lên một hàng ngang, lưng dựa . Ba piglin, một wither skeleton và một hoglin cưỡi đang áp sát. Tiếng gầm gừ, tiếng sắt va , tiếng xào xạc của rừng rụng lá chân tạo thành một khúc nhạc ma quái.

 

Ravin lao lên đầu tiên, đỡ lấy đòn tấn công từ wither skeleton. Thanh kiếm sắt va xương đen tạo tia lửa tóe , nhưng làm đối thủ chùn bước. Ravin lách , c.h.é.m ngang chân nó, lùi về để đồng đội lao tiếp đòn.

 

Một nữ chiến binh ném d.a.o găm trúng mắt piglin cầm cung, khiến nó lùi gào rú. Một khác đ.â.m lưỡi thương xuyên bụng hoglin, khiến con vật hoảng loạn hất ngã cả piglin lưng. họ cũng còn nguyên vẹn. Một trinh sát trúng rìu sườn, ngã vật đất, m.á.u nhuộm thẫm áo giáp.

 

Ravin thấy tình hình thể kéo dài. Ông gầm lên: “Rút! Bằng giá sống sót để cảnh báo làng!”

 

Cả nhóm lùi dần, từng đỡ cho thoát khỏi vòng vây. Mỗi bước là một vết thương mới, là một nhát chém, một mũi tên suýt trúng. cuối cùng, khi bóng rừng thưa dần và cánh đồng lúa xuất hiện trong ánh sáng rạng đông yếu ớt, chỉ còn ba sống sót.

 

Họ lê bước về phía làng, m.á.u loang giáp, tay vẫn nắm chặt vũ khí sứt mẻ, gương mặt ám khói và kiệt sức. Trên lưng Ravin, thanh kiếm sắt giờ chỉ còn là một dải thép cháy xém, rỉ m.á.u và tro bụi.

 

Họ thấy kẻ địch.

 

Và họ : nếu hôm nay chỉ là màn dạo đầu… thì những gì sắp đến sẽ là ngọn lửa thiêu rụi cả thế giới .

 

 

 

Loading...