3.
Tôi đang bước ngưỡng cửa mới của cuộc đời - đại học Thanh Hoa.
Mẹ đỗi vui mừng, ngại tổ chức tiệc một ngày một đêm, mời cả bạn bè, hàng xóm.
Còn Tạ Kiều Kiều chỉ đậu đại học hạng xoàng, đáng để bỏ mắt.
Chi phí ở Thanh Hoa cực kỳ đắt đỏ. Đối với gia đình tầm trung như nhà họ Tạ, đó thực sự là một vấn đề lớn.
Chỉ đủ cho một đứa tiếp tục học.
Mẹ nắm lấy tay Tạ Kiều Kiều, giọng nhẹ nhàng, mang theo bảy phần nhường nhịn, ba phần yêu chiều, giống của thường ngày.
Cả lẫn chị đều thấy bất an, cảm giác chuyện sắp xảy .
"Kiều Kiều , Tiểu Sâm đỗ đại học , nhưng nhà chỉ đủ tiền cho một đứa học thôi..."
Mẹ ngưng một lúc, tiếp tục :
"Hay là Kiều Kiều... đừng học đại học nữa nhé, để dành tiền cho em học. Trường Thanh Hoa danh giá, nó mà thành tài, và con đều nhờ mà!"
Tạ Kiều Kiều lắc đầu lịa lịa, quỳ rụp xuống đất, giọng van nài:
"Mẹ ơi, đừng cho con nghỉ học mà . Con hứa sẽ làm thật chăm chỉ kiếm tiền tự nộp học phí, sẽ ảnh hưởng đến em . Con chỉ xin ..."
Lúc , vai của chị run lên dữ dội. Chị cắn môi, cố kìm nén tiếng nấc, tiếp tục cầu xin:
"Xin đừng ép con nghỉ học."
Thái độ của - từ vẻ nhẹ nhàng yêu chiều - nhanh chóng biến đổi về dáng vẻ cau , khinh miệt thường ngày - như thể nắm tay Tạ Kiều Kiều , mà là do ảo tưởng của chị em .
Mẹ ngại tặng chị một bạt tai, những lời thoá mạ cứ liên tục tuôn :
"Thứ con gái như mày học hành làm gì cho tốn tiền, lấy chồng đại gia cho nhà họ Tạ nhờ!"
Mẹ tiếp tục la ầm lên:
"Tao quyết định , nghỉ là nghỉ, chống đối gì hết. Nếu học tiếp thì cuốn gói khỏi nhà"
Hoa Trà Thích Nắng
Không chịu nổi thái độ của .Tôi cáu gắt, lớn giọng với :
"Mẹ quá đáng lắm đấy!"
Mẹ , kìm lửa giận mà chửi rủa mặt - điều mà bà bao giờ làm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/me-that-dang-ghet/chuong-2.html.]
"À, mày tiếp xúc với con oắt Kiều Kiều đến hư làm phản , coi mày là !? Mẹ làm tất cả cũng vì mày thôi!!"
" chị Kiều Kiều cũng là con của mà, đối xử với chị như dưng nước lã thế!!!"
"Im miệng!"
Trong khi và cãi to, giọng Tạ Kiều Kiều cất lên, phá tan bầu khí căng thẳng :
"Con sẽ nghỉ học... Xin và em đừng cãi nữa"
Tôi chị một lúc lâu, cũng lấy làm bất ngờ.
Chị bao giờ phản kháng .
Tôi chỉ bất ngờ rằng, chị quyết định bán luôn tương lai của .
4.
Chị vốn quen với việc chì chiết, phân biệt đối xử.
Chị cũng quen với việc chấp nhận và gật đầu như một con rối gỗ.
Chị cũng dám nghĩ nếu chống đối với đến cùng, liệu bản chị còn thấy ánh sáng ngày mai ?
Tôi chua xót chị, giọng run run:
"Chị ..."
"Tạ Đình Sâm, chị quyết định ."
" mà-"
"Em cố gắng học thật , thành tài giúp đỡ nhà chúng lên nhé"
Tạ Kiều Kiều , nụ thanh thản hơn bao giờ hết.
Chị quyết định buông xuôi tất cả.
Tôi nên làm gì mới . Buồn? Vui?
Tôi . một chuyện mà chắc chắn .
Sống mái nhà , thực sự thở nổi.
Chị và đặt tương lai của lên vai . Tôi cố gắng để đền đáp xứng đáng cho họ, và đổi quan điểm sống của nữa.
Và cũng là cho một cơ hội "giải thoát".